Làm kế thê của tỷ phu - Chương 3
Cập nhật lúc: 2025-07-10 23:29:02
11.
Lão thái phu nhân cau mày nhị phu nhân: “Đây là sự thật ?”
Nhị phu nhân thấp giọng biện minh: “ Cũng ạ, chỉ vài món nhỏ, chỉ là trò đùa giỡn của bọn trẻ con thôi. Huynh trong nhà trao đổi đồ cũng là chuyện bình thường.”
Nhị phu nhân đưa lời bào chữa quá nhạt nhẽo, chỉ thể thêm: “ Ây da... nhất định là do đám hầu hạ bên cạnh Thông nhi dối với con. Tổ mẫu yên tâm, khi về con sẽ trừng phạt bọn chúng thật nặng! Sẽ để chuyện như xảy nữa.”
Hiện tại chuyện gần như kết thúc, cũng hiểu rõ việc gì xảy .
Lão thái phu nhân suy nghĩ một chút : “ Mẫu của Hữu Ca mất, thằng bé đáng thương. Về phần ngươi nên dạy bảo Thông nhi cho , tái phạm nữa…”
Nhị phu nhân vội vàng gật đầu: “ Tổ mẫu đúng. Thông nhi cũng mới năm tuổi, gì cả, chắc chắn là do những xung quanh xúi giục. Còn đại tẩu cũng thật là...chỉ cần riêng với là .”
Lão thái phu nhân chậm rãi gật đầu.
Ả đang cố ý lớn chuyện? Đ.á.n.h con nàng ?
“ Tổ mẫu..mẫu ...Thông nhi hết đến khác c.ư.ớ.p lấy đồ của Hữu Ca. Suy cho cùng là do thiếu sự dạy dỗ! Đây việc trong gia đình thì nhưng nếu truyền ngoài, nó sẽ khiến chê ."
“Hơn nữa, cái gì cũng thể lấy . Một món ngọc Như ý bệ hạ ban cho tổ phụ , ông tặng cho tỷ tỷ , đây là vật hoàng gia ngự ban, nếu lấy truyền qua truyền thì e rằng sẽ chuyện lớn đấy!”
Sau khi xong, sắc mặt đồng loạt biến sắc!
12.
“Một món đồ của hoàng đế ngự ban?”
Mọi đều tỏ vẻ sợ hãi!
Nhị phu nhân giọng điệu chút hoảng “ Làm gì Hoàng thượng ban tặng cái gì! Tẩu đừng bậy!”
“Biết ngươi dám thừa nhận, thật khéo chiều nay cũng rảnh rỗi nên cho điều tra, Hồng Viễn, ngươi cho nhị phu nhân , Ngọc Như Ý hiện tại đang ở ?” Ta .
Hồng Viễn từ bên cạnh , giọng sắc bén: “ Nô tỳ điều tra rõ ràng , tất cả những thứ mà Thông thiếu gia lấy đều đặt trong chiếc hộp gầm giường, ít nhất ba mươi năm mươi món đồ, Ngọc Như Ý cũng ở trong đó.”
Nàng từng là ám vệ ở Gia Dục Quan, là một trong những mang từ Gia Dục Quan về.
Ta và với chồng: “ Mẫu , thể cho tìm mà.”
Bà châm ngòi, đành sai tâm phúc của tìm.
Ta cho họ cơ hội bí mật che giấu nên với Hồng Viễn: “ Ngươi cũng theo .”
Hồng Viễn lớn tiếng : “ Vâng!”
Một lát , hộp đồ chơi mang về.
Nhị phu nhân còn cách nào bào chữa, sắc mặt xí đến mức như tìm một vết nứt đất mà bò đó.
Trong lòng Thông nhi bắt nạt Hữu Ca nhưng ngờ sự việc xa đến thế!
“Đây đều là hiểu lầm… đại tẩu, tổ mẫu... mẫu ...đây đều là của…”
Của nô tỳ ?
