KHẼ HÔN - Chương 15-16
Cập nhật lúc: 2025-07-10 22:46:37
15
Ngay khoảnh khắc thấy Hạ Văn Vũ xuất hiện, rối loạn.
Anh khoác bộ vest đen chỉnh tề, đôi giày da bóng loáng, phía còn mấy vệ sĩ mặc đồ đen theo sát.
Ba chữ "Bạn học Hạ" bỗng nghẹn nơi cổ họng .
Bây giờ, còn là sinh viên đại học từng cổng trường mua hai cây xúc xích bột nữa.
Khi còn học đại học, thực cũng cảm nhận sự khác biệt mấy.
Dù gì thì cũng đều là sinh viên, cùng học, cùng ăn cơm.
khi bước chân xã hội, cách giữa con với con dần hiện rõ.
Địa vị, phận, trang phục, khí chất—
Mới chỉ nửa năm trôi qua, mà khác biệt tựa như mây trời và bùn đất.
Bây giờ, là Tổng giám đốc Hạ .
Là Thái tử gia chân chính của hào môn nhà họ Hạ.
Hạ Văn Vũ bước đến mặt , ánh mắt lướt qua hành lý của , đôi lông mày rậm lạnh lùng nhíu chặt .
"Đi ?"
Chúng lâu gặp, bỗng dưng thấy thế , chút luống cuống .
Anh giơ điện thoại lên, màn hình là tin nhắn gửi mấy tiếng —một tin nhắn từ biệt.
"Đồng Nhan, cho em ba phút để giải thích."
Ở bên cạnh, cái tên Khải vẫn ngừng líu ríu:
"A Vũ, cô định lén lút trốn nước ngoài ? Vậy chẳng lập công lớn với ? thể ‘Phú Hòa’ ?"
"Câm miệng!" tức đến mức bùng cháy, trừng mắt quát. "Anh còn dám nhắc đến chuyện ? Đồ tra nam ngoại tình bẩn thỉu!"
Hạ Văn Vũ liếc qua Khải, thản nhiên : "Có thể, ‘Phú Hòa’ ."
Cái gì?
Có thể? Quay ? Ý là tái hợp ?!
Nhìn cái viễn cảnh đàn ông mà khổ sở uốn nắn sắp "bẻ cong" trở , điều quan trọng nhất là—
Mười một triệu tệ của nguy cơ Thái tử gia đòi !
bùng nổ.
"Tái hợp, tái hợp! Suốt ngày chỉ tái hợp! tái hợp với cái đầu đấy!"
"Hạ Văn Vũ! Cái loại đàn ông từng phản bội tình cảm của , cứ mãi nhớ thương thế hả? Anh thiếu não ?!"
"Dù gay, cũng thể tìm cái thể loại chứ! Lúc ngủ với thấy buồn nôn ?!"
Lời dứt.
Bốn phía lặng như tờ.
Tất cả đều đổ dồn ánh mắt về phía chúng .
Anh Khải mặt mày ngơ ngác: "Ai… ai là gay? Ai ngủ với ai cơ?"
Gương mặt Hạ Văn Vũ đen như đáy nồi.
Anh trừng hồi lâu nhưng giận mà bật :
"Anh là… gay?"
"Đồng Nhan, đây là lý do em tiếp cận ?"
"Là đến tìm em?"
Đấy, suông , là Thái tử gia thì đầu óc đúng là nhạy bén hơn thường.
Suy luận logic, phân tích sắc bén, điểm tối đa!
Nếu là trong cuộc, chắc chắn vỗ tay khen ngợi .
16
cơ hội để vỗ tay.
Vé máy bay của Hà Văn Vũ xé mất, túi xách và hành lý cũng vệ sĩ áo đen của giật .
Anh dễ dàng đưa khỏi sân bay.
nhốt trong biệt thự của .
Chính là căn biệt thự mà chúng lăn lộn suốt nửa năm qua.
"Tên khốn , đang gì ? Hà Văn Vũ, đây là hành vi giam giữ trái phép đấy!"
