Khó thuần phục - Chương 19: Uẩn Uẩn, tôi càng thích nơi này hơn
Cập nhật lúc: 2025-07-10 21:02:28
Choang!
Chiếc cốc vỡ vụn khi đập thẳng mặt Hạc Bắc Lâm, đó rơi xuống đất tạo thành một âm thanh chói tai.
Kỷ Uẩn ngờ tránh, vội vàng ngẩng đầu lên, chỉ thấy bên trái khuôn mặt Hạc Bắc Lâm xuất hiện một vết ửng đỏ.
Anh vẫn giữ nguyên tư thế bôi thuốc cho cô, chỉ là ngón tay cầm tăm bông siết chặt hơn, đường nét cứng cỏi quai hàm cũng căng . Đôi mắt đen thẳm, lạnh lẽo như mặt hồ sâu, lặng lẽ cô, đáy mắt tựa như một cơn cuồng phong bão tố.
Anh tức giận!
Kỷ Uẩn giật thót. Cô từng chứng kiến sự tàn nhẫn của Hạc Bắc Lâm, những kẻ đắc tội với thường kết cục , huống hồ cô còn khiến thương.
Bàn tay vô thức siết chặt tấm ga giường , môi mấp máy, lời xin , nhưng cuối cùng, chẳng thể thốt .
Căn phòng rơi sự tĩnh lặng ngột ngạt, bầu khí như nén , khiến khó thở.
Dưới ánh đèn vàng ấm áp, hai chằm chằm, ai chịu nhường ai.
“Hạc Bắc Lâm, ai cho cái gan dám tay với ?”
Giọng trầm thấp, lạnh lẽo, xen lẫn chút phẫn nộ. Chiếc tăm bông trong tay bẻ gãy thành hai nửa.
Anh kéo chăn , thẳng tay túm lấy Kỷ Uẩn, ép cô ngẩng đầu thẳng .
“ chiều chuộng em quá .”
“Khiến em ngày càng ngang ngược.”
Nghe , Kỷ Uẩn chỉ bật .
Chiều chuộng cô?
Đây lẽ là câu nực nhất mà cô từng trong đời.
Càng nghĩ, cô càng thấy buồn , những tiếng nhỏ nhẹ bật từ khóe môi. Trong mắt Hạc Bắc Lâm, ánh của cô tràn đầy sự khinh thường và giễu cợt.
Một cảm giác hoảng loạn dâng lên trong lòng , bàn tay đặt eo cô bất giác siết chặt hơn.
Anh ghét ánh mắt .
Cô phép như .
Tuyệt đối phép!
Hạc Bắc Lâm đen mặt, giật mạnh cà vạt cổ, nhanh chóng che kín đôi mắt cô.
Khi ánh sáng cướp , các giác quan khác trở nên nhạy bén hơn.
lúc , cổ tay cô cũng trói chặt, cả bỗng chốc rời khỏi giường, mất điểm tựa, khiến cô hoảng hốt giãy giụa.
“Hạc Bắc Lâm, định gì?”
“Thả xuống!”
“Anh mau buông !”
“Buông !!!”
Cô ngừng đạp loạn, vô tình đá trúng chân , khiến hít một lạnh.
“Bốp!”
Một cái tát nhẹ rơi xuống.
“Đừng nhúc nhích.”
Giọng trầm thấp, như một mệnh lệnh thể chối từ.
Kỷ Uẩn hoảng sợ, lập tức cứng đờ, dám động đậy.
Trong bóng tối, cô thấy tiếng công tắc bật mở.
Ngay đó, là âm thanh của nước chảy.
Là phòng tắm.
Cô còn kịp nghĩ nhiều, một luồng khí lạnh bất ngờ ập tới, khiến cô rùng .
“Hạc Bắc Lâm, đừng—”
“Ưm!”
Lời còn xong, môi chặn .
Nụ hôn dữ dội tàn nhẫn.
“Kỷ Uẩn.”
“ từ ‘’ từ miệng em nữa.”
Anh như đang trừng phạt cô.
Cô cắn chặt môi, cố gắng phát tiếng cầu xin.
Hạc Bắc Lâm—
Tên đàn ông khốn kiếp !
Tại kỹ thuật ngày càng thành thạo như ?
Thủ đoạn hành hạ khác cũng vô cùng đa dạng!
Cô cảm thấy sắp phát điên.
Lẽ , cô nên nương tay, mà đập c.h.ế.t mới đúng!
lúc , Hạc Bắc Lâm đột nhiên buông cô .
Kỷ Uẩn nhất thời ngẩn ngơ, đầu óc trống rỗng trong chốc lát.
Anh bế cô lên, đặt lên bồn rửa mặt.
Một tay vuốt lớp nước mờ mịt gương.
Kéo bỏ dải cà vạt che mắt cô.
Cằm tựa bờ vai cô, ánh mắt sâu thẳm hình ảnh phản chiếu trong gương.
Kỷ Uẩn mở mắt.
Lập tức thấy chính trong gương—
Làn da trắng nõn, khóe mắt vương chút đỏ.
Phía cô, Hạc Bắc Lâm đó, mái tóc ẩm ướt rũ xuống trán, rõ là do nước mồ hôi. Chiếc áo sơ mi trắng nhăn nhúm, để lộ phần xương quai xanh và cơ bụng rắn chắc.
Anh cô trong gương, ánh mắt tối sầm, sâu hun hút như nuốt chửng cô.
Cô đến run rẩy, làn da càng đỏ hơn.
