Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Làm kế thê của tỷ phu - Chương 2

Cập nhật lúc: 2025-07-10 23:29:01

6.

Sau khi mắt và bái tổ tiên xong, nhẹ nhàng trở về viện tử nghỉ ngơi.

Ta cũng mang theo hai đứa trẻ cùng.

Khi về đến viện, tiên cho sắp xếp của hồi môn và mang theo đến.

Sau đó, với Vân nhi và Hữu Ca: “Từ giờ trở , mỗi bữa sáng các con đều đến chỗ ăn sáng.”

Vân nhi v.ú nương dạy dỗ từ nên hiểu chuyện: “Vâng, thưa mẫu .”

v.ú nương của Hữu Ca, là bà Thẩm, nhỏ : “ Ôi trời, tiểu thiếu gia còn nhỏ… thể dậy quá sớm. Sao phu nhân để buổi tối hãy đưa tiểu thiếu gia đến ăn tối nhỉ?”

Ta ngước mắt lên liếc bà Thẩm, việc tận tâm tận lực và coi Hữu Ca như con ruột của . một phụ nữ tầm nông cạn như thể tồn tại trong một gia đình giàu và quyền quý, thể để Hữu Ca ở bên bà lâu dài.

Ta bình tĩnh đáp lời: “Hữu Ca ba tuổi, còn nhỏ nữa , thời gian ăn sáng ở đây cũng quá sớm, chỉ cần cho con ngủ sớm và dậy sớm, là .”

Nhìn mắt bà Thẩm, chậm rãi tiếp: “ Đại gia bận rộn công vụ, mỗi ngày đều ăn sáng ở nhà. Hữu Ca còn mẫu ruột nữa, chẳng lẽ ngươi để Hữu Ca thể gặp mặt phụ mỗi ngày?”

Hữu Ca càng ít tiếp xúc với Triệu Vũ thì càng nhút nhát hơn.

Một đứa con trai thể lớn lên trong vòng tay của mẫu và v.ú nương mãi mãi , nó cũng cần sự giáo dục và nuôi dưỡng của cha.

Bà Thẩm lẩm bẩm: “Vâng, theo đại phu nhân.”

Bà Hà, v.ú nương của Vân nhi, thấy bà Thẩm khiển trách thì chút tự mãn và châm chọc.

Sau khi thu xếp xong, cho bọn trẻ trở về nghỉ ngơi.

7.

Bằng cách , ngày tháng diễn một yên bình 

cắt ngang lời của Triệu Vũ mặt nên cũng giải thích với nữa, chỉ lo bận rộn với công vụ.

Buổi tối đến phòng thẳng đến chỗ hai thất, Lưu di nương và Túc di nương. Dần dần, tung tin đồn rằng sủng ái.

Ta phớt lờ tất cả. Hắn sẽ đến đây mỗi bữa sáng, điều đó mang cho một chút “tôn trọng” mà đáng nhận.

Ta Triệu Vũ đang “trừng phạt” và tra tấn tin thần của .

cần điều đó và cũng đối mặt với .

Hàng ngày, sẽ nhờ căn bếp nhỏ nấu những bữa ăn ngon cho Vân nhi và Hữu Ca, đồng thời cũng giúp chúng gần gũi với phụ hơn.

Khi Hữu Ca đầu đối mặt với Triệu Vũ, nó cẩn thận đến mức dám cử động đôi đũa của .

Mấy ngày , thỉnh thoảng cũng dám vài câu, ít nhất cũng dám “Con ăn bánh bao hấp” hoặc “Con uống cháo gà.” Từ đó trở , còn rụt rè như .

Thằng bé còn nhỏ, dễ ảnh hưởng bởi lớn.

Hơn nữa, con cái đều hết lòng ngưỡng mộ phụ .

Ta chỉ thể tỏ tử tế và dịu dàng khi hai đứa nhỏ ở bên cạnh.

Ngay khi bọn trẻ rời , lập tức trở bộ dáng lạnh lùng và bao giờ Triệu Vũ.

Cho dù Triệu Vũ giả vờ bình tĩnh như một con c.h.ó già thì vẫn thể chịu đựng sự đối lập quá lớn của và tỷ tỷ.