Anh trực tiếp ném điện thoại sang phía , lạnh lùng :
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/khe-hon/chuong-15-16.html.]
"Vậy thì báo cảnh sát ."
Nói xong, nhếch mép , một nụ đểu giả đầy nguy hiểm.
Café au lait
"Tốt nhất là cầu cho giam lâu một chút, nếu đợi ngoài , xem xử lý em thế nào."
“…" suy nghĩ một lát, đổi cách khác:
"Anh vui ? Anh định nhốt đến bao giờ?"
"Vui chứ." Anh nhướng mày, giọng điệu tùy ý. "Chẳng em từng giới thiệu mấy bộ truyện cường thủ hào đoạt ? Trong đó, nam chính nhốt nữ chính ba năm."
Lời của nghẹn họng.
"Được thôi, thì giỏi thì nhốt mãi . Dù cũng sẽ đến cứu ."
dậy định phòng tắm.
Hạ Văn Vũ bất ngờ kéo mạnh cổ tay .
"Mẹ cho em bao nhiêu tiền?"
[...]
Chết tiệt, đòi ?
lập tức cảnh giác. Anh chằm chằm biểu cảm của , chậm rãi tiếp:
"Một cuộc gọi thôi, thể tra ngay."
Cũng đúng.
Thân phận như , chỉ cần ba phút là thể nắm trong tay thông tin.
đành thật: "Mười một triệu."
"Chỉ mười một triệu thôi ? Đồng Nhan, chỉ vì chút tiền đó mà em thể chuyện ? Trong mắt em, chỉ đáng giá bấy nhiêu thôi ?"
Chút tiền đó?
Tim khẽ run lên, hàng rào cảm xúc bỗng sụp đổ.
"Hà Văn Vũ, xin . Dù chỉ là một nửa của mười triệu, dù chỉ là một phần ba, một phần năm, với đó vẫn là một con khổng lồ, một khoản tiền kếch xù, là—"
Là tiền còn đáng giá hơn cả mạng sống của bố .
Câu cuối cùng, .
Vì cảm thấy bản thật yếu đuối và ủy mị, chẳng giống cái dáng vẻ vui tươi, hoạt bát thường ngày của chút nào.
chẳng lý nhưng tronglòng vẫn thấy khó chịu.
mặt tránh ánh của .
Lại Hạ Văn Vũ kéo trở .
Anh chằm chằm bằng đôi mắt đen trầm ngâm đầy tức giận:
"Tiền quan trọng hơn ?"
"Đồng Nhan, ."
đối diện với ánh mắt : " . Tiền quan trọng hơn . Với , tiền quan trọng hơn bất cứ thứ gì."
Lực tay của Hạ Văn Vũ đột nhiên siết chặt hơn.
cảm thấy cằm đau nhói vì bóp chặt, thậm chí liệu rối loạn khớp thái dương hàm .
Khuôn mặt Hạ Văn Vũ lúc trông đáng sợ đến mức trong khoảnh khắc đó, nghĩ là thực sự bóp c.h.ế.t .
thế.
Thay đó, siết ngang eo thô bạo quăng lên giường.
Bóng cao lớn của đổ ập xuống, xé toạc váy , hôn thật mạnh.
đang giận, trút giận.
Dù thì, đúng là lừa dối .
phản kháng. Với một đàn ông trai đỉnh cao như thế , ngủ cùng cũng chẳng thiệt thòi gì. Sau chắc cơ hội gặp .
phản kháng, Hạ Văn Vũ càng khó chịu.
Đang xé váy dở chừng, bất ngờ phắt dậy, trừng mắt chằm chằm:
"Được lắm Đồng Nhan, em giỏi thật đấy."
"Coi như trai bao miễn phí ?"
Người mất kiểm soát dường như chính là .
Nói xong đập mạnh cửa bỏ .
Lờ mờ, thấy Hạ Văn Vũ dặn bảo vệ ngoài cửa: "Không mang cơm cho cô ."
Anh định bỏ đói ?!