Xấu hổ, bực bội, cô hận thể đào một cái lỗ chui xuống.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/kho-thuan-phuc/chuong-19-uan-uan-toi-cang-thich-noi-nay-hon.html.]
!!!!
!!!!!!!!!!
Đầu óc cô trống rỗng, đôi môi run lên.
“H-Hạc Bắc Lâm… … buông !”
Cô cầu xin cố gắng đầu chỗ khác.
lực tay của Hạc Bắc Lâm quá mạnh, cô căn bản thể trốn thoát.
Đáy mắt càng lúc càng tối sầm .
…
Khi Kỷ Uẩn bế khỏi phòng tắm, trời tờ mờ sáng.
Cô kiệt sức đến mức chẳng còn chút sức nào, ngay cả việc nhấc tay cũng khó khăn.
Hạc Bắc Lâm đặt cô lên giường.
Vừa định chui chăn, kéo .
“Làm gì ?”
Cô trừng mắt , nhưng ánh mắt lúc chẳng chút uy h.i.ế.p nào, ngược còn mang theo vài phần nũng nịu.
Giọng cũng khàn khàn đến mức khó .
Hạc Bắc Lâm dùng ngón tay vuốt nhẹ lên khóe môi đỏ bừng của cô, nhớ những chuyện xảy , cổ họng khỏi khô khốc.
Kỷ Uẩn nhận sự khác lạ của , lập tức lui về phía .
Từ ‘’ suýt chút nữa bật khỏi miệng, nhưng nhớ đến chuyện , cô vội nuốt ngược trở .
Cắn răng, từng chữ một chậm rãi thốt :
“Hạc Bắc Lâm, mệt , nghỉ ngơi.”
“Ừ, ngủ .”
“Anh ngủ phần , ngủ phần .”
Nghe , sắc mặt Kỷ Uẩn lập tức sa sầm.
“Uẩn Uẩn.”
“Bây giờ, đến lượt .”
Khi Kỷ Vân tỉnh nữa thì trời sáng. Cô cử động thì cảm thấy đau nhói khắp cơ thể. Một bên cơ thể cô lạnh ngắt. Có vẻ như thức dậy lâu .
"Hạc Bắc Lâm."
"Cẩu nam nhân!"
“Cuộc hôn nhân nhất định kết thúc.”
Nếu , sớm muộn gì cũng ngày cô ghê tởm đến c.h.ế.t thì cũng đùa giỡn đến chết.
Kỷ Uẩn một lúc, nhịn sự khó chịu cơ thể mà dậy.
Vết thương bôi thuốc.
Ngay cả những nơi nhạy cảm nhất cũng mát lạnh dễ chịu.
Nghĩ đến việc Hạc Bắc Lâm là bôi thuốc cho , mặt cô bỗng chốc nóng bừng.
Cô thể nào đối diện với phòng tắm trong căn phòng nữa.
Chỉ thể sang phòng khác để rửa mặt.
Vừa mở cửa, cô thấy Hạc Bắc Lâm ngay cửa.
Cảnh giác dâng lên trong lòng, Kỷ Uẩn theo bản năng lùi về vài bước.
Hạc Bắc Lâm liếc xuống chân cô, thấy cô còn dép, những ngón chân tròn trịa lạnh đến đỏ bừng.
Anh khẽ nhíu mày. “ xin nghỉ ba ngày cho em , mấy ngày ngoan ngoãn ở nhà nghỉ ngơi .”
“ bệnh mà nghỉ?”
Ánh mắt thâm trầm của Hạc Bắc Lâm chậm rãi lướt qua cô, giọng điệu ẩn chứa ý vị sâu xa. “Em chắc là vẫn chứ?”
Đối diện với nụ mập mờ của , Kỷ Uẩn cứng đờ cả , khóe môi giật giật.
“ , khỏe !”
Một ngón tay thon dài, lành lạnh lướt qua môi cô, nhẹ nhàng xoa lên bờ môi sưng đỏ.
“Vậy ?”
“Vậy nhé?”
Cả Kỷ Uẩn run lên, lập tức lao về phía giường, kéo chăn trùm kín , chỉ để lộ mỗi cái đầu.
“Không! bệnh !”
“Cảm ơn Tổng giám đốc Hạc xin nghỉ giúp, nghỉ ngơi đây.”
Dứt lời, cô vội nhắm tịt mắt, vờ như ngủ say.
Hạc Bắc Lâm bước đến mép giường, từ cao xuống cô.
Hàng mi cô ngừng run rẩy, rõ ràng tố cáo sự hoảng loạn của cô lúc .
Ánh mắt trầm xuống.
Không cả.
Chỉ cần ly hôn!
Sớm muộn gì cũng thể đào đàn ông khỏi trái tim cô.
Dù để một cái hố, cũng sẽ từng chút một lấp đầy nó.
Người phụ nữ của , tuyệt đối ai phép chạm !
Thu suy nghĩ trong lòng, Hạc Bắc Lâm vươn tay, xoa nhẹ mái tóc đen nhánh của cô, giọng hiếm hoi trở nên dịu dàng hơn. “Ngủ .”
Truyện được edit bởi Lavieee
Tiếng đóng cửa vang lên.
Kỷ Uẩn mở mắt, chằm chằm về phía cánh cửa, trong lòng dâng lên một cảm giác khó tả.
Cô chạm đỉnh đầu , nơi Hạc Bắc Lâm xoa qua, nhíu mày lẩm bẩm:
“Hạc Bắc Lâm, quỷ ám ?”