KHÔNG THUA KÉM CHỒNG NGOẠI TÌNH, TÔI LẤY HẾT ĐEM CHO CON RIÊNG CỦA MÌNH - 2
Cập nhật lúc: 2025-07-28 21:46:55
“Cút ! Tao ghê tởm mày! Mày còn mặt mũi nào sống cạnh tao bao nhiêu năm? Mày sinh con cho thằng khác đấy!”
Hắn gào lên như rút gân, co giật, mặt mày tái mét.
thật lòng an ủi , mà cứ đuổi . Thật là, cũng thấy tội nghiệp!
“Ban đầu em tính giấu cả đời, còn lén di chúc, một xu cũng để cho con bé. mà, chính khiến em đổi ý. Anh đúng – con bé thật đáng thương. Tất cả đều là của lớn chúng !”
“Cái gì mà của lớn mày! Khụ khụ… Di chúc ?! Mày lấy cho tao coi!”
“Em xé .”
“CON MẸ MÀY!!”
Hắn bật dậy như cá chép, trượt chân ngã nhào, mắt trợn trắng liên hồi.
hoảng hốt nhào tới, véo nhân trung cho tỉnh:
“Anh yêu! Đừng chết! Anh còn nuôi hai con em nữa! Ở vùng , con gái lấy chồng nhà, ba trăm triệu tiền mặt đó! Anh mà c.h.ế.t là xong luôn!”
Hắn tiếp tục im bất động.
Bất đắc dĩ, đành nhặt miếng lót cốc đập mặt :
“DẬY! DẬY MAU! Đừng mà lăn đùng c.h.ế.t ở đây!”
lúc – chuông cửa vang lên!
giật , vội chạy mở cửa.
Nhìn qua mắt mèo, là gương mặt đạo đức giả của chồng.
Chẳng bà đang du lịch ?
Giữa đêm hôm thế mò tới gì?!
Ngoài cửa, tiếng gào lên:
“Có ai ? Mở cửa mau! Mệt c.h.ế.t !”
Phía vang lên giọng Lưu Ý khản đặc:
“Mẹ ơi cứu con! Giang Dao g.i.ế.c con!”
“Rầm rầm rầm!” – tiếng đập cửa vang lên như trời giáng:
“Giang Dao! Mở cửa mau! báo công an bây giờ!”
Không còn cách nào, mở khóa.
Bà già xông suýt nữa té sấp mặt, lảo đảo bò tới chỗ con trai:
“Trời đất quỷ thần ơi! Hai cái gì hả?!”
Lưu Ý như bắt cọng rơm cứu mạng, níu c.h.ặ.t t.a.y áo bà:
“Mẹ! Giang Dao giấu một đứa con hoang trong phòng ngủ!”
“C-cái gì?!” – bà già như sét đánh ngang tai.
Cùng lúc đó, cửa phòng mở kẹt một tiếng.
Một giọng bé gái run rẩy vang lên:
“Mẹ ơi… con …”
Thế là rõ. Một chọi hai.
Bà già trợn tròn mắt, tay run rẩy chỉ :
“Đ-đứa trẻ là ai?!”
mỉm rạng rỡ:
“Cháu gái của đó ạ!”
Bịch! – bà ngã quỵ đè thẳng lên Lưu Ý.
“Á á á——!” – rú lên đau đớn.
dỗ con bé xong, hỏi:
“Anh nữa thế?”
Hắn nghiến răng, chỉ xuống hông.
theo thì thấy —
Một mảnh bát thủy tinh cắm thẳng hông!
nổi đóa:
“Đáng đời! Ai bảo lật bàn chi? Bộ bộ bát là đồ sứ cao cấp ở Đào Khê Xuyên, mua hơn ba chục triệu đấy hả?! Anh tiết kiệm gì hết!”
Bà già thế vội lật Lưu Ý xem, xong suýt ngất hai:
“Trời ơi… nhà tạo nghiệt gì mà lấy con đàn bà chổi như mày?!