Vân nhi mang cho xem một chiếc túi nhỏ, tuy dáng vẻ nhưng khen ngợi nó tới tận mây xanh.

“ Đẹp quá ! Con tặng nó cho mẫu ?” Ta mỉm .

Vân nhi đỏ mặt đáp: “ Dạ .”

Ta đưa chiếc túi cho Triệu Vũ: “Nhìn xem, Vân nhi của chúng thật khéo tay và giỏi giang. Con bé giống hệt tỷ tỷ khi còn nhỏ!”

Triệu Vũ quen với việc chỉ chú ý tới những lúc nên chỉ nhẹ nhàng “ừm” một tiếng.

“ Phu quân, nghĩ ?”Ta hiệu cho thêm, trong lời cũng chút đe doạ.

Triệu Vũ liếc thêm: “Vân nhi thật giỏi!”

Vân nhi quả thật vui mừng, con bé rõ ràng: “Khi về phòng con sẽ cho phụ một cái.”

Hữu Ca hét lên: “ A tỷ... cũng , cũng !”

Vân nhi về chỗ trả lời.

8.

Từ lâu phát hiện rằng Vân nhi dường như thích Hữu Ca

Đáng chúng là tỷ ruột thịt và đều m.ấ.t mẫu ruột, theo lý thì nên nương tựa mới đúng.

Tại chuyển xảy ?

Trong lúc đang suy tư thì hai đứa nhỏ đưa về.

Triệu Vũ vẫn rời , còn gọi :”Phu nhân?”

Này, tại vẫn còn ở đây thế?

Ta khẽ cau mày: “Phu quân còn chuyện gì ?”

Triệu Vũ hề tức giận mà tỏ vô cùng hứng thú : “Sau thể gọi nàng bằng tên là Vô Cửu ?”

Hắn mắc bệnh ?

Ta nhướng mày : “Chàng gọi thế nào cũng , chỉ là một cái tên mà thôi.”

Triệu Vũ bình tĩnh : “Vô Cửu, và nàng là phu thê, cần xa cách như , nàng chỉ cần gọi Triệu Vũ là .”

Thấy lên tiếng, nhẹ nhàng tiếp: “ Lúc nàng tới đây đầu tiên, thấy việc nàng đều . Vốn dĩ còn lo lắng… hai đứa trẻ sẽ chịu đ.a.u khổ. Tỷ tỷ nàng qua đ.ờ.i, nhưng thật ngờ rằng…nàng  vẫn thể quan tâm đến chúng như …”

Ngươi xem, ngay cả một con c.h.ó còn trái tim và thể phân biệt .

Không lẽ khồng một con c.h.ó. ?

Ta bình thản đáp: “Phu quân, , đây đều là việc mà nên .”

Thấy chịu gọi tên , Triệu Vũ với vẻ giễu cợt : “Ngày tháng còn dài, nàng còn trẻ dại, sẽ bao dung cho nàng.”

nàng cũng nhớ, nên kiêu ngạo vì chiều chuộng. Làm thê tử dịu dàng, nhã nhặn và tiết kiệm…”

Hắn kịp xong, đặt mạnh tách xuống: “Ta còn việc , thể gian trò chuyện.”

Bệnh thần kinh! Ai đủ kiên nhẫn để lắng ?

Ngay cả tổ phụ của cũng ý  tỏ vẻ phụ của mạnh mẽ như !

9.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/lam-ke-the-cua-ty-phu/chuong-2.html.]

Ta đang nghĩ đến Vân nhi và Hữu Ca nên nhẹ nhàng qua nơi ở của nó xem thử.

Người hầu rằng bà Thẩm đưa Hữu Ca vườn chơi.

Ta gật đầu thẳng vườn.

đến cổng vườn, tiếng cãi vã của hai đứa trẻ ở bên trong.

“Đây là của !”

“Cái gì là của ngươi là của !”

“ Là mẫu cho mà!”

Dương Tiểu An- 小安 (Dương Yến)
Vui lòng không reup dưới mọi hình thức!

“ Mẫu nào cho ngươi? Mẫu của ngươi c.h.ế.t , đó là kế mẫu của ngươi!”

Nghe tức giận xông thì thấy chính là Thông nhi, con trai của nhị phu nhân đang cãi với Hữu Ca.

