KHÔNG PHỤ QUỐC GIA, KHÔNG PHỤ NHÂN - Chương 3: Ta tuyệt đối không để tái diễn!
Cập nhật lúc: 2025-07-10 21:57:11
4.
Mấy ngày , vị thứ xuất của – kẻ từ đến nay vẫn luôn ngang ngược – vì một chuyện vụn vặt mà cùng phát sinh đôi chút bất hòa.
Tính tình nàng vốn nóng nảy, liền cố ý bỏ lên chùa Đại Minh ở ngoại thành để "giải sầu".
Không ngờ ở đó vài ngày chịu trở về, khiến nàng bỏ lỡ lễ cập kê của .
Trong giới khuê nữ kinh thành lập tức lan truyền tin đồn, rằng tỷ trong phủ Thái sư bất hòa, tranh giành quyền thế, đều dõi theo để chờ xem trò .
Sáng sớm hôm , còn đang dùng bữa sáng.
Muội trở về từ khi nào, đang tựa bên cửa phòng , lạnh châm chọc.
“Ô, tỷ tỷ lễ cài trâm quả là càng thêm nhàn hạ, giờ mới thong thả ăn sáng ? Còn , phận là thứ nữ, thật khổ sở, sáng tinh mơ đói bụng thỉnh an cả.”
Ta mảy may động dung, điềm nhiên tiếp tục ăn cháo do đại nha đút cho.
Muội thấy thế, bèn trợn mắt, giọng điệu vẫn hống hách:
“Thân phận cao quý như tỷ đúng thật là sướng, ngay cả ăn cũng hầu hạ đưa đến miệng!”
Ta từ từ đưa đôi tay đang băng bó lên, giọng phần ủy khuất:
“Để xem rõ, là do tay tỷ thương, nên mới cần giúp .”
Sắc mặt nàng lập tức biến đổi, cuống quýt bước đến gần.
“Sao thế?! Mới mấy hôm mặt, tay tỷ nông nỗi ? Là ai gây ?!”
“Là mẫu phạt.”
Follow FB. HOA VÔ ƯU để đọc thêm nhiều truyện hay bạn nhé !!!
“...”
Muội nghẹn lời, đôi mắt đào hoa xinh thoáng lộ vẻ đau lòng rõ rệt, dịu giọng nhỏ:
“...Phạt nặng đến , còn đau ?”
Ta nàng, mang theo ánh mắt trách móc:
“Tay thì còn đau, nhưng lòng thì đau. Muội nỡ giận đến nỗi, ngay cả lễ cập kê trọng đại nhất của cũng đến dự?”
Nàng hổ đáp, giọng cứng cỏi như mất tự nhiên:
“Cái đó… cũng . Chẳng là… là vì tỷ ?”
Nàng lục lọi , lấy một miếng ngọc bội, nâng đến mặt như dỗ dành:
“Này, lễ vật tặng tỷ nhân lễ cập kê.”
Trước mắt là một khối huyết ngọc thượng hạng, hầu hết hoa văn bên trong đều nhiễm sắc đỏ tươi chói lọi, ánh sáng phản chiếu lấp lánh như phát quang.
Không — như phát quang, mà thực sự đang phát ánh sáng!
Ta kinh ngạc thấy ánh đỏ từ trong ngọc chiếu rọi thẳng về phía chiếc lồng, nơi tiểu linh hầu đang .
Thân thể nó lập tức run rẩy dữ dội.
【Lạnh quá… tại đột nhiên cử động nữa ——】
Ta trừng mắt tiểu linh hầu cứng đờ, trong lòng tràn ngập chấn động.
Thấy thất thần, cũng theo ánh mắt , lấy kỳ lạ hỏi:
“Chỉ là một con khỉ thôi mà, tỷ chăm chăm gì thế? Lẽ nào nó còn xinh hơn cả ?”
Ta thấp giọng lẩm bẩm:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/khong-phu-quoc-gia-khong-phu-nhan/chuong-3-ta-tuyet-doi-khong-de-tai-dien.html.]
“Muội… thấy ánh sáng đỏ ?”
