Không có anh, tôi vẫn ổn - Chương 4
Cập nhật lúc: 2025-07-11 00:08:58
Sau khi chia tay, Lục Trì liên lạc với vài , chuyện lông gà vỏ tỏi.
Một hỏi lấy mấy chậu cây ban công , thể gửi qua cho .
Một là máy ép nước trái cây đặt mua gửi nhầm về địa chỉ Lục Trì.
Lần , gọi, giọng rõ ràng mệt mỏi:
"Bố gặp em, em thể giải thích với họ ?"
thấy buồn :
"Lục Trì, chúng chia tay . Anh ba ngày hai bữa gọi điện cho là ý gì? nghĩa vụ giải thích với bố ?"
Không đợi trả lời, dứt khoát ngắt máy, chặn luôn điện thoại. Đã cắt đứt thì triệt để, chẳng cần dây dưa rõ ràng.
Tình trường thất bại, sự nghiệp thăng hoa. thuận lợi thăng chức trưởng phòng nhân sự, mấy đứa nhóc mới đến vây quanh nhao nhao chúc mừng.
gọi sữa, bánh ngọt đãi cho , mấy đứa trẻ miệng ngọt còn dễ thương, khen , trời đời một hai.
Không hiểu , câu chuyện xoay sang vấn đề tình cảm. Ai nấy đều tỏ vẻ hóng hớt, nhưng Tiêu Tiêu chặn :
"Chuyện của sếp, mấy đứa trẻ ranh các cũng dám nhiều chuyện ? PPT xong mà ở đây tám nhảm?"
nhướng mày, ấn tượng với cô bé càng sâu sắc hơn. Bình thường thì tài lanh hóng hớt, nhưng thực tiến lùi, nắm bắt các mối quan hệ.
Tối hôm đó, như thường lệ ở tăng ca Bên ngoài trời lất phất mưa phùn, cứ tưởng về hết, ngờ gặp Lương Tiêu Tiêu.
"Lại đang đợi trai ?"
Cô bé mắt sáng lên: "Chị Tư Vi?"
"Dạ, đến trễ chị."
Không nghĩ gì, đôi mắt to tròn bỗng xoay tròn tinh nghịch:
"Chị, bên ngoài đang mưa, chị cũng mang ô đúng ? Để em bảo trai đưa chị về nhé?"
"Không , chị tàu điện ngầm, cũng xa lắm."
"Trạm tàu cách đây một đoạn đường khá xa, để trai em đưa chị về , phiền mà."
bất đắc dĩ nhận lời, chỉ mới trò chuyện vài câu, một chiếc xe màu đen dừng cửa công ty. Tiêu Tiêu phấn khởi kéo lên ghế phụ.
"Anh, đây là sếp từng huấn luyện em, lát nữa tiện đường đưa chị về nhé."
Khóe mắt liếc thấy cô bé nháy mắt tinh nghịch với đàn ông ở ghế lái. ngại ngùng, nở nụ cứng đờ, đưa tay chào hỏi: "Chào , là Hứa Tư Vi."
"Chào cô, là Lương Cẩm Du."
Ngón tay đàn ông lạnh, thon dài, đốt ngón tay rõ ràng, nhịn mà lâu hơn một chút.
"Phiền , thả gần tiểu khu Trần Quang là ."
Trên đường , Tiêu Tiêu ríu rít ngừng về những chuyện xảy trong công ty, cũng quá nhàm chán, nhưng càng càng lạc đề.
"Chị Tư Vi thăng chức, còn mua nhiều đồ ăn thức uống cho bọn em, chị siêu bụng luôn."
" mà một chăm chỉ như chị thăng chức cũng hợp lý, hầu như ngày nào cũng tăng ca cả."
"Haiz, đến bao giờ em mới trở thành một nữ cường nhân xinh , bụng, chí tiến thủ như chị Tư Vi đây."