Ta thở dài và lấy ngọc Như Ý nhỏ, đây là thứ thích nhất và thường cầm nó chơi khi còn ở Gia Dục Quan. Sau , tỷ tỷ gửi cho một chiếc váy do tỷ tự may nên tặng nó cho tỷ .
Người nhưng Như Ý vẫn còn mãi ở đây.
Ta đưa cho lão thái phu nhân để bà rõ con dấu của Nội vụ phủ.
Nhìn thấy ngọc Như Ý tìm thấy, nhị phu nhân cuối cùng cũng sợ hãi. Nàng sắc mặt tái nhợt lão thái phu nhân: “ Tổ mẫu, đây thực sự là một hiểu lầm. Trẻ con thời gian sẽ chơi đùa. Khi nào về con sẽ dạy dỗ Thông nhi thật . Con sẽ để Thông nhi xin Hữu Ca và phu thê nhà tẩu , chúng dù gì cũng là gia đình, chuyện xong xem như qua !”
Khi ả , còn chuẩn quỳ xuống cho xem.
Ta nghiêng , tránh né động tác của ả, chỉ chồng và Triệu Vũ.
Sau khi náo loạn như , sắc mặt của bà mẫu cũng hổ.
Bà thở dài một : “ Cuối cùng là do chính quản lý gia đình nghiêm khắc, tự cảm thấy hổ!”
Triệu Vũ thấy mẫu như , liền với : “Hiện tại chuyện rõ ràng, hãy bỏ qua , chúng đều là một nhà…”
Một gia đình?
Ta gả đây là vì sợ Hữu Ca và Vân nhi sẽ gặp một gia đình như !
“Việc quan trọng, là phận nữ nhi cũng dám quyết định, chỉ thể thư cho ông bà tổ phụ để xin ý kiến!”
Ngươi hôm nay bắt , nếu như cho nếm chút đắng, sẽ ngủ yên .
13.
Thấy nhất quyết lớn chuyện, sắc mặt cả nhà họ Triệu trông khó chịu.
Ta nhẹ nhàng với Hồng Viễn: “ Ngươi cưỡi ngựa phi nhanh đến Nhạc phủ, gọi phụ mẫu tới, chuyện quan trọng cần bàn!”
Hồng Viễn: “Dạ !”
Bà mẫu và nhị phu nhân lo lắng đến mức rối lên: “ Tại như chứ… nhất thiết như mà?”
Nhị phu nhân lo lắng đến toát mồ hôi, cầu xin: “ Ta xin tẩu ? Xin tha cho ! Tha cho !”
Triệu Vũ chăm chú , trong lời hàm ẩn uy hiếp: “Nàng nên thế nào là đủ!”
Muốn đủ ?
Khi Thông nhi bắt nạt Hữu Ca, tại ai bảo dừng ?
Ta ngẩng đầu, nghiêm túc : “ Ta hiểu phu quân ý tứ gì, hoàng đế ban tặng lễ vật chuyện nhỏ! Ngài đừng hồ đồ!”
Hắn thích những vinh quang lớn lao ?
Có sự vinh quang nào lớn hơn mối quan hệ giữa trời và đất?
"Ngươi!" Triệu Vũ nổi giận.
Chuyện hôm nay nếu truyền ngoài, nhà họ Triệu sẽ trở thành nỗi ô nhục!
Ngay lúc Triệu Vũ và đang tranh cãi, một giọng già nua từ trong đại sảnh truyền đến, ông lão chậm rãi bước , : “Im !”
Thấy ông lão đều bối rối cúi đầu chào.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/lam-ke-the-cua-ty-phu/chuong-3.html.]
Bà mẫu vẻ hổ và thở dài: “ Tất cả đều là của .”
Nhị phu nhân thậm chí còn quỳ xuống đất lóc: “ Xin phụ hãy giải quyết dùm con, Thông nhi còn trẻ, thằng bé cố ý! Sau con sẽ quản lý thằng bé thật chặt chẽ và để nó mất sai lầm!”
Ánh mắt ông chậm rãi quát qua đám , cuối cùng rơi .
