Khi Nàng Dịu Dàng Bộc Lộ - 5
Cập nhật lúc: 2025-07-11 02:28:30
“Lần đầu tiên gặp mặt, ưa cô . Hôm đó cô bế con đến nhà cũ của nhà họ Lăng, tận mắt thấy cô cố tình véo cho đứa bé lên để lấy lòng thương hại của Lăng Tiêu.”
“ từng thắc mắc cô yêu Vương Khoát yêu Lăng Tiêu, đều cô và Vương Khoát tình cảm mặn nồng như biển, mà mới , cô chờ nổi mà bám lấy Lăng Tiêu.”
~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~
“Về mới hiểu , cô chẳng yêu ai cả, cô chỉ yêu những ngày tháng lo cơm áo, khác cưng chiều. Ai cho cô điều đó thì cô bám lấy đó.”
Có lẽ đây là đầu tiên thẳng thắn chỉ khuyết điểm của cô mặt như , sắc mặt Thẩm Thanh Nhu lúc xanh lúc trắng, lộ rõ vẻ khó chịu.
Thế nhưng cô vẫn cố chấp chịu thua.
“A Tiêu sớm muộn gì cũng sẽ rời bỏ cô vì thôi, cô chẳng thể so với .”
định lên tiếng thì khóe mắt bỗng liếc thấy một bóng dáng quen thuộc ở cầu thang.
lập tức nảy ý định.
“Thẩm Thanh Nhu, cô nên chọc .”
Nói xong, bất ngờ kéo tay cô đặt lên n.g.ự.c , thuận đà nghiêng về , loạng choạng mấy bước bậc thang lăn xuống cầu thang.
Những xem rõ đầu đuôi chỉ thoáng qua cũng thấy giống như cô đẩy ngã.
Cô gái đỡ dậy tình cờ quen Thẩm Thanh Nhu, lúc khuôn mặt đầy vẻ kinh ngạc chằm chằm cô .
“Cô—”
Thẩm Thanh Nhu hoảng hốt bỏ chạy, mắt cô gái càng giống như đang chạy trốn khỏi hiện trường phạm tội.
Không còn cách nào khác, cô gái đành đỡ dậy , ngờ mới xuống thì phát hiện chỗ ngã một vũng máu.
Cô sang , thấy một dòng m.á.u đang chảy dài từ bắp chân .
Da trắng, m.á.u đỏ tươi chảy đó trông càng rợn , cô gái sợ hãi ít, vội vàng đưa đến trạm y tế gần nhất.
Một tiếng , nửa tái nhợt giường, khẽ cảm ơn cô gái.
Cô vội vàng xua tay, vẻ mặt chút do dự.
“Cô… chứ?”
khổ:
“Đứa bé giữ , lẽ là ý trời .”
Cô gái lúc mới hiểu chuyện gì xảy với .
Sắc mặt cô phức tạp, khó để nhận chút áy náy trong lòng, dù cũng là quen gây chuyện như .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/khi-nang-diu-dang-boc-lo/5.html.]
Cô vội vã rời , để bác sĩ nữ phụ trách khám cho bước .
“Em dọa sợ hết hồn đấy.”
Bác sĩ nữ là sư tỷ của , từ nhỏ cùng theo ông nội và cha học y.
Chúng học y nên đều cách bảo vệ bản tối đa trong một gian hạn chế.
Vừa ngã cầu thang trông vẻ nghiêm trọng, nhưng thực tế hề thương nặng, cùng lắm chỉ là vài vết bầm tím sẽ tự lành vài ngày.
Tất nhiên cũng hề mang thai, m.á.u chảy chỉ là do kỳ nguyệt san đột ngột đến mà thôi.
“Chỉ là tận dụng một chút mà thôi, xem như tăng thêm lý do để rời .”
07
ở trạm y tế nghỉ ngơi mấy ngày mới về nhà.
Giữa màn đêm, từ xa thấy ánh đèn sáng trưng trong sân nhỏ.
Nghĩ đến đây, bắt đầu giả vờ bước với dáng vẻ mệt mỏi, lê từng bước nặng nề.
Lăng Tiêu thấy tiếng động liền lập tức mở cửa, thấy với dáng vẻ yếu ớt như .
Ngọn lửa giận trong lòng lập tức chuyển thành hoảng loạn và lo lắng.
“A Đình, em thế? Đừng dọa .”
Lăng Tiêu định đến đỡ , nhưng chạm vết bầm cánh tay khiến đau đến mức khẽ kêu lên một tiếng.
“Đừng chạm em, để em tự .”
Nói xong, cố tỏ kiên cường, khó nhọc bước nhà.
Anh định cầm lấy tay để bôi thuốc.
ngăn hành động của .
“Để em . Em thường xuyên tự bôi thuốc, quen .”
Lăng Tiêu khựng , mặt thoáng qua vẻ hoang mang.
“Em cố ý với , chỉ là quen một , những chuyện em thể tự lo . Anh nghỉ , phiền , xin nhé.”
Lăng Tiêu im lặng một lúc lâu, cuối cùng quỳ gối, nửa mặt .
“Đó là của . Anh nên luôn để em một ở nhà. Sau chuyện gì em nhất định với , dù là chuyện lớn nhỏ.”
Anh đầy áy náy nắm lấy tay .