Mấy lời tâng bốc suýt nữa đào hố mà chui xuống. Hôm nay ai bảo cô bé EQ cao, tiến lùi nhỉ? À, là .
lén trộm đàn ông đang chăm chú lái xe, do ảo giác , mà cảm thấy khóe môi khẽ nhếch lên, ánh mắt thấp thoáng ý đầy ẩn ý.
Tiêu Tiêu vẫn tiếp tục:
"Em nghĩ chị Tư Vi như , chắc chắn hồi học là một học bá siêu cấp. Chị, chị học đại học ở thế?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/khong-co-anh-toi-van-on-apqf/chuong-4.html.]
"A Đại."
"Em ngay mà! Ồ? Vậy là chị với em là bạn học , , đúng ?"
"Ừm."
Lương Cẩm Du nghiêm túc phụ họa lời tâng bốc của cô em gái. Đến khi thả cô bé ở cổng trường, trong xe mới yên tĩnh trở .
Lúc , mới cơ hội quan sát kỹ đàn ông bên cạnh. Nhìn qua, tuyệt đối thể nhận là trai của Lương Tiêu Tiêu, phong cách của hai em nhà khác một trời một vực.
Về ngoại hình, Lương Cẩm Du nét giống Lục Trì, khí chất lạnh lùng, thuộc kiểu đàn ông cấm dục cao ngạo.
Chỉ khác là đôi mắt hoa đào dài hẹp của khiến vẻ ngoài trông đa tình hơn. Kết hợp với biểu cảm lạnh nhạt, càng kích thích ham chinh phục của khác.
"Đến ."
Suy nghĩ kéo về thực tại, ngượng ngùng lời cảm ơn. Quả nhiên, khuôn mặt dễ khiến lạc lối, đến thất thần mất .
cởi dây an tự kiểm điểm hành vi mê trai của .
"Chờ ."
Lương Cẩm Du gọi , đưa cho một chiếc ô.
"Cầm lấy , từ đây đến chỗ cô còn một đoạn đấy."
"Vừa nãy Tiêu Tiêu hỏi, chẳng bảo ô ?"
"Vừa nãy nhớ ."
Nhìn Lương Cẩm Du giống như đang đùa, cũng từ chối, cảm ơn về phía chung cư của .
Không ngờ, gặp Lục Trì ở hành lang chung cư.
cứ nghĩ rằng từng thời gian, thể bình thản đối diện với mối tình tan vỡ . khi thấy , tim vẫn quặn thắt từng cơn.
Lục Trì trông cũng chẳng khá hơn là bao. Một đàn ông luôn chú ý đến hình tượng như , hôm nay thậm chí còn cài chặt khuy tay áo.
cố gắng kiềm chế cảm xúc, giả vờ bình tĩnh hỏi:
"Sao ở đây?"
Lục Trì trả lời mà hỏi ngược :
"Người đưa em về là ai?"
Ngữ điệu chất vấn khiến bất giác nhớ những ký ức cũ...
Trước đây, Lục Trì ghen, chịu nổi trai nào lượn lờ bên cạnh . cứ khư khư giữ trong lòng, bực bội mà , nhất định để tự phát hiện dỗ dành .
... đó là chuyện . Giờ Lục Trì tư cách gì để chất vấn ?
"Nói , tìm chuyện gì?"
Người đàn ông nhíu chặt mày, bực bội vò tóc: "Em chặn của ."
" . Anh đến đây chỉ để xác nhận chuyện ?"
đại khái cũng đoán gì. Chỉ mới quyền dễ dàng đá , còn thì thể đơn phương cắt đứt liên lạc với .
Đó chính là logic ngang ngược của Lục Trì.
"Vi Vi..."
Không dây dưa thêm, tăng tốc bước lên lầu. Khí thế gắng gượng chống đỡ bỗng chốc sụp đổ. sợ nếu Lục Trì dịu giọng một chút, sẽ ngu ngốc mà đầu.