KHI ÂM THANH TRỞ LẠI - 2
Cập nhật lúc: 2025-07-10 23:54:07
Lương Hạc Vũ dốc gần hết tiền tiết kiệm để mua nhà cho con trai, còn lo chi phí sinh hoạt cho cả gia đình. bảo hiểm y tế. Nếu viện , chẳng sẽ tốn bao nhiêu nữa.
Con dâu đành cẩn thận bôi thuốc mỡ lên vết bỏng giúp .
Lương Xuyên tắm cho Tiểu Bảo xong, thấy nó liền gõ điện thoại:
‘Sao vẫn hầm chân giò gừng cho chị Chí Chí?’
‘Còn món canh cá diếc tối nay đóng hộp mang qua chị chê tanh, mai hầm nồi khác .’
Thấy con trai còn thêm, con dâu liền kéo tay nó một cái: "Mẹ bỏng nước sôi, lưng mụn nước kìa."
Lương Xuyên chẳng mấy bận tâm: "Mẹ da dày thịt chắc, nồi chảo nóng thế nào cũng cầm tay . Có gì mà em quá lên thế?"
Lương Xuyên sang giơ điện thoại lên:
‘Mẹ còn chạy qua đây, thế bếp dọn ?’
‘Bác gái sạch sẽ chẳng kém ba , bôi thuốc xong về lau sàn . Đừng để bác qua ăn cơm mà trong bếp mùi giấm.’
cố tình khẩu hình của con trai .
Con dâu giáng một cái thật mạnh lưng nó: "Về cái gì mà về? Chị họ với bác gái mới là kiểu kén chọn. Mẹ ngủ đây đêm nay!"
5.
Từ lúc, Lương Hạc Vũ bảo giúp chị dâu chăm sóc Chí Chí ở cữ, con dâu hài lòng vì công việc của nó bận rộn. Trước đây, là phụ trách đưa đón Tiểu Bảo.
từ khi chuẩn bữa ăn sinh cho Chí Chí, cứ vòng giữa chợ và bếp núc giặt tay từng bộ quần áo của đứa bé.
Chẳng còn cách nào khác, đành giao việc đón con cho Lương Xuyên. Nó tan chẳng bao giờ đúng giờ, nên thường xuyên khiến Tiểu Bảo chờ ở nhà trẻ.
Con ai cũng ưu tiên lợi ích của tiên. Sáng sớm, Tiểu Bảo chạy đến mép giường kéo dậy.
Thằng bé cứ nhón chân liên tục, ý : ‘Bà ơi, cháu ăn hai quả trứng ốp la.’
Ở trong căn nhà , một bộ ‘mật mã giao tiếp’ dành riêng cho .
Lương Hạc Vũ đặt nắp xửng hấp lên bột mì, nghĩa là ăn bánh bao. Lương Xuyên giấu một tép tỏi lọ muối, ý bảo thèm món gỏi. Lâm Thu Cầm khẽ kéo dái tai nghĩa là đồ ăn quá mặn, dễ bà cao huyết áp.
Lương Chí Chí là phiền phức nhất. Nếu xoa gáy, thì thể con bé ăn thịt kho tàu hoặc là một món cầu kỳ như Phật nhảy tường.
thu trong góc bếp nhỏ hẹp, lặng lẽ đáp ứng từng yêu cầu của họ. Chưa một nghĩ đến cho bản , con dâu về nhà lâu nhưng chẳng thời gian học thủ ngữ.
Thế nên nó nghĩ cách dùng tờ rơi quảng cáo, cắt hình những thứ mua: Muốn ăn táo thì cắt hình táo, ăn cà chua thì cắt hình cà chua.
Vì quá mệt mỏi, ngủ suốt một đêm. Vết thương dù vẫn đau nhức, nhưng cơn mệt mỏi vẫn kéo chìm giấc ngủ sâu.
