Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Khi Nàng Dịu Dàng Bộc Lộ - 4

Cập nhật lúc: 2025-07-11 02:28:29

Anh :

“Anh em để ý chuyện , sẽ qua đêm ở nhà họ Vương nữa . A Đình, em tin nhé.”

Trên khuôn mặt tràn đầy vẻ sốt sắng và chân thành.

chỉ đáp :

“Ồ.”

Thì liên quan gì đến , chẳng còn bận tâm nữa .

Lăng Tiêu chán nản và thất vọng sự lạnh nhạt của , nhưng phớt lờ, thẳng thừng lấy lý do tập trung kỳ thi đại học để từ chối ngủ chung giường với .

lo lắng nếu chẳng may mang thai khi rời , điều đó chỉ khiến vướng bận thêm những ràng buộc vô nghĩa.

Đang miên man suy nghĩ thì chiếc giường phía bỗng lún xuống, Lăng Tiêu xuống cạnh .

Cánh tay rắn chắc, nóng hổi của vòng qua eo , động tác đầy ám , bắt đầu xoa nắn .

“A Đình, nhớ em.”

Hơi thở nóng rực phả lên gáy trần của .

Nếu là đây, hẳn ngượng ngùng, rung động mà tìm cách đáp .

bây giờ, lòng phẳng lặng như mặt nước gợn sóng.

đặt tay lên bàn tay đang loạn của Lăng Tiêu, ngăn .

“Ngày mai em còn dậy sớm, nghỉ ngơi .”

Chỉ một câu dập tắt bộ ngọn lửa nhiệt tình của Lăng Tiêu.

Anh lặng lẽ về vị trí của .

Trong căn phòng tối đen chỉ còn tiếng thở nặng nề đầy kìm nén của .

Nửa tỉnh nửa mơ, thấy thì thầm một câu:

“Tại giống đây nữa…”

06

Sáng sớm hôm .

Khi thức dậy, Lăng Tiêu vẫn còn đang ngủ.

Để tránh thêm những lời vô nghĩa từ , nhẹ nhàng rón rén đánh thức dậy.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/khi-nang-diu-dang-boc-lo/4.html.]

~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~

Chuẩn bữa sáng xong, vội vã khỏi nhà, trở tiệm thuốc Đông y.

Vừa dặn dò xong công việc với chú Bùi và mấy , ông chủ Vương ở phía đông thành phố đến.

Ông chủ Vương kinh doanh mấy cửa hàng dược liệu, là một trong những nhà cung cấp quan trọng của tiệm thuốc chúng .

lúc hôm nay ông tới, liền trò chuyện thêm vài câu.

“Năm ngoái ăn tiệc cưới của cô và Liên trưởng Lăng, thấy tiếc . Cô năng khiếu học y, kế thừa phương pháp châm cứu độc môn của ông nội cô, cứ thế mà cam tâm ở nhà lo cơm nước cho đàn ông thì thật uổng phí.

Không ngờ bây giờ cô suy nghĩ chín chắn thế , chắc chắn lão Lâm và cha cô ở trời cũng sẽ cảm thấy an lòng.”

, may mắn là tỉnh ngộ lúc đó, từ bỏ tất cả chỉ vì Lăng Tiêu.

Tiễn ông chủ Vương xong, rời khỏi tiệm thuốc Đông y.

Dự định đến thư viện thành phố để trả những cuốn sách mượn để ôn thi đây.

Không ngờ, trả xong sách ở tầng hai, gặp Thẩm Thanh Nhu ngay tại khúc ngoặt cầu thang.

ban đầu vẫn giữ vẻ yếu đuối quen thuộc, nhưng thấy thì giữ nữa.

“Không ngờ cô còn dám xuất hiện mặt ?! Tất cả là do cô, ở mặt Tiêu , khiến bây giờ thèm để ý đến nữa!”

thấy cô thật nực , đời kiểu đổi trắng đen như .

tranh cãi vô ích với cô , định lách qua để xuống cầu thang, nhưng ai ngờ cô chịu buông tha dễ dàng.

“Nếu là cô, sẽ tự điều mà rời , xen giữa Tiêu thì thể thống gì, đúng là đồ đàn bà mặt dày!”

Được thôi, là Thẩm Thanh Nhu tự tìm đến rắc rối.

“Cô sách nhiều, để dạy cô một chút, ‘mặt dày’ dùng như thế .”

“‘Mặt dày’ là chỉ những kẻ yếu đuối nhưng đó để bắt nạt khác, bám riết lấy chồng đòi hỏi đủ thứ, giả vờ đáng thương, còn chạy đến mặt vợ chính thất của để khiêu khích và khoe khoang.”

“Cô mắng ?!”

:

“Ồ, hóa cô cũng tự nhận thức đấy.”

Năm xưa nhà họ Thẩm coi trọng nhà họ Vương hơn hẳn nhà họ Lăng, nên sớm đính hôn Thẩm Thanh Nhu cho Vương Khoát.

Không nhà họ Thẩm dạy dỗ kiểu gì mà khiến cô cứ tưởng rằng trở thành thiếu phu nhân nhà họ Vương là chuyện vinh quang lắm, nên bỏ học từ sớm, nuông chiều ở nhà.

Chẳng mấy chữ, quen việc, chỉ dùng chiêu trò để đòi hỏi từ những xung quanh.

Loại như , vốn dĩ chẳng hợp với .

Loading...