Kẹo Mượn Thọ - Chương 12
Cập nhật lúc: 2025-07-18 21:44:48
Mấy lời bao giờ với , nên chẳng chút tình cảm nào.
chẳng để tâm, cầm lấy bánh kem, chỉ vài ba miếng ăn sạch. Vừa nó giúp át cái vị bùa cháy trong miệng, thật sự quá ngon. ăn một đến nỗi l.i.ế.m sạch cả cái đế nhựa bên bánh.
Mẹ cạnh đó nhắc nhở: "Ăn ít thôi con, lát nữa còn dành bụng nuốt bùa nữa. Cắn một miếng tượng trưng thôi, đợi khi nào con khỏe, tất cả sẽ là của con."
cứ thế ăn một miếng bánh kem một miếng linh phù, lời chúc sinh nhật vô cảm của , ăn mãi đến tận nửa đêm. Bụng dần căng phồng lên, cảm giác sắp nổ tung, vội vàng : "Mẹ ơi, con chịu hết nổi ... con ị!"
18
Mẹ tức đến nỗi hét toáng mặt : "Giờ mà còn nhịn ị ? Mới ăn hết bốn mươi năm thôi, đợi đến năm bảy mươi hẵng !"
Cái cảm giác "phun trào" lập tức dọa cho thụt ngược .
dùng nội lực kẹp chặt mông, tiếp tục tấm chăn ăn bùa và bánh kem.
Ông ngoại tư thấy bụng phình to như quả bí đao, mỗi đốt bùa đều chỉ còn to bằng móng tay út, bánh kem cũng nuốt nổi nữa, mỗi cái chỉ l.i.ế.m một miếng nhỏ cho lệ, cuối cùng thì cũng ăn hết.
Mẹ nhẩm tính bằng ngón tay một cái, cảm thấy đúng.
"Vừa nãy mới tới sáu mươi chín năm, còn năm thứ bảy mươi ?"
Ông ngoại tư bỗng đập trán một cái, chợt nhớ lúc ăn cái bánh đầu tiên quên đốt bùa.
Bố : "Hay là con mua thêm một cái nữa?"
chút xót của, từng bánh kem là tiền lương mấy tháng của bà . Thế là liền cầm lấy cái bánh kem sinh nhật năm mươi chín tuổi l.i.ế.m sạch.
"Cái ạ?"
Ông ngoại tư ngập ngừng một lát, cũng gật đầu.
Sau khi ăn xong sáu mươi năm sinh nhật, cảm thấy bụng lạnh toát, kem tươi cứ cuộn lên cuộn xuống ở bên trong, chực chờ trào khỏi cổ họng.
Đến lúc dậy mới nhận hai chân tê cứng, bố đỡ lên để vệ sinh.
Lúc đó vẫn dùng bồn cầu xổm, lấy hai cái ghế đẩu nhỏ đặt hai bên bồn cầu để kê m.ô.n.g cho .
Ông ngoại tư vẫn cạnh đó dặn dò: "Từ từ thôi, nhớ kỹ, chỉ ị, nôn đấy nhé!"
Chưa đợi ông xong, nóng lòng đến nỗi kịp chờ mà "phun trào" ngay. Phụt phụt... pạch! Cứ như b.ắ.n lên trời .
Tuy là phân, nhưng lẫn với mùi thơm ngọt của bánh kem và trái cây.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/keo-muon-tho/chuong-12.html.]
Một đêm ăn hết bánh kem sinh nhật của sáu mươi năm, từ đó về , chẳng còn nghĩ đến món nữa.
Đi ị đến sáng, cuối cùng cũng xong. cũng rã rời cả .
Đến lúc chùi mông, đau buốt.
Bố đỡ nửa giường, nấu một bát cháo gà, bắt ăn hết bảo ngủ. khi ngủ, đột nhiên nghiêm giọng dặn dò: "Lát nữa sẽ đổi tên cho con. Đợi khi con tỉnh sẽ gọi là Kim Đào nữa mà đổi sang một tên mới. Cho dù gọi con là gì, con cũng đáp ."
"Thế gọi là gì ạ?"
"Ngủ !"
Lúc đó rã rời, nên cứ thế mà ngủ .
Giấc ngủ cảm giác đang trong cái máy giặt đầy nước đen cứ lọc cọc lọc cọc lên xuống. Đôi khi mơ hồ còn ngửi thấy mùi nhang đèn, chẳng bao lâu, bên tai một giọng gọi: "Kim Giác... Kim Giác..."
19
cứ tưởng ti vi đang chiếu Tây Du Ký, mơ mơ màng màng mở mắt.
Kết quả thấy .
Bà đang sốt ruột gọi : "Kim Giác! Kim Giác!"
định thì đột nhiên tay bà bịt chặt miệng, đó tát một cái trán , gọi: "Kim Giác!"
nhớ . Cái "tên" Kim Đào của hủy, "tên mới" là Kim Giác.
Nhà hết chữ trong từ điển Tân Hoa ? Sao đặt cái tên quái dị thế ?
Mang cái tên đến trường, chẳng sẽ bạn bè cho c.h.ế.t ?
ấm ức, căng thẳng với vẻ mặt đáng thương, thầm nghĩ: “Mẹ thể nghĩ cái tên nào khác ?”
Mẹ thấy ngây càng sốt ruột hơn, túm lấy lắc gọi: “Kim Giác! Kim Giác!”
rưng rưng nước mắt: “Dạ!”
Mẹ liền buông tay, cả bà thả lỏng, mỉm .
òa .
“Sao thể đặt tên khác chứ?”
“Kim Giác, con đừng điều, tên là ông ngoại tư lật hết sách cổ mới tìm đó, ứng với thần linh, là đầu tiên của Thanh Long Thất Tú, dù con đầu heo đội sừng rồng thì cũng sẽ bình an cả đời.”