Ông trầm giọng : “ Thê tử của lão đại, ngươi thế nào? Cứ .”
như mong đợi của ông , rằng hôm nay sẽ từ bỏ.
Ta cúi đầu nhẹ giọng : “ Sau khi tỷ tỷ qua đời, mẫu ngày đêm lo lắng. Để hai đứa nhỏ chịu khổ, bà gả qua đây. Vân nhi và Hữu Ca chỉ là con cháu nhà họ Triệu, mà còn là con cháu của Nhạc gia chúng . Mang dòng m.á.u của nhà Gia Dục Quan! Điều tổn thương đến trái tim của Gia Dục Quan chúng .”
Nhị phu nhân dám ngụy biện nữa, càng dám thở mạnh, chỉ cúi đầu.
Ông gật đầu : “ Vậy ngươi thế nào?”
Điều nghĩa là chúng thể bàn điều kiện thương lượng.
“ Đương nhiên chỉ thể yêu cầu họ quản lý Thông nhi chặt chẽ, nhưng những hầu đó… thật sự thể tha thứ . Ta xin mang họ về, sẽ huấn luyện họ, dạy dỗ thật !” Ta lạnh lùng .
Nhị phu nhân đột nhiên ngẩng đầu lên, trong mắt tràn đầy sự hoài nghi và hận thù. Nếu đem những quyền của nàng giao cho , nàng sẽ trở thành trò trong gia đình!
Ông thật sâu và : “ Làm chủ nhân nếu như quá nghiêm khắc sẽ ảnh hưởng đến thanh danh của ngươi.”
Ta bình tĩnh đáp : “ Thanh danh? Dạy dỗ hạ nhân một bài học kín đáo. Ai chứ? Chỉ khi lời đồn qua mới chỉ trích. bây giờ con là nữ nhân thành gia lập thất, là con dâu nhà Bá phủ. Con dù chỉ trích vẫn sống trong vinh hoa phú quý.”
Thấy chịu nương tay, ông lão cuối cùng cũng thở dài : “ Thê tử lão nhị, hãy giao những hầu đó cho đại tẩu của ngươi.”
Nhị phu nhân lo lắng hét lên: “ Phụ ! Chuyện thể!”
Ông lão đập bàn, hét lên: “Là lệnh thì ! Nếu , đồ vô dụng và vô đạo đức, hãy hoà ly và trở về nhà phụ mẫu của ngươi!”
Nghe đến hoà ly, nhị phu nhân sợ đến mức run rẩy dám nữa.
Ông sắc mặt cực kỳ âm trầm, từng chữ từng chữ : “ Chuyện đến đây kết thúc, ai nhắc nữa. Các đều hiểu rõ nguyên tắc chuyện gia đình công khai.”
Khi ông những chữ cuối cùng, ánh mắt tình cờ .
Ta giả vờ như và đồng thanh “Vâng” với .
14.
Khi chuyện phát triển đến mức , gia đình nhị phu nhân mất sạch danh dự.
Nàng đưa cho bộ hầu tay với vẻ mặt tái nhợt, dám lời nào, trong mắt thì đầy vẻ oán hận.
Dương Tiểu An- 小安 (Dương Yến)
Vui lòng không reup dưới mọi hình thức!
Ta cầm lấy chiếc hộp đựng khế ước b.á.n , ghé sát tai ả , nhỏ giọng : “ Ta tỷ tỷ của , sẽ tự lau nước mắt. Đây là hình phạt nhỏ nhưng cũng là lời cảnh cáo lớn. Nếu đây dám gây sự với , sẽ trừng phạt ngươi thật . “ Lấy r.u.ộ.t ngươi quấn quanh cổ Thông nhi!”
Nhị phu nhân đột nhiên ngẩng đầu lên và với vẻ mặt sợ hãi.
Ta đáp bằng một nụ kiêu ngạo và tự mãn, ý là “Ta đùa .”
Một chiến thắng vĩ đại đầu tiên của .
Ta dẫn một nhóm về sân viện của .
