Không có anh, tôi vẫn ổn - Chương 2
Cập nhật lúc: 2025-07-11 00:08:55
Đứng cửa căn hộ, chần chừ. dám đối mặt với Lục Trì, dù rằng kẻ phản bội trong đoạn tình cảm chính là .
Năm năm tình nghĩa, một sớm giẫm nát, sợ sẽ nhịn mà gào thét chất vấn Lục Trì, sợ sẽ cho chuyện chia tay trở nên quá khó coi.
lòng kiêu hãnh của , kết thúc một cách đàng hoàng.
"Về ?" Lục Trì mặc đồ ở nhà như thường lệ, thu lu sofa, còn thoang thoảng mùi hương thanh mát của gỗ đào.
Loại sữa tắm là chúng mua cùng tháng . Lục Trì từng bảo mùi quá ngọt, nhưng thích.
im lặng phòng tắm, tắm xong Lục Trì chuẩn xong bữa sáng: một ly sữa, hai quả trứng ốp la, còn đặc biệt chiên thành hình trái tim.
Không khí bàn ăn chút kỳ lạ. một lời, sợ rằng mở miệng thì ngay tức khắc phòng tuyến trong lòng sẽ sụp đổ.
Lục Trì đặt đĩa xuống, từ phía quen thuộc ôm lấy : "Sao thế, giận ? Hôm qua sếp kéo tiếp khách, lỡ uống nhiều quá. Sinh nhật thì ngày nào tổ chức chẳng , quan trọng."
cố gắng đè nén cảm xúc trong lòng, bình tĩnh hỏi: "Anh về lúc mấy giờ?"
"Bị đồng nghiệp kéo ngủ tạm trong khách sạn, sáng sớm tỉnh dậy là về ngay."
Lục Trì dụi đầu vai , giọng mang theo chút nhõng nhẽo quen thuộc. Đây là chiêu dùng mỗi khi mềm lòng.
Dạ dày cuộn lên một trận buồn nôn, mạnh mẽ đẩy hai cánh tay đang ôm eo .
"Ngoan nào, đừng loạn." Giọng điệu của rõ ràng trầm xuống, đây là dấu hiệu của sự mất kiên nhẫn.
Ha, giờ vẫn luôn cảm thấy Lục Trì vì mà hy sinh nhiều. Bình thường dù cãi vã, cũng tình nguyện nhường nhịn và dỗ dành . Không ngờ, kết cục là như thế .
Sau khi ăn sáng xong, bắt đầu thu dọn hành lý. Điều duy nhất khiến cảm thấy may mắn bây giờ là căn hộ nhỏ mua vẫn bán , nếu e là sẽ biến thành vô gia cư, đến chỗ ngủ cũng chẳng .
Lục Trì lạnh lùng dọn đồ, dáng vẻ dịu dàng biến mất còn dấu vết: "Hứa Tư Vi, em bước khỏi đây thì đừng hối hận."
Hừ, Lục Trì vẻ chắc chắn lúc chỉ đang giận dỗi, quá ba ngày nhất định sẽ cầu xin . thật hiểu nổi lấy sự tự tin đó.
Thấy phản ứng, Lục Trì lộ rõ vẻ cáu kỉnh: "Bố và bố em bàn bạc , định tháng Sáu chúng đính hôn. Bây giờ em loạn cái gì?"
Nghe , động tác thu dọn của khựng , mắt chợt cay xè, nhưng càng sức nhanh chóng thu dọn đồ đạc. Căn phòng khiến thở nổi nữa.
Tay bỗng giữ chặt. "Em .ên ?"
"Lục Trì, chia tay ."
Dưới ánh mắt đỏ hoe, chằm chằm Lục Trì, thấy sự kinh ngạc, hối hận, dù chỉ là một chút đau khổ khuôn mặt .
gì cả.
chỉ thấy sự thiếu kiên nhẫn lộ liễu trong mắt Lục Trì, cùng với vẻ mệt mỏi khi kiên nhẫn cạn kiệt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/khong-co-anh-toi-van-on-apqf/chuong-2.html.]
Quả nhiên, xoa trán, buông tay , vẻ mặt xa lạ mà từng thấy.
“Cho em ba ngày suy nghĩ, cả hai chúng đều bình tĩnh . Sau ba ngày, nếu em vẫn chia tay, sẽ ngăn cản.”
“Lục Trì, nghĩ rằng , sống nổi ?”
Anh sững , “Ý em là gì?”
“Anh dám đặt tay lên tim và thừa nhận rằng tình yêu của dành cho vẫn như ngày đầu ? Anh dám rằng từng điều gì với ?”
“Lục Trì, nghĩ rằng hy sinh quá nhiều cho , rằng Hứa Tư Vi là kẻ điều?”
cố gắng kiểm soát cảm xúc của , những ký ức ngọt ngào ngày cứ thế tua tua trong đầu.
Đối diện với sự chất vấn của , ánh mắt Lục Trì lóe lên một tia phức tạp trong thoáng chốc, nhưng đó là áy náy, càng xót xa, mà là thất vọng nhiều hơn. “Anh cãi với em, Hứa Tư Vi, đây em thế .”
nhịn mà mỉa. Trước đây thế nào?
Trước khi gặp , mạnh mẽ, độc lập, một qua những tháng ngày cô đơn. Chính Lục Trì kéo khỏi con đường đơn độc đó, với rằng sẽ đồng hành cùng vượt qua những khó khăn của phận.
ngây thơ tin rằng cả đời chỉ Lục Trì, rằng ông trời quá ưu ái khi để duyên gặp .
rằng con sẽ đổi. Người từng coi thường những cám dỗ bên ngoài, đến năm hai mươi sáu tuổi, trở thành kiểu mà chính bản từng ghét nhất.
Cuối cùng, vẫn dọn ngoài, nhưng cũng ngầm đồng ý với thời gian ba ngày mà Lục Trì .
Tình cảm năm năm trò đùa, cũng trẻ con mà giận dỗi chia tay. Dù kết thúc, cũng kết thúc một cách rõ ràng.
xin nghỉ ba ngày.
Ngày đầu tiên, giường lướt điện thoại cả ngày, cam tâm mà tìm kiếm bằng chứng chứng minh rằng Lục Trì vẫn yêu .
Đầu năm, đưa Lục Trì về quê mắt bố , hôm về đột nhiên tăng ca, suýt lỡ chuyến tàu, quà cáp mang về đều là tự tay chuẩn .
Mẹ thích Lục Trì, hôm tiễn còn nhét đầy cốp xe đủ thứ đặc sản. Vậy mà chê thịt bò muối mùi lạ, cũng chẳng ăn đến.
Ngày Valentine, Lục Trì gửi đến công ty một bó hồng to màu hồng nhạt, đồng nghiệp ai cũng ghen tị bảo bạn trai tâm lý.
Hôm đó, tan sớm, đợi Lục Trì xem phim tối, nhưng cuối cùng nhận tin nhắn hủy hẹn.
Đó là đầu tiên cãi với Lục Trì vì chuyện nhỏ nhặt như . Trước đây, lúc nào cũng là tìm đủ cách hẹn ăn, chơi.
Còn một họp lớp đại học, khi về Lục Trì đến đón . Mọi đùa trêu chọc, hỏi khi nào thì ăn kẹo cưới.
còn nhớ lúc đó Lục Trì trả lời rằng: “Bây giờ là giai đoạn phát triển sự nghiệp, bọn vội kết hôn.”
Màn hình điện thoại dần nước mắt nhòe .