(Chỉ có súc vat mới đi reup truyện của page Nhân Sinh Như Mộng, truyện chỉ được up trên MonkeyD và page thôi nhé, ở chỗ khác là ăn cắp)
quá kiệt sức.
Để cảm ơn con dâu giúp bôi thuốc, đeo kính lão lên và xem tờ rơi quảng cáo nó để .
Vô tình, thấy một dòng chữ: ‘Máy trợ thính giúp phục hồi thính lực, hiệu quả mất tiền!’
Tim đập dồn dập.
6.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/khi-am-thanh-tro-lai/2.html.]
xách túi vải siêu thị.
Lòng vô cùng rối bời, vì từ lúc mất thính lực cũng từng nghĩ đến chuyện chữa trị. khi đó, lương của Lương Hạc Vũ chẳng đáng là bao.
Tiền dành để chữa bệnh cho chồng và nuôi con Lâm Thu Cầm. Khi Lương Xuyên chào đời, chi tiêu ngày càng chồng chất.
Mỗi đồng trong tay đều chia nhỏ để dùng. Mãi đến ngoài năm mươi, Lương Hạc Vũ mới lên chức giáo sư.
Lâm Thu Cầm từng với rằng chi phí điều trị đắt. Mà chữa cũng chắc khỏi, thì hà tất gì thêm gánh nặng?
Về , ngay cả Lương Xuyên cũng :
‘Mẹ ơi, máy trợ thính một cái hơn chục vạn lận.’
‘Ba còn mua nhà cho con, hỗ trợ một phần học phí du học cho chị Chí Chí. Chị mới là niềm tự hào của cả nhà.’
vốn là kiếm tiền, do sống quá lâu trong thế giới âm thanh nên dần trở nên nhút nhát. Sợ rằng sẽ trở thành gánh nặng và họ nhẫn tâm bỏ rơi.
chẳng dám mở miệng mong của .
Chỉ là đôi khi ánh đèn bếp, đối diện với làn nước bốc lên từ máy hút mùi. Lặng lẽ tập phát âm những từ ngữ thời gian xóa nhòa.
sợ rằng lưỡi sẽ cứng như đá.
Cô bé nhân viên niềm nở đón tại cửa hàng, cầm máy trợ thính nhẹ nhàng đặt tai .
Cô chỉnh thử cả buổi, mồ hôi lấm tấm trán:
"Bà ơi, bà thấy gì ?”
"Nếu thì bà mua một đôi , chỉ bốn nghìn tệ thôi!"
chằm chằm đôi môi cô bé, đột nhiên trợn tròn mắt. Âm thanh như một mũi băng sắc lạnh xuyên qua bốn mươi năm tĩnh lặng, đ.â.m thẳng màng nhĩ .
7.
Nước mắt giàn giụa chảy .
Cô bé nhân viên hoảng hốt, liên tục vẫy tay mặt : "Bà ơi, bà ?"
đau xót cho chính .
"Bà ơi, hiệu quả như thì bà thể rõ ràng . Sao gia đình bà mua cho bà sớm hơn?" Cô bé ngạc nhiên hỏi.
Hai tay vô thức siết chặt vạt áo, dùng tiền sinh hoạt phí Lương Hạc Vũ đưa để thanh toán. Trong lòng thấp thỏm, vui mừng.
Trên đường về, gặp Hoàng Mai— cùng sống trong khu tập thể. Chồng bà từng cạnh tranh chức vị với Lương Hạc Vũ nhưng thất bại.
Mỗi thấy , bà mỉa mai đôi câu.
Lúc , Hoàng Mai trừng mắt , giọng điệu châm chọc bằng thứ tiếng phổ thông méo mó: "Ồ, đây chẳng là cô giúp việc câm điếc nhà giáo sư Lương ? Sao tiệc đầy tháng của cháu gái mà mời?"
Giúp việc?
Đầu như nổ tung, niềm vui vì lấy thính giác phút chốc cuốn bay.
vội vàng lao về phía khách sạn nơi tổ chức tiệc mừng.