Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Không có anh, tôi vẫn ổn - Chương 5

Cập nhật lúc: 2025-07-11 00:08:59

Sau khi tắm xong, giường, mở điện thoại thấy một lời mời kết bạn, Lương Tiêu Tiêu. 

 

Chỉ nghĩ đến cô bé tràn đầy sức sống , tâm trạng bỗng hơn hẳn. Biểu tượng con mèo ngốc nghếch nhấp nháy, một tin nhắn gửi đến: 

 

Tiêu Tiêu: "Chị Tư Vi, chị về đến nhà ?" 

 

:"Rồi, còn em thì ? Không ướt chứ?"

 

Tiêu Tiêu: "Cũng tạm ạ~ ( ˃̶̤́ ꒳ ˂̶̤̀ )"

 

Tiêu Tiêu: "Chị, chị thấy em thế nào?"

 

:"Thế nào là thế nào?"

 

Tiêu Tiêu: "Là từ góc độ đánh giá một đàn ông !" 

 

liếc chiếc ô lớn đặt ở cửa, khách quan nhận xét một chút. 

 

: "Người , ấm áp, khí chất trầm ."   

 

Tiêu Tiêu: "……" 

 

: "Sao thế?" 

 

Tiêu Tiêu: "Chị thấy quen mắt ?" 

 

Cô bé , hỏi thấy cô bé quen , đến lượt trai cô bé? Lẽ nào thực sự từng gặp qua? Thôi thì cứ thuận theo lời cô bé

 

: "Thật sự chút quen quen, hình như gặp ở đó."   

 

Tiêu Tiêu: "Chị nhớ hả? Hôm đó chị say, chính em đưa chị về đấy."   

 

Cái đêm uống say... chẳng là hôm bar mua say trong tiệc sinh nhật của Lục Trì

 

: "Em là... đưa hộp trang điểm cho chị trong nhà vệ sinh?" 

 

Tiêu Tiêu: " đúng , chính là em đóa! (๑╹ ꇴ╹)" 

 

khựng trong giây lát, hổ. Bị thực tập sinh quyền bắt gặp bộ dạng say khướt trong quán bar, còn phiền đến trai đưa về nhà. Hứa Tư Vi , mày càng sống càng thụt lùi đấy! 

 

: "Hôm đó cảm ơn em và em nhé, khi nào rảnh chị mời hai bữa cơm."   

 

Tiêu Tiêu: "Hay quá quá, cuối tuần bọn em rảnh nè."   

 

… 

 

Thật , chỉ khách sáo thôi mà. 

 

Cuối tuần, nhà hàng Oasis. 

 

Hai em họ đến sớm, khiến mời khách đây, bỗng trở nên mấy chủ động. 

 

Liếc trộm đàn ông ngay ngắn bên cạnh Lương Tiêu Tiêu, bất ngờ khi Lương Cẩm Du thực sự tới. Dáng vẻ của giống kiểu nhiều thời gian rảnh rỗi. 

 

"Chị Vi Vi, chị , tối đó chị ở trong tình huống nguy hiểm thế nào . Có mấy gã đàn ông xa cứ chằm chằm chị, lúc bọn em đưa chị còn suýt nữa đánh với bọn họ đấy. Anh, đúng ?" 

 

"Ừ, con gái ngoài chú ý an ." 

 

Lương Cẩm Du đầy hàm ý , ánh mắt khiến nóng cả mặt. Cảm giác là gì đây? Như thể phạm phụ bắt quả tang

 

"Còn em nữa, lá gan càng lúc càng lớn, dám một đến nơi đó." 

 

Tiêu Tiêu co rụt cổ , lí nhí: "Anh, đừng nữa, chẳng mắng em ?" 

 

 Tiêu Tiêu bình thường nghịch ngợm, giờ ngoan ngoãn cúi đầu, khiến suýt bật

 

Vừa chạm ánh mắt sâu thẳm đối diện, vội cúi đầu, tập trung món ăn mặt. 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/khong-co-anh-toi-van-on-apqf/chuong-5.html.]

 

Bữa ăn mới nửa chừng, Lương Tiêu Tiêu nhận một cuộc điện thoại, là luận văn nghiệp gặp vấn đề, về trường ngay lập tức. 

 

"Ăn xong cũng mà." 

 

"Hai cứ ăn tiếp , thầy cần gấp lắm. Chị Vi Vi, bọn hẹn nhé!" 