Thông nhi lớn hơn Hữu Ca hai tuổi, cao hơn thằng bé một cái đầu.

Nó giật lấy sợi dây đeo từ tay Hữu Ca và còn đẩy mạnh thằng bé.

Hữu Ca ức h.i.ế.p đôi mắt lập tức trào nước mắt, trông đáng thương.

bà mẫu và mấy hầu hình như quen nên chỉ an ủi Hữu Ca rằng trong viện còn đồ chơi khác.

Ta kìm nén cơn tức giận, sải bước tới giật món đồ chơi và la nó: ”Thông nhi ca ca, ức h.i.ế.p của .”

Hữu Ca thấy đến như thấy một vị cứu tinh, : “ Mẫu , cướp nhiều đồ chơi của con, cứ cướp của con…”

Bà mẫu thấy nhanh chóng : “ Thê tử lão đại ...Trẻ con chơi đùa… cần như …”

Ta lạnh lùng liếc bà , chỉ thấy bà im lặng dám gì, liền dùng tay chọc lông mày của Thông nhi: “ Còn nhỏ… học những điều !?”

Thông nhi đây từng ai mắng, kêu lên “Chà”

Người phụ nữ bên cạnh nhanh chóng chặn , bất mãn : “ Đại phu nhân, trẻ con ở nhà vui chơi thôi. Đại phu nhân là lớn thể lấy đồ của trẻ con ?”

Vừa khi Hữu Ca bắt nạt cả đám lớn đây giả g.i.ế.t, bây giờ chạy gây sự ?

Ta dùng tay trái tát cho ả một cái, lớn tiếng : “Bây giờ thì hiểu vì Thông nhi học thức kém như , đều do bọn nô tỳ như các ngươi dạy dỗ mà nên!”

 

Bà mẫu ôm mặt lóc: “Con…con đánh ?”

Ta lạnh nhạt : “Thông nhi cướp đồ của Hữu Ca, bọn họ xúi giục chứ hề ngăn cản. Đánh ả ? Để cho các , các nên vì Hữu Ca mất mẫu ruột mà ức h.i.ế.p nó.”

“ Đừng quên chúng còn Nhạc phủ! Tổ phụ của là một vị tướng quân dũng cảm bảo vệ gia đình và đất nước ở đèo Gia Lăng! Nếu để ông phát hiện các ngươi bắt nạt cháu chắt của ông , hẳn sẽ chặt đ.ầ.u các ngươi hiến tế!”

Khi những lời , bà mẫu và vài hầu tái mặt và run rẩy vì sợ hãi.

Không họ điều , họ chỉ cảm thấy phụ mẫu và gia đình của Hữu Ca sẽ thể chuyện xảy ở đây.

Sau khi dạy cho nhóm một bài học, bà mẫu chút do dự : “ Này con…chỉ là chuyện nhỏ thôi…dù nó cũng là con của nhị phu nhân…nhị phu nhân…”

“Có ức h.i.ế.p Hữu Ca, mẫu đến báo cho con mà còn bảo đứa nhỏ chịu đựng? Hữu Ca là con trai trưởng của Triệu Vũ đó mẫu ."

Sở dĩ ầm ĩ là để cho trong nhà xem còn ai dám ức h.i.ế.p hai đứa con của tỷ tỷ nữa .

Trong những gia đình giàu , những hầu đều là gió chiều hướng theo chiều đó.

Nếu tôn trọng ngay từ đầu thì cuộc sống sẽ ngày càng khó khăn hơn!

10.

Trước khi màn đêm buông xuống, nhị phu nhân tố cáo với lão thái phu nhân.

“ Đại tẩu chỉ mới phủ đánh Thông nhi và v.ú nương, tẩu tức giận như , hai đứa nhỏ đang chơi với , tẩu là bắt nạt khác ?”

Lão thái phu nhân già, thích nhất là gia đình hoà thuận, bà hy vọng con cháu sẽ tình cảm với .

Khi bà cử gọi đến, tất cả những trong gia đình đang đợi ở đại sảnh. Mọi đều tỏ vẻ tức giận, im lặng đến mức thể tiếng kim rơi.

Ta nhướng mày, chuyện nhỏ giống như bữa tiệc ở Hồng Môn.

“Vô Cửu, con .” Người phụ nữ với bằng một giọng nghiêm túc.

