Làm kế thê của tỷ phu - Chương 5
Cập nhật lúc: 2025-07-10 23:29:05
21.
Vân nhi nhanh chóng hồi phục tinh thần, thái độ đối với Hữu Ca cuối cùng cũng đổi.
Trong những ngày qua, thỉnh thoảng dạy con bé, cho con bé tầm quan trọng của tỷ , đồng thời cũng nghiêm túc rằng cái c.h.ế.t của mẫu chúng liên quan tới Hữu Ca.
Điều mới đúng là sự thật!
Dần dần, sự lạnh nhạt của Vân nhi đối với Hữu Ca dần biến mất.
Hai tỷ sinh thể tách rời và nên thiết như .
Chuyện đuổi bà Hà là bí mật, thể giấu giếm với những đứa trẻ như Vân nhi và Hữu Ca, chứ giấu giếm trong nhà Bá phủ.
Trong mắt bà mẫu và nhị phu nhân, điều khác gì vả mặt gia đình . Nếu sẽ đuổi hầu tỷ tỷ để , nhà mẫu mà nhất định sẽ bỏ qua.
mẫu những gì, khi thấy tình trạng của hai đứa nhỏ đổi, bà bật .
Sau đó bà liền vung tay bỏ một tiền khổng lồ tặng cho một trang trại ngựa ở ngoài nội ô Kinh Thành.
Mẫu cảm ơn vì những sự nỗ lực của .
Những trong Bá phủ xem trò của cuối cùng tức giận c.h.ế.t.
Ta cũng cảm thấy xúc động vì dù mẫu bao giờ nuôi dạy nhưng bà hiểu .
Ta ở trong Bá phủ cũng buồn bực khó chịu gì.
Từ khi vấn đề của các con giải quyết, cảm thấy cuộc sống ngày càng khó khăn hơn.
Mười năm.
Cuộc đời thể kéo dài bao nhiêu thập kỷ đây?
Ta nhớ cát ở Gia Dục Quan, nhớ từng cơn gió ở Gia Dục Quan, nhớ ngày xưa thích cưỡi ngựa.
Ta sống hoang dã quen và thể chịu đựng sự gò bó.
Mẫu mua trang trại ngựa cho và nó khác gì là trái tim của .
Nhìn cánh đồng rộng lớn và bằng phẳng, cảm thấy phấn chấn và thích thú.
Những con ngựa mang từ Gia Dục Quan từ lâu giãn cơ.
Ta chạy suốt ngày, thấy mệt mỏi mà còn hưng phấn.
Đây mới cuộc sống mà con nên theo đuổi!
Dương Tiểu An- 小安 (Dương Yến)
Vui lòng không reup dưới mọi hình thức!
Tiếp theo, ngày nào cũng đến trường đua ngựa. Thỉnh thoảng sẽ mang theo Vân nhi và Hữu Ca cùng và tìm cho chúng hai con ngựa con để cưỡi.
Nói theo lễ nghĩa, là thê tử của Triệu Vũ, nên ngoài mỗi ngày.
mà nhị phu nhân cái gì cũng quan tâm, nàng cũng dám đụng đến , chỉ rằng chăn nuôi ngựa, cũng ai khó.
Trong thời gian , Triệu Vũ cũng đổi nhiều, cũng hiểu thấy .
hình như quen với việc ở cùng nên càng ngày càng đến phòng chính thường xuyên hơn, thậm chí còn ám chỉ ở qua đêm.
“...”
22.
Ta hết những khó chịu vì điều với Triệu Vũ, cũng hiểu vì vẫn “quan tâm” đến .
nếu như từ chối quá nhiều , sợ điều đó sẽ ảnh hưởng đến hai đứa con của .
Suy cho cùng, Triệu Vũ cũng là phụ của chúng.
Ta mang theo bốn năng lực từ Gia Dục Quan, đó là Hồng Viễn, Lục Kỳ, Diêu Hoàng và Tử Tân.
Hồng Viễn giỏi nhất là điều tra án và tình báo, Lục Kỳ đặt biệt là t.r.a t.ấ.n và t.ố.n.g t.iề.n, Diêu Hoàng là ân cần và khéo léo, còn Tử Tân là t..n n.h.ẫ.n và g.i.ế.t như đ.i.ê.n.