“Ánh sáng? Ở ? Ta thấy gì cả?” – nàng nghi hoặc chớp mắt, đảo mắt tìm quanh.
Ta sang đám nha hầu hạ bên cạnh.
Bọn họ cũng đều lộ vẻ mờ mịt, như gì.
Đại nha ngạc nhiên , liếc sang huyết ngọc:
“Tiểu thư, thấy ánh sáng gì cơ?”
Thì … chỉ mới thấy !
Khối huyết ngọc — chẳng lẽ khả năng áp chế linh hồn của kẻ xuyên ?
5.
Sau bữa sớm hôm , vội vã truy hỏi về lai lịch khối huyết ngọc bội .
Nàng chắp tay kể một giấc mộng quái lạ đầy huyền hoặc.
Nguyên là mấy ngày , rõ cớ gì, nàng bất ngờ mộng thấy mẫu đầ.u độ.c mà mất mạ.ng, còn thì giam hãm trong một vùng u tối, bất do kỷ, miệng chẳng thể lời nào.
Sau khi tỉnh , nàng càng nghĩ càng kinh tâm động phách.
“Người , ngày nghĩ gì, đêm sẽ mộng thấy điều . Ta lo lắng rằng đây chính là điềm báo trong mộng, rằng tỷ và mẫu thể sẽ gặp chuyện lành.
Ta cũng dám , e chỉ khiến tỷ thêm muộn phiền… chuyện chỉ là đa tâm mà thôi. Nghe đồn rằng phương trượng đại sư Viên Tu ở chùa Đại Minh là bậc cao tăng đắc đạo, trăm tuổi, liền quyết định một chuyến, nhờ giải mộng giúp .”
“Thế đại sư gì?” – Ta sốt ruột hỏi.
“Người , ‘tai kiếp qua, tất đón phúc lành’. Ý là đại nạn tiêu, các ngươi sẽ tái sinh.”
Lời như cuồng phong cuộn sóng đánh lòng .
Ta rơi trầm tư mặc tưởng.
Giấc mộng ly kỳ cổ quái của nàng, rõ ràng chính là những gì từng xảy ở kiếp .
Mà ở kiếp , từng chùa Đại Minh, cũng từng vắng mặt trong lễ cập kê của .
Cũng giống mẫu , nhanh sinh nghi với kẻ mang xác – chính là nữ tử đến từ dị thế giới .
Đặc biệt khi mẫu độc sá;t, nàng liền tin chắc, là .
Nàng dùng thủ đoạn để trừng trị nữ xuyên , thậm chí còn hạ dược khiến ả hôn mê, trói , đưa đến chùa Đại Minh để “trục tà d;iệt q;uỷ”.
Thế nhưng, giữa đường, ả tỉnh , thừa lúc ai phòng , đẩy nàng xuống vực.
Muội , một đời cao ngạo diễm lệ, cuối cùng bò lê trong m;áu, thê lương cầu xin trời cao:
“Chư thiên chư Phật cao, tín nữ nguyện lấy một mạng đổi lấy sự bình an cho tỷ tỷ…”
Ta vẫn luôn rõ, sự ngang ngược, sắc sảo, tính khí gắt gỏng của , tất cả đều là vì mà sinh.
Nàng luôn bảo vệ , thậm chí từng vì mà đánh với những tiểu thư quyền quý đ.â.m thọc lưng vì ghen tỵ.
Chỉ bởi khi còn bé, từng liều nhảy xuống nước cứu nàng một mạng, nên nàng luôn thấy bản nợ cả đời.
Muội , miệng lưỡi sắc bén nhưng tâm mềm như đậu hũ, là một nữ tử đáng quý nhất đời!
Kẻ xuyên gọi mẫu là độc phụ, gọi là ác nữ, nhưng với , các nàng đều là ruột thịt thiết nhất!
Các nàng chỉ vì tìm chân tướng mất tích mà liều truy tìm manh mối, cuối cùng chính kẻ thủ ác hại đến m;ất m;ạng.
Bi kịch , đời tuyệt đối để tái diễn!