Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com
Tính năng COMING SOON: Phòng Chat Thế Giới

LÂM HỌA - 8

Cập nhật lúc: 2025-07-26 21:44:29

Sắc mặt Tiêu Thần trầm xuống, với thủ hạ: 

"Lấy ngang đao của tới!"

Quyết đấu lôi đài, tướng sĩ đài hoan hô.

Tiêu Thần một tay cầm ngang đao, chằm chằm :

 "Lâm Họa, bây giờ ngươi hối hận vẫn còn kịp."

Ta lạnh một tiếng, trường thương thế như chẻ tre, thẳng tắp nhắm yếu huyệt của Tiêu Thần.

Tiêu Thần giật , chiêu né tránh.

Cứ thế qua ba mươi bảy chiêu, Tiêu Thần một thương kề cổ họng.

"Ngươi thua ."

Ánh mắt Tiêu Thần trầm xuống, nâng đao gạt trường thương của , xoay chiến đấu.

Cho đến khi đánh gục hết đến khác, Tiêu Thần với đôi mắt đỏ ngầu, phục chằm chằm :

 "Lâm Họa, ngươi chút tình cảm nào!"

Buồn thật, dựa cái gì mà nể mặt .

Cuộc quyết đấu , tin rằng chỉ trong vòng hai canh giờ sẽ truyền đến tai Hoàng hậu nương nương và Hiếu Văn Đế.

Hoàng hậu nương nương chứng minh, hôm nay chính là lúc chứng minh.

Dưới lôi đài, các tướng sĩ của hò reo vui vẻ, chỉ Dương Phái Chi đến từ lúc nào, đang một chiếc ghế thái sư, vẻ mặt châm biếm Tiêu Thần một cái, sang giơ ngón cái về phía .

Ta nhướng mày với Dương Phái Chi, thu trường thương , hỏi Tiêu Thần:

 "Ngươi học vấn bằng , võ công bằng , quản lý cấp bằng , hành quân đánh trận càng bằng , dựa cái gì ủy khuất bản , cho cái phế vật như ngươi thêm một cơ hội nữa?"

"Chát! Chát! Chát!"

Dương Phái Chi vỗ tay đầu tiên.

Dưới sự dẫn dắt của Dương Phái Chi, tất cả tướng sĩ đều vui vẻ hò reo vỗ tay.

Tiêu Thần hổ tức giận, cam lòng dẫn rời .

Ta gọi với theo lưng

"Nhiều chứng kiến đấy, ngày mai đừng quên cho mang hòa ly thư đóng dấu của quan phủ đến."

Bước chân rời của Tiêu Thần càng lúc càng vội vã.

Giải quyết xong chuyện , xe ngựa đến phủ tướng quân.

Dương Phái Chi lười biếng tựa vách xe ngựa, nắm lấy tay đặt lên môi hôn nhẹ, buồn bã :

 "Tiểu Kiều nhi thật sự tàn nhẫn, nửa tháng nay, mà một bức thư cũng thèm cho ."

Ta an ủi :

 "Chẳng chúng mấy hôm gặp ở cung Hoàng hậu nương nương , gặp , việc gì tốn công cái thứ thư từ phiền phức đó?"

Dương Phái Chi , lập tức vui, buông tay , giận dỗi mặt , nữa.

Ta bất lực , nhích gần

"Điện hạ đang giận ? Nếu Điện hạ thích, mỗi ngày sẽ một bức thư cho Điện hạ, ?"

Dương Phái Chi đưa tay ôm lấy eo , kéo lòng, cúi hôn lấy môi .

Sau một hồi triền miên, chỉ cảm thấy mềm nhũn, nếu Dương Phái Chi đỡ lấy, e rằng sẽ ngã gục xuống đất.

Cuối cùng cũng tách , Dương Phái Chi dùng ngón tay cái nhẹ nhàng lau vết nước môi , ý tràn đầy:

 "Rất !"

Rất nhanh, xe ngựa dừng cổng phủ tướng quân.

Ta với Dương Phái Chi trong xe "ngươi bên trong đừng ngoài" xuống xe.

Ta xuống xe, Bạch Đào liền ghé tai thì thầm: 

"Tiểu thư, Chu Nội Tư đang ở xe ngựa góc cua, sợ nhà họ Tiêu loạn."

Ta gật đầu đáp một tiếng, bước đến cổng phủ tướng quân, ngẩng đầu ba chữ "Tướng quân phủ" phía cánh cổng, vung tay:

 "Tháo xuống cho !"

Lời dứt, vài trong quân của lập tức mang thang đến trèo lên.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/lam-hoa/8.html.]

Hai gác cổng tiến lên ngăn cản, một cước đá văng: "Cút!"

Hai họ lăn lộn bò trườn gọi cứu viện.

Đợi đến khi Tiêu lão thái thái dẫn theo hộ viện của Tiêu gia , các tháo tấm biển xuống.