Có vẻ như chỉ thể thảo luận vấn đề với Diêu Hoàng.
“Theo quan sát của nô tỳ, đại gia lòng tự trọng cao. Phu nhân đối với ngài quan tâm, điều càng khơi dậy ham chinh phục của nam nhân.” Diêu Hoàng mỉm dịu dàng .
Nói xong nàng hất tóc khỏi trán: “ Nam nhân thật nhàm chán!”
"..."
Ta sờ trán hỏi: “Có cách nào khiến khó mà lui ?”
Diêu Hoàng suy nghĩ một chút, : "Nam nhân lòng tự trọng càng mạnh thì sẽ càng lo lắng từ chối. Chỉ cần tránh xa , thờ ơ với , tự nhiên sẽ hiểu."
Hy vọng .
Những ngày tiếp theo, ngày càng thờ ơ với Triệu Vũ, ngày nào cũng chạy đến trường đua ngựa để trốn tránh .
Triệu Vũ hề lùi bước mà càng ngày càng nhiệt tình, lấy lòng , tặng quà cho , khi còn đến trường đua ngựa đón về phủ.
Khi những hầu của Bá phủ thấy , họ bắt đầu với về đức hạnh, vì cẩn thận dạy dỗ những đứa trẻ do tỷ tỷ để , và cuối cùng lay động trái tim của hoàng tử .
"..."
Ngay cả mẫu cũng tin, đến gặp và : “Thật tỷ phu của con là . Hắn là cả tài lẫn quyền thế và địa vị, tương lai tươi sáng. Nếu như thể hãy sống một cuộc sống với , mẫu cũng sẽ cảm thấy nhẹ nhõm."
Cái quái gì thế!
Đây hết thảy đều là mơ tưởng của !
Ta Triệu Vũ quấy rối ngừng.
Một hôm, đang ở trường đua ngựa đang nghĩ cách đánh thì đột nhiên một nam nhân phi lên phía nhào về phía cách đó xa.
Bóng dáng của vô cùng quen thuộc, càng càng sợ hãi.
Một bạn cũ đến!
23.
Đối phương thấy , mỉm : "Tiểu Ngũ, lâu gặp!
“A Trạch.” Ta nhẹ nhàng gọi.
Đã gần hai năm kể từ khi chúng lời tạm biệt ở Gia Dục Quan!
A Trạch vẫn tuấn tú như ngày nào, cưỡi ngựa cùng một cách điêu luyện, thật sâu phàn nàn: “ Muội về kinh thành lâu như mà cũng nghĩ đến việc đến thăm ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/lam-ke-the-cua-ty-phu/chuong-5.html.]
Tất nhiên sống ở , nhưng điều ích gì.
Ta chỉ : “Tình trạng hiện tại của khiến tiện qua với ”.
A Trạch đột nhiên dừng , thở dài, hỏi: "Muội... dạo thế nào?"
Ta về phía xa và : “ Rất !”
Cả hai đứa trẻ đều lớn lên ngoan ngoãn. Trong Bá phủ ai dám gây sự với , chỉ cần ý tứ của Triệu Vũ biến mất thứ sẽ hơn.
A Trạch cúi đầu, nhẹ nhàng : “Nếu sống , liền yên tâm.”
Ta lặng lẽ thở dài.
Ngày hôm đó, chúng cùng cưỡi ngựa lâu ở trường đua ngựa, giống như đây.
Mãi đến khi con ngựa của mệt mỏi phản đối, mới đưa nó về lấy nước và thức ăn cho nó.
Trước khi rời , A Trạch nhẹ nhàng :
"Tiểu Ngũ, gặp , còn thể tới đây ?"
“Trường đua ngựa mở cửa kinh doanh nên tất nhiên đều thể đến nhưng hãy đến trong bí mật như hôm nay”. Ta .
A Trạch lộ nụ chân thành: "Tiểu Ngũ, hôm nay vui!."
Trên đường về, khỏi động lòng.
Nghĩ đến những ngày tháng vui vẻ mà và A Trạch khi ở Gia Dục Quan, chợt .
Vì thời gian trôi qua và sẽ bao giờ trở .
