Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com
Tính năng COMING SOON: Phòng Chat Thế Giới

KHÔNG THUA KÉM CHỒNG NGOẠI TÌNH, TÔI LẤY HẾT ĐEM CHO CON RIÊNG CỦA MÌNH - 1

Cập nhật lúc: 2025-07-28 21:46:54

“Con riêng nên chia tài sản ?” tiện miệng hỏi chồng khi ngủ.

 

Không ngờ nổi đóa:

“Con riêng thì ? Cũng là m.á.u mủ ruột rà đấy! Không những chia mà còn chia nhiều hơn!”

 

“Tốt lắm!”

kéo rèm cửa , để lộ bé gái lưng.

 

“Tèn ten ten ten… bất ngờ ? Anh yêu, em cũng con riêng đây !”

 

—-----

 

10 giờ đêm, đang lướt một topic hot Tiểu Lục Thư: “Con riêng quyền thừa kế ?”, tiện miệng hỏi chồng:

 

“Anh , thấy con riêng nên chia gia sản ?”

 

“Bộp!” – chồng đập điện thoại xuống bàn:

“Con riêng thì ? Nó cũng là ! Luật pháp còn quy định là quyền thừa kế đấy!

Đám đàn bà tụi cô suốt ngày tính toán vặt vãnh, lòng hẹp hòi thấy ớn!”

 

sững :

“Ủa ? Sao tự nhiên nổi khùng?”

 

Chưa dừng , tiếp tục gào:

“Không chỉ chia, mà còn chia NHIỀU HƠN! Bọn nhỏ đáng thương cơ mà!

Từ nhỏ đời dè bỉu, học còn dám điền tên cha…”

 

“Khoan!” – ngắt lời, lạnh.

“Vậy theo lý lẽ thì tiểu tam cũng đáng đền bù tuổi thanh xuân chứ?

Chị âm thầm chịu thiệt, cũng tội lắm mà?”

 

Mắt chồng lóe lên:

“Ờ… ờ thì… cũng đúng. Dù theo bao năm, cũng trong sáng sạch sẽ, đáng thương chắc?”

 

“Sạch sẽ?” nghiến răng. “Gái nhà lành nào tiểu tam?

Anh ? Đừng là… ngoài gì thật đấy nhé?”

 

Gương mặt lạnh dần. Một linh cảm đang trào lên.

 

“Đồ thần kinh!” – gào lên, giật điện thoại.

“Đàn bà tụi cô chỉ so đo tính toán, thấy con là chướng mắt! Nhìn cái bản mặt ích kỷ của cô xem, thấy là bực!”

 

Nước bọt b.ắ.n thẳng mặt .

Anh đùng đùng bỏ khỏi phòng, buồn đầu .

 

Nhìn bóng lưng , thấy lạnh sống lưng.

Người đàn ông từng ngủ chung 8 năm… nay xa lạ như .

 

.

 

Anh ngoại tình. Và còn con.

 

Trò chơi giữa chính thất và tiểu tam – chính thức bắt đầu.

 

Sáng hôm , nhắn tin:

“Anh về sớm nhé, em chuyện .”

 

Anh trả lời lạnh tanh:

“Anh còn đang bận. Có chuyện gì mai .”

 

“Chuyện lớn. Anh xong sẽ sốc đấy.”

 

Tối đó 7 giờ rưỡi, về nhà.

 

Vừa thấy mâm cơm bày biện, sắc mặt lập tức khó chịu:

“Em gọi về chỉ để… khoe tay nghề bếp núc ? Ở cơ quan bận gần chết!”

 

kéo xuống, rót ly rượu:

“Chồng , hôm qua em nghĩ , thấy thật ích kỷ. Nếu con riêng, cứ đưa về nhà, em sẽ thương nó như con ruột.”

 

Anh giật tay , mắt sáng rực:

“Thật ? Vợ , mà! Em là hiểu chuyện nhất!

Ngoài chỉ là ngoài ý thôi, còn trong lòng – mãi mãi là em!”

 

đẩy , chậm rãi bước đến kéo rèm cửa:

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/khong-thua-kem-chong-ngoai-tinh-toi-lay-het-dem-cho-con-rieng-cua-minh/1.html.]

“Tèn ten ten ten… bất ngờ ? Em cũng con riêng đấy!”

 

Không khí như đóng băng.

 

Anh trân trối cô bé 3–4 tuổi đang rèm.

 

Giọng run rẩy:

“Con… con bé là ai?”

 

:

“Con gái của chúng .”

 

Biểu cảm của như thể nuốt phân sống.

 

“Cái nó chứ!” – rít lên.

“Mày giấu tao chuyện quái gì đấy? Con hoang mày cũng dám đem về nhà ?!”

 

lập tức che tai con, trừng mắt:

“Anh đang gì thế? Con bé là con gái của chúng mà!

Anh nó thiệt thòi ? Đi học còn dám tên hồ sơ kìa!”

 

Anh đập vỡ ly:

“Mày lặp xem?! Có tin tao…”

 

chỉ camera giám sát trong góc:

“Anh , bớt giận . Đến tuổi mà còn nổi nóng như trẻ trâu ?

Nào con gái, chào ba con!”

 

“Ba… ba ơi…” – bé gái rụt rè gọi.

 

Anh như phát điên.

 

“Đồ con đàn bà thối nát!!!”

 

Cả bàn ăn hất tung. vội ôm con bé, che mắt nó .

 

Sau khi dỗ con thỏa, chiến trường – căn bếp giờ như đống đổ nát.

 

Cả phòng ăn hỗn độn như bãi chiến trường.

 

Đèn chùm trần cũng nhỏ dầu xuống từng giọt.

 

Cũng may bộ đồ ăn đều là đồ mang về.

 

Chứ nếu , chẳng công sức cả ngày của đổ sông đổ biển hết ?

 

lặng lẽ nhặt cái nĩa đất, bước tới gần Lưu Ý.

 

Anh đang tím tái môi, tay ôm ngực, thở dốc:

“Lấy... lấy thuốc trợ tim cho ...”

 

, tim vốn khỏe, từng đặt stent.

 

thong thả rót ly nước, đưa đến:

“Anh yêu, nổi giận gì?

Không , con riêng cũng là , cũng cần yêu thương?”

 

Hắn định nổi đóa, nhưng ngẩng đầu thấy cái nĩa trong tay , đành mặt .

 

“Chuyện ... xảy từ bao giờ?”

 

“Hửm?” – cố tình giả ngu.

 

“Con hoang , là từ khi nào?!”

 

tặc lưỡi, mỉm kể:

“Anh nhớ bốn năm ? Lúc công ty điều tỉnh khác gần một năm ?

Em nhớ quá, lỡ bar giải khuây. Tối hôm đó đèn mờ mờ ảo ảo, em thấy một lắc lư sân khấu, trời ơi, quyến rũ kinh khủng! Mặt còn giống tám phần… Thế là… em kiềm ...”

 

“Con nó… khụ khụ khụ…”

 

vội vã vỗ lưng , cái nĩa trong tay suýt đ.â.m mặt .

 

“Anh đừng kích động, cẩn thận đứt mạch m.á.u não thì khổ.”

Loading...