Tiêu lão thái thái Tiết tiểu nương dìu, thấy tấm biển "Tướng quân phủ" phía , suýt nữa tức đến ngất , cây gậy trong tay bà đập xuống đất kêu vang rền, giận dữ mắng:

 "To gan! Kẻ nào cho các ngươi cái gan chó đó, dám động vật ngự ban, Lâm thị, ngươi con, đố kỵ, nay còn hành động đại nghịch bất đạo như , hôm nay tha cho ngươi cũng tha , , mau trói Lâm thị từ đường, gia pháp xử trí!"

Lời dứt, các do dẫn theo từ trong quân lập tức chắn

"To gan! Chúng xem ai dám!"

Vài hộ viện của phủ Tiêu, là đối thủ của các tướng sĩ thường xuyên thao luyện chinh chiến.

Ai nấy đều do dự dám tiến lên.

Tiết tiểu nương khẽ hai tiếng

"Tỷ tỷ, giận dỗi Tướng quân cũng chừng mực, hành vi hôm nay của tỷ tỷ, ngay cả thất cũng thể nổi nữa."

"Không nổi thì nhắm mắt ." 

Ta , đưa tay gạt các tướng sĩ đang chắn mặt , tiến lên một bước.

 "Với , gọi Lâm cô nương, nếu để thấy ngươi gọi tỷ tỷ, sẽ nhổ lưỡi ngươi.

Còn tấm biển "Tướng quân phủ" ngự ban , vốn là của hồi môn của , hòa ly , mang về nhà đẻ, cần nhà họ Tiêu đồng ý."

Tiêu lão thái thái quát lớn:

 "Con tiện phụ liêm sỉ, bất kính với cha chồng như , là Tiêu gia chúng hưu ngươi!

Danh hiệu phủ tướng quân ai cũng đừng hòng mang , trừ phi bước qua xác lão ."

Ta phí lời với bà , liếc mắt hiệu cho các , họ lập tức khiêng tấm biển đặt lên xe ngựa phía .

Tiêu lão thái thái ném cây gậy xuống, định giở trò vô , Chu Nội Tư dẫn theo hai cung nữ thướt tha tới.

Chu Nội Tư là tam phẩm nữ quan bên cạnh Hoàng hậu nương nương, Tiêu lão thái thái dù cũng chỉ thể ngoan ngoãn hành lễ.

Chu Nội Tư mặt mày uy nghiêm, với Tiêu lão thái thái: 

"Phụng khẩu dụ của Hoàng hậu nương nương, giúp Lâm cô nương trông coi vật ngự ban, những kẻ liên quan lập tức lui ."

Chu Nội Tư ở đây, Tiêu lão thái thái dám càn, tức đến mắt trợn ngược, trực tiếp ngất .

Cảm ơn Chu Nội Tư xong, ôm tấm biển, cao hứng lên xe ngựa.

Dương Phái Chi hứng thú , :

 "Trách cho mặt, hóa tiểu Kiều nhi sớm bàn bạc với mẫu hậu , cũng đúng thôi, danh hiệu phủ tướng quân vốn là phong cho nàng, hôm nay Thánh nhân mặt giúp nàng lấy về, cũng là danh chính ngôn thuận."

Ta vỗ vỗ những chữ vàng tấm biển, :

Bạn đang đọc truyện của nhà dịch Mây Trên Núi. Follows để nhận thông báo ngay khi có truyện mới nhé!

 "Về sẽ treo nó lên cổng lớn nhà Lâm gia chúng ."

Dương Phái Chi rút tấm biển trong lòng , đặt sang một bên, cúi ôm lòng, hỏi:

 "Mẫu hậu với nàng, chúng khi nào thể thành ?"

Nghe hỏi , lòng tránh khỏi thoáng qua một tia chột , liền lảng sang chuyện khác:

 "Hôm nay ngươi rảnh rỗi đến tìm ?"

Ánh mắt Dương Phái Chi tối ,

"Cũng chỉ hôm nay thôi, những ngày sắp tới, sẽ bận rộn hơn."

Lòng giật , e rằng biên cương sắp bùng lên chiến tranh nữa.

...

Tháng chín năm Hoàng Đế thứ hai mươi tám, biên cương truyền tin khẩn cấp, quân man rợ Bắc Yết công phá Gia Dục Quan, một đường đốt g.i.ế.c cướp bóc, đủ điều ác, chiếm hai tòa thành trì.

Nơi nào chúng qua đều cỏ cây mọc nổi, tiếng kêu than dậy đất, thậm chí còn gọi phụ nữ là "dê hai chân" để quân lương.

Hoàng Đế tin nổi giận lôi đình, triều đường, tiếng Thiên tử chấn động khắp nơi:

 "Hồ Yết tàn ác tột cùng, trời đất dung, thần đều vứt bỏ, nay chúng nổi lên như ong vỡ tổ, đây chính là thời điểm trời diệt chúng, cùng chư quân cắt bỏ hung Yết, kế sách ở ?"

Gia gia là đầu tiên bước

"Bệ hạ, mạt tướng tự nguyện xin chỉ, dẫn binh xuất chinh dẹp loạn Hồ Yết!"

Gia gia xong, Tiêu Thần cũng bước , nguyện gia gia xin chỉ xuất chinh.

 

Loading...