Dám dắt con hoang về nhà, mày coi mày hại con tao thế ?!
Chuyện xong với mày !”
Bà mải mê mắng chửi, chẳng để ý thằng con sắp tắt thở.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/khong-thua-kem-chong-ngoai-tinh-toi-lay-het-dem-cho-con-rieng-cua-minh/2.html.]
lạnh lùng nhắc nhở:
“Mẹ ơi, nếu còn chần chừ, chắc xe cấp cứu đổi thành… xe tang mất.”
“Chát!” – bà bất ngờ tát một cái nảy lửa.
“Mày câm miệng! Con tao c.h.ế.t cũng vì mày!
Còn mau gọi xe?!”
xoa mặt, nhạt:
“Vậy là tình nghĩa chồng – nàng dâu xem như hết.
Từ giờ, phiền bà năng tử tế một chút.”
Bà run rẩy vì tức, cuối cùng cũng đành gọi cấp cứu.
Lúc xe tới, bà lệnh:
“Đi đồ, đem hết giấy tờ của Lưu Ý đây!”
“Xin , . Con còn nhỏ, thể để nó một .
Ai sinh con, đó lo.”
Bà định vung tay tát, nhưng nhanh tay chặn :
“Bà tát xong . Vậy là xong nợ cũ. Từ nay, đừng quá đáng nữa.”
Y tá giục, bà đành lảo đảo rời theo xe cấp cứu.
căn phòng tanh bành như bãi rác, cuối cùng cũng thở phào một .
Yên tĩnh .
đúng lúc — điện thoại rung lên.
theo tiếng, nhặt di động của Lưu Ý trong kẽ hở cửa.
Người gọi đến: 10086?
liếc đồng hồ treo tường – 9 giờ 30 tối, dịch vụ khách hàng của nhà mạng Hoa Quốc việc giờ ?
Không hiểu , bấm nút nhận cuộc gọi.
Đầu dây bên , chỉ tiếng hít thở khẽ.
và cô , cứ thế giằng co qua sóng điện thoại.
“Cô là ai?” – Cuối cùng, bên nhịn nữa.
“ là bạn cô.” – hạ giọng đáp.
“Cô là Giang Dao đúng ? Lưu Ý ?” – Giọng cô lập tức sắc bén hẳn lên.
“Ồ, bài tập đầy đủ đấy nhỉ? Gặp chuyện chút ?”
“Dựa ?”
“Dựa việc Lưu Ý ký di chúc cho , bộ tài sản và tiền mặt của sẽ do con gái thừa kế. Còn cô? Sẽ chẳng gì cả.”
“Cô bậy! Lưu Ý thể di chúc cho cô , tin—”
“Tùy.” – cắt lời, dứt khoát tắt máy, tiện tay gửi luôn định vị bệnh viện.
Quân cờ đầu tiên, đặt.
Giờ chỉ đợi cô phản ứng.
lập tức dùng gọi tra tài khoản WeChat của cô —
tên: "Tương Lai Đầy Hứa Hẹn".
Thật mỉa mai.
Ả đại diện là một tấm ảnh: cô đang ôm một bé trai chừng hai tuổi.
Điều đó nghĩa là... sự phản bội kéo dài ít nhất ba năm .
Giấu giếm quá kỹ.
mở lịch sử trò chuyện thì thấy bộ tin nhắn quan trọng xóa sạch. Dựa vài đoạn còn sót thì đủ để kết luận tội kết hôn trái phép.
— thể giúp "tạo" bằng chứng.
Vì thế, dùng tài khoản của Lưu Ý đăng một dòng trạng thái:
“📢 Tuyên bố chính thức: Mỗi đứa trẻ đều xứng đáng yêu thương. Con riêng cũng quyền thừa kế. Những gì nợ bọn trẻ năm xưa, giờ sẽ trả gấp bội.”
Ảnh kèm là tấm hình cô ả ôm đứa con trai .
Chỉ vài giây , điện thoại hiện lên cuộc gọi của chồng.