Hồng Viễn điều tra rõ ràng, ở bên cạnh với : “ Bà Tôn là tệ nhất, chính bà xúi giục Thông thiếu gia ức h.i.ế.p Hữu thiếu gia. A Xuân tệ, A Tuyết cũng tạm, cũng …”
Bằng vài lời, nàng chỉ những sai lầm của đ.á.m hầu .
Ta lạnh lùng : “Được , chúng chơi một trò chơi, ban ba mươi đại bản, b.á.n đến vùng đất lạnh giá phía Đông.”
Bây giờ đang cố dọa l.ũ khỉ , nếu đủ t..n nhẫn bọn chúng sẽ sợ.
Nghe xong, những hầu liền cầu xin sự thương xót: “Đại phu nhân, xin hãy tha cho chúng . Phu nhân, chúng sai ~”
Trong sân viện tiếng kêu thương xót.
Ta xua tay : “ Lôi xuống đ.á.n.h , đảm bảo trong Bá phủ đều thấy!”
Hồng Viễn xắn tay áo : “ Nhóm Lục Kỳ đ.á.n.h gậy trong doanh trại là giỏi nhất, nô tỳ để họ đ.á.n.h.”
Ta cũng đưa Lục Kỳ từ Gia Dục Quan trở về. Nàng từng phụ trách việc đột kích và phạt hình trong quân đội.
nếu Lục Kỳ tay, liệu những kẻ còn sống ?
Ta thấp giọng : “Nói Lục Kỳ cẩn thận, để m.ạ.n.g .”
15.
Trong thời gian qua, và nhị phu nhân bao giờ đối đầu trực tiếp.
Lần là cơ hội mà chờ đợi từ lâu.
Ta tự tạo quyền lực riêng cho .
Lúc Triệu Vũ mang vẻ mặt ủ rũ trở về viện, lạnh lùng : “Ta chuyện với nàng.”
Phụ khi nãy bảo ở , chắc mắng vì quản lý thê tử của .
phụ mắng , sẽ gì đây?
Ta nhướn mày và trở phòng ngủ cùng với .
“ Nhạc Vô Cửu! Ngươi quá xa ! Tỷ tỷ ngươi hiền lành như , thể một như ngươi?” Triệu Vũ mắng.
Nếu như nhắc đến Tỷ thì tức giận đến thế!
“Nếu như tỷ tỷ của còn sống, thấy Hữu Ca bắt nạt như thế , tỷ nhất định còn tàn nhẫn hơn !” Ta tức giận .
Triệu Vũ trịnh trọng : “ Ngươi là thê tử của trưởng tử một gia tộc, ngang tàn như ? Sau khi thành , ngươi dám công khai theo lời phu quân và còn phản bác lời của những trưởng bối trong nhà. Có chuyện gì mà đời ngươi dám ?”
Ta hỏi : “ Chàng còn dám ? Nếu như thể tròn trách nhiệm và chăm sóc cho hai đứa nhỏ của thì chuyện như thế xảy ở nhà hả? Là một phụ , đầu tiên bảo vệ chúng và bỏ bê trách nhiệm. Về hãy suy nghĩ xem! Ta ở đây ngươi giải quyết hậu quả, ngươi còn dám trách ?”
Đây là đầu tiên Triệu Vũ cãi như , tức giận : “ Ngươi càng càng sai!”
Ta hét lớn: “ Cái gì?! Triệu Vũ ngươi , vì tỷ tỷ , thể nhường nhịn ngươi ba phần, nhưng nếu như ngươi mở tiệm nhuộm chỉ để cho chút màu sắc nhạt nhẽo! Ta Hứa Vô Cửu ngại sẽ phiền toái, nếu như dám gây rắc rối lên đầu , kể cả đó là Thiên Vương, cũng sẽ đ.á.n.h !”
Triệu Vũ tức giận đến bật : “Được , !”
Hiếm khi bày tỏ cõi lòng, giả vờ bên nữa, khinh thường : “ Ta , ngươi cần khen .”
Triệu Vũ nhịn nữa: “ Ngươi là một nữ nhân thô tục, hãy tự bảo trọng.” bỏ .