 

Thấy cô bé vội vàng, cũng tiện giữ , đành về bàn đối diện với   trai cô bé, ánh mắt , nên gì. Dù cũng là mời ăn, thể bỏ giữa chừng mà chạy

 

"Nghe Tiêu Tiêu , cũng nghiệp A Đại? Anh khóa nào ?" 

 

Im lặng đối diện mãi cũng kỳ lạ, đành gượng gạo kéo một đề tài. 

 

"Cùng khóa với em." 

Giọng điệu chắc nịch. 

 

"Sao nghiệp năm nào?" 

 

"Năm 2014, nghiệp khoa Quản lý Kinh tế, chuyên ngành Quản trị Nhân lực Tài chính song bằng. ?" 

 

"Anh..." 

 

kinh ngạc bật dậy. 

 

Lương Cẩm Du bình tĩnh chỉnh khăn ăn bàn, chậm rãi giải thích: "Đừng lo, kẻ biến thái. Chỉ là, lúc đó tình cờ đến em thôi." 

 

Anh đặt d.a.o nĩa xuống, như nhớ chuyện thú vị nào đó, đôi mắt hoa đào dài hẹp cong lên, mang theo ý nhàn nhạt: 

 

"Môn học tự chọn của thầy Thẩm Dịch, em còn nhớ ?"

 “Tất nhiên là nhớ.” Bốn năm trôi qua, nhưng thời gian tươi nhất mãi mãi dừng trong khuôn viên trường đại học, ký ức vẫn còn vẹn nguyên trong

 

Hồi đó, lớp học tự chọn tình yêu của thầy Thẩm Dịch gần như là khóa học hot nhất trong tất cả các môn tự chọn trường , đăng kýmôn học tranh giành tốc độ tay và đường truyền mạng lag lag bất của A đại. 

 

Lúc đó, vẫn ở bên Lục Trì, nhưng trong lòng lặng lẽ nảy sinh hạt giống tình cảm. kéo Lục Trì cùng đăng ký lớp học , kết quả chỉ chọn

 

Hồi đó còn buồn mất mấy ngày, bây giờ nghĩ , lẽ lúc Lục Trì vốn hề đặt tâm tư việc đăng kí tín chỉ môn học

 

“Em còn nhớ đó thầy yêu cầu tự nguyện to bức thư gửi cho yêu tương lai ?” 

 

Làm mà quên , cả lớp chẳng ai giơ tay, chỉ ngốc nghếch lên, to lá thư cho yêu tương lai mặt hơn hai trăm

 

Khi ngây thơ sợ, một bức thư dài tận hai trang giấy. Nội dung cụ thể thì còn nhớ rõ, nhưng chắc chắn là ngây thơ sến súa nổi da gà. 

 

Giờ nghĩ mới giật , đúng là hổ là gì. 

 

Nếu Lương Cẩm Du nhắc đến, lẽ quên mất rằng từng một quãng thanh xuân rực rỡ như thế. 

 

“Vậy khi đó cũng ở trong lớp đó ?” 

 

Lương Cẩm Du cố nhịn gật đầu, khí chất băng sơn lạnh lùng bỗng tan chảy, khiến cũng kìm mà mỉm

 

Bầu khí thoải mái đến mức tạm thời quên mất rằng hai chúng chỉ mới gặp hai mà thôi. 

 

Lương Cẩm Du là một lắng , khoanh tay nghiêm túc kể về những kỷ niệm đại học, thỉnh thoảng đặt vài câu hỏi đúng lúc, dẫn dắt tiếp tục câu chuyện. 

 

Đến khi phản ứng , mới nhận nhiều như . cầm ly nước uống một ngụm để che giấu sự lúng túng, nhưng vẫn thể phớt lờ ánh nóng rực đỉnh đầu. 

 

“Đi thôi, đưa em về.” Lương Cẩm Du thu hồi ánh mắt, dậy tính tiền, cũng ngại ngùng theo

 

Rõ ràng mời ăn, bây giờ giống như một buổi hẹn hò hai thế

 

“Lần mời.” 

 

“Được.” Trên đường về, vẫn đang suy nghĩ rốt cuộc hẹn thêm một bữa ăn nữa, rõ ràng mấy ngày chúng vẫn còn là hai xa lạ. 

 

“Vậy, bạn học Lương, thể cho xin liên lạc ?” 

 

Lương Cẩm Du híp mắt suy nghĩ một lát, đó một dãy

Loading...