LÂM HỌA - 7
Cập nhật lúc: 2025-07-26 21:44:28
Mùa thu năm Hoàng Đế thứ hai mươi tám, sứ đoàn Bắc Yết tại kinh đô tàn sát vài thường dân.
Thiên tử nổi giận lôi đình, lập tức hạ lệnh c.h.é.m đầu kẻ cầm đầu tội ác.
Bạn đang đọc truyện của nhà dịch Mây Trên Núi. Follows để nhận thông báo ngay khi có truyện mới nhé!
Vào ngày hành hình, bách tính kinh đô rủ truyền tin, ăn mừng như tết đến.
Lúc , đang tường thành, bách tính hân hoan, lau chùi cây trường thương trong tay.
Bạch Đào vội vã chạy tới, :
"Ôi tiểu thư của nô tỳ, tìm khắp nơi, ở đây?"
Ta hỏi:
"Ngươi xem c.h.é.m đầu Bắc Yết, chạy đến tìm gì?"
Bạch Đào :
"Hoàng hậu nương nương gặp ."
Ta mỉm , cuộc gặp sớm muộn gì cũng .
...
Trong Cung Khôn Ninh, Hoàng hậu nương nương tựa chiếc đoan tháp mềm mại, mặc áo lót tơ trắng màu trăng khuyết, khoác áo thụng vân gấm màu đỏ tím.
Ở tuổi bốn mươi, nhờ giữ gìn mà mặt một nếp nhăn, vẫn toát lên vẻ phong hoa tuyệt đại, dáng vẻ ưu nhã.
Dưới sự dẫn dắt của cung nhân, quỳ xuống bái lạy Hoàng hậu nương nương.
"Thần nữ bái kiến Hoàng hậu nương nương."
Hoàng hậu nương nương tự xưng là thần nữ, hứng thú nhướng mắt lên:
"Ngươi hôm nay bản cung triệu ngươi đến là vì chuyện gì ?"
Ta cúi sâu một lạy, cung kính :
"Điện hạ triệu thần nữ đến, chắc chắn là vì chuyện của Thái tử điện hạ."
Hoàng hậu nương nương khẽ một tiếng:
"Ngươi quả là tính cách thẳng thắn."
Ta cung kính :
"Tạ ơn Điện hạ khen ngợi."
Hoàng hậu dặn dò tả hữu:
"Ban cho nàng một cái ghế, đặt gần bản cung một chút."
Không lâu , cung nữ mang đến một chiếc ghế tròn, đặt ngay bên Hoàng hậu nương nương.
Ta tạ ơn xong, xuống một cách quy củ.
Hoàng hậu nương nương một lúc, gật đầu :
"Năm đó ở Kim Loan Điện thụ phong, bản cung chỉ từ xa, rõ, nay gần, quả nhiên là một đại mỹ nhân, cũng trách Phái nhi yêu thích, chỉ là bây giờ biên cương bất , ngoại địch đang rục rịch, chính là lúc cần dùng tướng.
Phái nhi là Trữ quân, như , e rằng sẽ lạnh lòng tướng sĩ."
Chiến sự với Bắc Yết sắp bùng nổ, triều đình ý cho Tiêu Thần trận.
Ta dậy, bái lạy :
"Gia huấn của thần nữ là bảo vệ gia đình, bảo vệ đất nước, nếu ngày Bắc Yết dám xâm phạm, thần nữ nhất định sẽ khoác giáp xuất chinh, c.h.é.m sạch Bắc Yết!"
Hoàng hậu xuống đoan tháp, đích đỡ dậy, :
"Đứa trẻ ngoan, là bản cung xem thường ngươi , ngươi đại thắng trở về, chuyện đều thể xảy cũng chừng."
Ta đoán Hoàng hậu nương nương đang "vẽ bánh" cho là thăm dò.
Ta chỉ :
"Điện hạ, đại thắng, thần nữ nguyện như phụ trấn thủ biên quan, bảo vệ gia đình, bảo vệ đất nước."
Hoàng hậu liên tục ba tiếng "", chuyển lời:
"Chỉ là ngươi chứng minh, năm năm, ngươi vẫn phù hợp chủ soái hơn Tiêu Thần."
Ta gật đầu, :
"Điện hạ thể giúp thần nữ trút một cơn giận ?"
"Ồ, ngươi ."
"Thần nữ lấy của hồi môn của ."
"Của hồi môn của ngươi ngày rời phủ tướng quân chẳng mang ?"
Ta lắc đầu:
"Còn của hồi môn quan trọng nhất, thần nữ dám tự ý quyết định, nên xin Điện hạ ban ân điển."
Hoàng hậu lập tức hiểu , của hồi môn quan trọng mà chính là tấm biển "Tướng quân phủ" do ngự ban.
