Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Khó thuần phục - Chương 18: Kỷ Vận, quyến rũ tôi? Nực cười!

Cập nhật lúc: 2025-07-10 21:02:27

Gương mặt lạnh lùng của Hạc Bắc Lâm xuất hiện vết rạn, ánh mắt sâu thẳm dừng Trình Tuyết.

Anh nghi ngờ đang nhầm .

Kỷ Vận… quyến rũ ?

Nực !

“Xin nghỉ sa thải, tự chọn .”

Giọng của Hạc Bắc Lâm lạnh lùng, chút cảm xúc. Dứt lời, xoay rời .

Sắc mặt Trình Tuyết tái mét, run rẩy vì sợ hãi.

Lời tuyên bố của Hạc Bắc Lâm chẳng khác nào một bản án tử đối với cô .

Từ nay về , đừng đến bệnh viện lớn, ngay cả một phòng khám nhỏ cũng sẽ ai dám nhận cô .

Tất cả đều là của con đàn bà đó.

Là nó, chính nó hủy hoại cô !

Nó nhất định trả giá!

Trình Tuyết cắn răng chịu đau, bàn tay run rẩy rút điện thoại , gọi một cuộc gọi.

“Trương… Trương tổng… bắt nạt em…”

Hạc Bắc Lâm rút điện thoại từ trong túi , bấm mở video.

Đoạn video chỉ dài hai phút—

Từ lúc Trình Tuyết giơ tay định tát Kỷ Vận cho đến khi xuất hiện.

Hạc Bắc Lâm kẻ ngốc, qua cũng đoán phần lớn sự việc.

Anh ngờ, trách nhầm Kỷ Vận.

Mím chặt môi, một cảm giác hối mơ hồ dâng lên trong lòng.

Anh tắt màn hình, sải bước ngoài.

Kỷ Vận bên cạnh xe, sắc mặt lạnh băng.

“Giám đốc Kỷ, cô đợi thêm chút nữa, Hạc tổng sẽ ngay.”

“Ngài cùng cô về công ty.”

Trợ lý Triệu mặt cô, trán đổ mồ hôi hột, thi thoảng còn liếc cô với vẻ bất an.

Bên ngoài, trời lạnh căm căm.

cái lạnh … so với khí chất băng giá của Kỷ Vận, chẳng đáng là bao.

Trong xe là cô thanh mai trúc mã, ngoài xe vợ danh nghĩa.

Cảnh tượng thế , e là chỉ Hạc tổng mới thể giữ vững cục diện.

Kỷ Vận lá vàng ngân hạnh rơi rụng trong gió, ánh mắt thoáng mơ hồ.

, Hạc Bắc Lâm cạnh từ khi nào.

Anh bộ quần áo mỏng manh của cô, lời nào, cởi áo khoác, khoác lên vai cô.

Lực đạo bờ vai kéo cô về thực tại.

Cô lập tức bước về phía vài bước, tháo áo khoác xuống, nhét trả cho .

“Không cần!”

Dứt lời, cô mở cửa ghế phụ lái, .

“Rầm!”

Cửa xe đóng gọn gàng, chút do dự.

Từ đầu đến cuối, Kỷ Vận thậm chí thèm lấy một .

Trợ lý Triệu nuốt nước bọt liên tục, len lén quan sát sắc mặt của Hạc Bắc Lâm.

Thấy gương mặt lạnh đen của , cẩn thận hỏi:

“Hạc… Hạc tổng?”

“Lái xe .”

Hạc Bắc Lâm thêm gì, mở cửa .

Trong xe, Tống Thư Âm thấy , lập tức tự nhiên lấy áo khoác trong tay , đặt lên đùi .

“Bắc Lâm ca, chúng thôi!”

Sau khi lên xe, tâm trạng của Hạc Bắc Lâm , thấy cô gì.

Ánh mắt vô tình dừng cánh tay của Kỷ Vận.

Một mảng da đỏ rực, mà giật .

“Dừng xe!”

Hạc Bắc Lâm đột ngột lên tiếng, trợ lý Triệu lập tức đánh lái, tấp xe lề.

“Cô xuống xe.”

Trong xe chỉ bốn

Trợ lý Triệu là tài xế.

Tống Thư Âm là cô thanh mai trúc mã của .

Vậy… “cô” mà là ai, cần đoán cũng .

Kỷ Vận ý thức về phận của .

Dù gì thì chuyện thế cũng xảy quá nhiều .

Vừa , cô cũng ở chung xe với hai kẻ điên .

Tống Thư Âm chớp chớp mắt, trong mắt lóe lên một tia đắc ý.

kéo tay áo của Hạc Bắc Lâm.

“Bắc Lâm ca, chúng đều về công ty cả mà, cứ để giám đốc Kỷ cùng .”

“Giờ dễ gọi xe, hơn nữa, thời tiết cũng lạnh . Giám đốc Kỷ…”

Kỷ Vận thêm những lời giả dối , lập tức đẩy cửa xe.

“Không cô!”

Vừa định bước xuống, giọng của Hạc Bắc Lâm vang lên.

Anh rút tay áo khỏi tay của Tống Thư Âm, ánh mắt sắc bén .

“Thư Âm, gọi xe cho em, em về công ty .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/kho-thuan-phuc/chuong-18-ky-van-quyen-ru-toi-nuc-cuoi.html.]

Tống Thư Âm ngờ rằng, mà Hạc Bắc Lâm đuổi xuống xe là cô .