Ta trả lời, nhị phu nhân vội thêm: “  Ta tẩu tuổi còn nhỏ , suy nghĩ đủ chín chắn, nhưng Thông nhi của chúng mới năm tuổi, tẩu doạ đến phát sốt. Người mẫu như thật vô dụng…”

Nàng giỏi tỏ vẻ đúng sai. Chẳng trách đây tỷ tỷ luôn chịu đựng ả .

Ta kịp gì thì Triệu Vũ cũng vội chạy với lão thái phu nhân: “Vô Cửu còn nhỏ, tình cảm nàng dành cho con trai quá lớn khó tránh khỏi khiến bất hoà…”

Hắn kịp xong, bà mẫu lắc đầu bất mãn: “Đây là lý do để đánh mắng Thông nhi! Huynh hoà thuận mới là một gia đình !”

Bao năm qua, nhị phu nhân thường xuyên lấy Thông nhi để lấy lòng và nịn nọt mặt bà mẫu.

Dù đều là cháu trai nhưng bà mẫu chắc chắn quý trọng đứa cháu hơn.

Triệu Vũ hiếu thảo, thấy mẫu tức giận, vội với : “ Mẫu trách nàng , nàng hãy nhanh chóng nhận với mẫu ! Sau đó hãy đền bù cho con của nhị phu nhân!”

Muốn trả tiền cho nó ?

Ta khẩy, đẩy bước ngoài, bình tĩnh : “ Chuyện xảy hôm nay là điều mà nên !”

Bà cau mày và : “Ngươi ý gì?”

“ Tẩu đúng là...bắt nạt trẻ con cũng đành! Ta yêu cầu tẩu xin , chỉ xin tẩu đừng dọa nạt Thông nhi của chúng nữa. Dù gì thì đây cũng là đứa con duy nhất của chúng ."

Lúc Triệu Vũ cũng chút bất mãn : "Sao nàng cứng đầu như ..."

Nhóm cứ vây lấy , như ăn tươi nuốt sống !

Ta còn bao giờ cau mày khi đối mặt với nhóm kẻ thù nước địch ở Gia Dục Quan chứ đừng tới trong căn phòng phụ nữ và trẻ em đầu óc !

Ta rõ từng chữ: “Hôm nay mới là Thông nhi luôn bắt nạt Hữu Ca, mất mẫu ruột suốt một năm qua. Các rõ nhưng ngăn cản ? Thật đáng thương cho tỷ tỷ , nếu như để tỷ , sẽ đau lòng.”

Nói xong, lấy một danh sách.

Trong đó liệt kê tất cả đồ chơi, vật dụng Thông nhi c.ư.ớ.p trong một năm qua, bao gồm nhẫn chín vòng, chuồn chuồn tre, lục lạc, đèn thủy tinh…còn nhiều thứ khác nữa, một trang giấy!

“Nhìn .” Ta hét lên, “Chiếc đèn tráng men là của hồi môn của tỷ tỷ , các cũng lấy ! Đó chỉ là trò đùa của trẻ con, là do nhị phu nhân đang c.ư.ớ.p lấy đồ của tỷ ? Nếu như các thứ gì đó, chỉ cần , chúng sẽ cho. Đừng cho giống kẻ ăn xin c.ư.ớ.p giật của khác! Cũng đừng cho đứa bé trở nên tệ hại như !”

Nhị phu nhân cầm lấy trang giấy, sắc mặt đổi, : “Những thứ ? Tẩu thật giỏi bịa đặt!”

Ta lớn: “Ngươi chắc ? Ngươi sân xem là thể ngay. Của hồi môn của tỷ tỷ dấu vết lục lọi. Nếu , sẽ kính dâng nhận với ngươi ngay. Nếu , sẽ xem như ăn chúng và sẽ quên nó ."

Ta chắc chắn những gì , nhưng vẻ mặt của nhị phu nhân đổi, sự lo sợ hiện hẳn mặt.

Những thứ đều là những món đồ chơi nhỏ, rời rạc, chắn hẳn họ từng thấy nhiều mỗi ngày.

Ba năm món thì thành vấn đề, nhưng nếu quá nhiều khó hiểu!

Tình thế đột nhiên xoay chuyển!

Loading...