Người nhạt :
"Đã là của hồi môn của ngươi, hòa ly , đương nhiên đều mang , nhưng đó dù cũng là vật ngự ban, khi lấy về, nhất định cẩn thận."
"Tạ ơn Hoàng hậu nương nương ban ân, thần nữ chỉ sợ đến lúc đó Tiêu gia cản trở, va chạm đến vật ngự ban."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/lam-hoa/7.html.]
Hoàng hậu gọi nữ quan bên cạnh:
"Bản cung sẽ cho Chu Nội Tư cùng ngươi, những điều ngươi lo lắng tự nhiên sẽ giải quyết dễ dàng."
Ta cúi sâu một lạy:
"Thần nữ khấu tạ Điện hạ."
Hoàng hậu đỡ dậy, nụ mặt còn hiền từ hơn lúc mới .
Người chuyện phiếm với một lúc, mấy câu thì Dương Phái Chi vội vã chạy tới.
Thấy trán lấm tấm mồ hôi, Hoàng hậu cầm khăn tay đích lau mồ hôi cho , trách yêu:
"Xem con vội vã kìa, con còn sợ mẫu hậu ăn thịt nàng ?"
Dương Phái Chi :
"Con mấy ngày gặp mẫu hậu, nhớ mẫu hậu ."
Hoàng hậu vẻ mặt " tin con mới lạ" đẩy về phía Dương Phái Chi:
"Được , mẫu hậu cũng mệt , hai đứa trẻ các con chơi ."
Dương Phái Chi mặt Hoàng hậu nắm tay , nhưng né tránh.
Chuyện tự tìm c.h.ế.t như , .
Dương Phái Chi chút tức giận, nhân lúc ai chú ý, nhanh chóng hôn một cái lên mặt .
Ta: "..."
Thật là gan to như trời.
Chúng , Hoàng Đế đến tẩm cung của Hoàng hậu.
Người hỏi Hoàng hậu tại ngăn cản và Dương Phái Chi giao du bây giờ:
"Nàng là một nữ tử tái giá, thực sự thích hợp gả cho Phái nhi."
Hoàng hậu hỏi ngược Hoàng Đế:
"Năm đó và Anh Quốc Công hòa ly, mẫu hậu từng ngăn cản ?"
Hoàng Đế:
"Sao thể giống , trẫm lúc đó cũng là tái hôn."
Hoàng hậu lườm Hoàng Đế một cái:
"Là tái hôn khi vị hôn thê còn cưới cửa ?"
Nói đến đây, Hoàng hậu tiếp tục :
"Đứa bé đó điều, căn bản hề ý định gả cho Phái nhi của chúng .
Đứa bé đó chí hướng ở đây.
Nàng còn với , hai càng lúc càng quấn quýt thì càng nên ép buộc chia cắt, ngược càng dễ nảy sinh tâm lý phản nghịch."
Hoàng Đế thở dài:
"Nam nhân trải qua tình thương thì thể trưởng thành."
Hoàng hậu che miệng khẽ:
"Bệ hạ từng trải qua tình thương khi nào?"
Hoàng Đế :
"Nàng , đêm năm đó nàng gả Anh Quốc Công phủ, trẫm trải qua như thế nào ?"
Hoàng hậu:
"Trải qua như thế nào? Vừa bái đường xong, liền phái Anh Quốc Công thế tử đánh trận ở Tây Nam, là trải qua như thế đó ?"
Thế là Hoàng Đế im lặng.
Ra khỏi Cung Khôn Ninh của Hoàng hậu, lập tức liên hệ với cựu bộ hạ, cùng Thượng tướng quân Bùi Yến và Xa Kỵ tướng quân Ngụy Nhiên, bắt đầu thao luyện quân đội.
Ngày nọ, đang thao luyện ở trường bắn, Tiêu Thần dẫn xông .
Hắn Bùi Yến và Ngụy Nhiên bên cạnh , ánh mắt âm trầm, nhưng một lát trở nên hòa nhã.
Hắn đến mặt , đưa tay kéo tay , nhưng né tránh.
Mặt Tiêu Thần ngượng ngùng, mặt nhiều tướng sĩ như , cũng tiện quá mức, chỉ dịu giọng :
"Họa Họa, về với .
Chỉ cần nàng về với , lập tức đuổi Tiết tiểu nương , từ nay về , chỉ một lòng với nàng mà sống."
Ta cắm cây trường thương xuống đất, :
"Tiêu Thần, chỉ cần hôm nay ngươi thể đánh thắng cây thương trong tay , sẽ cho ngươi một cơ hội."
Lời dứt, tất cả tướng sĩ đều ngừng động tác.
Có tướng sĩ thích xem náo nhiệt lớn tiếng hô:
"Tiêu tướng quân, đừng nhát gan, chẳng lẽ ngươi dám?"