Không có anh, tôi vẫn ổn - Chương 1
Cập nhật lúc: 2025-07-11 00:08:54
Đôi mắt khô khốc, chẳng thể rơi nổi một giọt nước mắt. Trong căn phòng riêng, tiếng đùa ngớt, thụp xuống hành lang, run rẩy bấm gọi cho .
【Xin , máy quý khách gọi hiện đang bận. Vui lòng gọi …】
Giọng máy móc lạnh lẽo vang lên từng từng , khiến trái tim đang run rẩy của đóng băng.
Ngước mắt lên , Lục Trì xoay xoay điện thoại trong tay một cách thành thạo, trong ánh mắt chút ấm nào. Tôn Vũ Đồng thấy thì liếc màn hình điện thoại đang rung liên tục, ngọt ngào thì thầm gì đó tai .
Khóe môi Lục Trì nhếch lên, tạo thành một nụ lạnh lẽo mà từng thấy bao giờ.
Tiếng đùa bên tai khiến nghẹn thở. hoảng hốt chạy khỏi hội quán, xuống bồn hoa lạnh lẽo bên ngoài. Trong đầu cứ lặp lặp hình ảnh biểu cảm giễu cợt của Lục Trì.
cam lòng, tiếp tục gọi cho . Người đàn ông như , thể nào phản bội .
đến khi màn hình điện thoại dần nước mắt rơi nhòe , mới chợt nhận , lẽ thật sự còn yêu nữa. Chỉ là từng dám thừa nhận điều đó mà thôi.
và Lục Trì quen chín năm, yêu năm năm. Từ trung học đến đại học , bạn bè gia đình ai ai cũng mong đôi "trai tài gái sắc" chúng sẽ một cái kết viên mãn.
Đầu năm nay, bọn đến thăm hai bên gia đình. Mẹ từng tiếp xúc với những chuyện lớn gì, điều vui mừng nhất là thể tìm một bạn trai đáng tin cậy, thể lo cho , chăm sóc chu đáo một chút.
Lục Trì đối với thật sự . Bấy lâu nay luôn cho cảm giác an . Màn hình khóa điện thoại của thậm chí còn đặt hẳn tám chữ lớn: "Có bạn gái, thêm WeChat."
Lục Trì lạnh lùng với ngoài thế nào, đều cả. mặt , vẫn là trai dịu dàng, trẻ con thích nũng.
từng nghĩ mãi mãi là đặc biệt nhất.
Bất giác, gần mười hai giờ đêm. tận dụng chút pin cuối cùng của điện thoại để nhắn một câu chúc mừng sinh nhật Lục Trì, bước một quán bar gần đó.
Nơi phù phiếm bao giờ thiếu những thất tình như . Tiếng nhạc xập xình đinh tai nhức óc, men rượu nồng nàn lẽ sẽ giúp đầu óc tê liệt, kịp suy nghĩ về đoạn tình cảm vỡ nát .
Vào bên trong, gương nhà vệ sinh, chỉnh lớp trang điểm vì mà nhòe nhoẹt thấy ghê.
Thật nực . Hôm nay còn cố tình trang điểm thật chỉ để chúc mừng sinh nhật Lục Trì, mà bây giờ, lớp trang điểm lem luốc khiến trông chẳng khác gì một gã hề cả.
Trong nhà vệ sinh một cô gái cứ chằm chằm, do dự đưa túi trang điểm của .
"Cảm ơn." để cô thấy đôi mắt đỏ hoe của , chỉ nhớ đó là một cô gái trông khá non nớt, vẻ ngoài hợp với bầu khí trụy lạc nơi đây.
Điện thoại hết pin, cũng chẳng mang theo tiền mặt. nơi chẳng thiếu gì những kẻ chuốc say .
Thế là cứ uống hết ly đến ly khác, đầu tiên cảm thấy tửu lượng của đến . Càng uống, đầu óc càng tỉnh táo, mà , lòng đau đến .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/khong-co-anh-toi-van-on-apqf/chuong-1.html.]
Không bao lâu trôi qua, lờ mờ nhớ rằng bên cạnh xảy tranh cãi.
mơ màng đưa , sáng hôm tỉnh dậy giường nhà Dương Thiên Thiên.
Những ký ức đêm qua ùa về như thủy triều, lập tức mở điện thoại, cuộc gọi nhỡ nào cả, chỉ một tin nhắn từ Lục Trì gửi đến: "Xin bé con, tối nay tiếp khách uống nhiều quá, em đừng chờ nhé."
Tiếp khách gì chứ…
Trái tim như một bàn tay siết chặt, quặn thắt từng cơn. Trong dày thứ gì đó trào lên, ôm n.g.ự.c nôn khan mấy cái, ngẩng đầu liền thấy vẻ mặt kinh hãi của Dương Thiên Thiên.
"Cậu... là th.ai đấy chứ?"
, nhưng chỉ thể gắng sức nhếch khóe môi.
"Ơ... tớ ở chỗ ?"
Tỉnh dậy ở đây thực sự ngoài dự đoán của . Đầu óc tỉnh táo, thậm chí chuẩn tinh thần cho chuyện tệ nhất, bây giờ nghĩ mới thấy chút sợ hãi.
"Tối qua đàn ông gọi điện cho tớ, hỏi tớ quen , chính đưa đến đây."
Ai chứ? Hôm qua điện thoại của tắt nguồn mà?
"Chắc là sạc một chút pin cho , thấy trong nhật ký cuộc gọi của tớ nên gọi."
Sau đó, Dương Thiên Thiên mặt đầy mê trai bổ sung "Người đưa về trai lắm luôn."
Nói xong, cẩn thận quan sát biểu cảm của : "Cậu với Lục Trì ?"
"Chia tay ." đáp dứt khoát.
Không ngờ Dương Thiên Thiên chẳng hề ngạc nhiên, ngược còn vô cùng tức giận: "Sớm nên chia tay ! Tớ thấy Tôn Vũ Đồng còn suýt lên đùi kìa, hai đó trông chẳng khác gì lên giường với . Vừa , tra nam tiện nữ, trời sinh một cặp!"
Lần thực sự bật . Từ thời đại học, Dương Thiên Thiên ưa gì Tôn Vũ Đồng, bây giờ nghiến răng nghiến lợi mắng chửi trông càng đáng yêu.
" Ngại quá, giữa đêm phiền ."
"Không , tớ còn đang tiểu thuyết mà, đừng khách sáo với tớ."
"Nói mới nhớ, tối qua đưa về thật sự trai. Theo tớ thấy, chắc là bỏ xa tên Lục tra nam mấy con phố luôn . Là quen ?"
Dương Thiên Thiên nhướng mày , đầy vẻ hóng hớt. thực sự nhớ ai cả, chỉ chắc đó là một chính trực, bụng. Nếu cơ hội gặp , nhất định cảm ơn thật đàng hoàng mới .