Bàn tay cô siết chặt , nụ mặt suýt chút nữa giữ nổi.

nhanh lấy bình tĩnh, ngoan ngoãn gật đầu.

“Được, em .”

“Bắc Lâm ca, nhớ tới sớm đó, đừng lười biếng nhé!”

Tống Thư Âm tinh nghịch nháy mắt, cầm túi xách mở cửa bước xuống xe.

Gió lạnh lập tức ùa , cô khẽ hắt , chậm rãi .

Trước , những lúc như thế , Hạc Bắc Lâm chắc chắn sẽ xót xa cô .

hôm nay, cô chần chừ mãi vẫn thấy gọi .

Kỷ Vận rốt cuộc bỏ bùa gì với ?

Rốt cuộc trong bệnh viện xảy chuyện gì?

Tống Thư Âm xuống xe, chân còn vững, Hạc Bắc Lâm dứt khoát đóng cửa xe.

“Về nhà.”

Trợ lý Triệu lệnh, lập tức đổi hướng, phóng xe .

Chỉ còn Tống Thư Âm đơn độc vỉa hè.

Ánh mắt cô oán độc theo chiếc xe xa dần, nắm tay siết chặt đến mức móng tay bấm sâu da thịt cũng thấy đau.

Ngay lúc , một chiếc xe sang trọng dừng mặt cô .

Cửa kính hạ xuống, để lộ một gương mặt nam nhân với nụ khinh miệt.

“Chậc chậc.”

“Đại tiểu thư Tống gia, thu cái vẻ mặt độc ác .”

Tống Thư Âm thấy đàn ông trong xe, sắc mặt lập tức sa sầm.

“Hồi nãy trong bệnh viện, chuyện gì?”

“Anh hỏi , hỏi ai?”

Truyện được edit bởi Lavieee

“Chẳng cũng ở đó ?”

“Đại tiểu thư Tống gia, cô tư cách chất vấn !”

Người đàn ông trong xe lạnh, đóng cửa kính, chiếc xe sang trọng phóng trong chớp mắt, để Tống Thư Âm chôn chân tại chỗ.

Kỷ Vận Hạc Bắc Lâm phát điên gì nữa, nhưng chuyện đó chẳng liên quan gì đến cô.

kiểu thích tự ngược đãi bản xe để , xuống bộ?

Cô ngả lưng ghế, chẳng mấy chốc chìm giấc ngủ.

Bên trong xe, khí ấm áp dễ chịu, mà mấy ngày nay cô ngủ ngon.

Thế nên , cô ngủ say.

Có một cơn đau âm ỉ cánh tay khiến Kỷ Vận mơ màng tỉnh giấc.

Cô lờ mờ mở mắt , liền thấy Hạc Bắc Lâm đang bên giường.

Anh đang cầm một chiếc tăm bông, nhẹ nhàng bôi thuốc lên vết thương cánh tay cô.

Không do bực bội vì lý do gì khác, chân mày nhíu chặt, tỏa một luồng khí lạnh lẽo.

Kỷ Vận giật , cơn buồn ngủ lập tức bay biến.

Cô lập tức rụt tay .

“Đừng nhúc nhích!”

Hạc Bắc Lâm cau mày, kéo tay cô về vị trí cũ.

Do lực kéo quá mạnh, vết thương chạm , Kỷ Vận đau đến hít một lạnh, mắt ầng ậng nước.

Thấy , Hạc Bắc Lâm vội vàng buông tay.

Thế nhưng, giọng điệu chẳng mấy dịu dàng.

“Ngoan ngoãn chút, đừng nhúc nhích lung tung!”

Kỷ Vận hít sâu một , nhẫn nhịn để tiếp tục bôi thuốc.

gương mặt đang nhăn nhó của , khẽ bật .

Tiếng nhạt nhẽo, xen lẫn chút khinh thường.

Trước đây, Hạc Bắc Lâm thích .

bây giờ, ghét nụ của cô.

Giống như… là kẻ bắt nạt cô .

Rõ ràng, ngay từ đầu đến cuối, ức h.i.ế.p khác— chính là cô!

Kỷ Vận ngước cổ lên, nhàn nhạt :

“Hạc tổng, vết thương cổ cũng cần bôi thuốc đấy.”

Bàn tay cầm tăm bông của Hạc Bắc Lâm đột nhiên siết chặt .

Trong đầu chợt hiện lên cảnh tượng hôm đó ở bệnh viện.

Trái tim khẽ run lên.

Thực , ngày hôm đó… cố ý.

Chỉ là, khi thấy Kỷ Vận với dáng vẻ cố chấp, hối cải, nhất thời tay mạnh hơn dự định.

Anh chỉ khiến cô tỉnh ngộ.

Dù gì, Kỷ Vận đây như .

Hoặc giả, cô từng diễn quá giỏi, đến mức ngay cả cũng lừa.

tại bây giờ, cô chịu tiếp tục lừa thêm một chút nữa?

Hạc Bắc Lâm há miệng, gì đó.

khi ánh mắt chạm sự chế giễu trong đôi mắt cô, những lời sắp bỗng dưng nghẹn .

Cuối cùng, những lời rẽ sang một hướng khác:

“Kỷ Vận, là vì cho em.”

Sắc mặt Kỷ Vận tối sầm .

Nắm tay cô siết chặt, cố gắng kiềm chế thở dồn dập.

cuối cùng, vẫn thể chịu đựng thêm nữa—

Cô giơ tay, vớ lấy chiếc cốc tủ đầu giường, ném thẳng về phía Hạc Bắc Lâm!

Loading...