Sẽ bao giờ những ngày đó nữa.
Sau khi về Bá phủ, Triệu Vũ đợi trong phòng với vẻ mặt u ám, như thể nợ một trăm nghìn lạng bạc.
"Có chuyện gì ?" Ta bơ phờ hỏi.
Triệu Vũ chậm rãi ngẩng đầu lên, chằm chằm mắt hỏi: “Hôm nay nàng cùng ai?”
24.
Giọng điệu của Triệu Vũ như đang trừng phạt , khiến chán ghét.
Ta lặng lẽ một lúc : "Ta với ai thì liên quan gì đến ?"
Triệu Vũ trán nổi gân xanh, tức giận : “Hôm nay đường vòng đến đón ngươi, thấy ngươi cùng một nam nhân, ngươi tự trọng! Nhạc Vô Cữu, ngươi là thê tử của , nhưng ngươi bao giờ đối xử với như thế … ha…!"
Hóa thấy và A Trạch.
Vậy thì lẽ thấy bộ dáng của A Trạch, nếu thì phản ứng như bây giờ.
Ta lạnh sự tức giận của Triệu Vũ, nên lời: "Ta gả cho , b.á.n cho ! Tại dám mắng ?"
Nếu là , đánh gãy mấy cái răng của !
Triệu Vũ đột nhiên dậy, tới mặt , nắm chặt cổ tay : “ Lý do nàng chung giường với , xa cách ngàn dặm, là vì trong lòng nàng khác ?”
Hắn ở quá gần , điều đó khó chịu.
Ta nghiêm túc : “Buông .”
Triệu Vũ trừng mắt : "Ta sẽ buông ! Trừ phi ngươi rõ ràng cho !"
Một ngọn lửa lớn đang dần bốc lên trong lòng , lắc mạnh và hét lên: “Đừng đụng !”
Ta hất tay Triệu Vũ , ánh mắt càng tức giận, tới : “Vô Cửu, ngươi gả cho , nhất định cùng trở thành phu thê thực sự, sinh con cho , ở cùng …mãi mãi!”
Có đang dùng v.ũ l.ự.c với ?
Bởi vì động tác chút ồn ào, Hồng Viễn cùng Lục Kỳ lập tức từ bên ngoài chạy , cảnh giác Triệu Vũ, sẵn sàng tay bất cứ lúc nào.
"Ra ngoài!" Triệu Vũ hét lớn.
Ta vẫy tay với Hồng Viễn và Lục Kỳ.
Họ , thể tự giải quyết nên từ từ rút lui.
Triệu Vũ tưởng lời liền đẩy tường, trìu mến : “Nàng còn nhỏ, hiểu quan hệ phu thê là gì, sẽ đối xử với nàng…”
Hắn kịp xong, rốt cuộc nhịn nữa, đột nhiên vung lòng bàn tay .
Triệu Vũ ở quá gần , kịp tự vệ, chỉ thể vô thức đỡ đòn, giảm bớt một phần sức lực, nhưng vẫn đánh ngực.
"Ngươi……"
Giây tiếp theo, phun một ngụm máu.
25.
Triệu Vũ dùng tay che ngực, kinh ngạc : "...Ngươi là luyện võ ?"
Ta lặng lẽ , mím môi : "Ta lớn lên ở Gia Dục Quan, thể đ.ấ.m đá thì gì kỳ lạ!"
Vừa xong, Triệu Vũ ho khan, phun một ngụm m.á.u lớn, "Ồ" một tiếng.
Vừa tức giận đến mức thể kìm sức lực của .
Ta hắng giọng chút c.ắ.n rứt lương tâm: “Chỉ là một vết thương do sốc thôi, nghiêm trọng .”
Triệu Vũ khổ: “Nhạc Vô Cửu, thể ! Ta mười tuổi luyện võ, đương nhiên võ công của ngươi hề yếu! Ngươi... Ngươi còn trốn tránh ? Ngươi nên , là phu quân của ngươi!”
Mười tuổi còn luyện võ?
Ta khẩy : "Chàng luyện võ kiểu gì ? Chẳng qua giống như biểu diễn mà thôi. Luyện võ từ đến nay chỉ một mục đích duy nhất, đó là g.i.ế.t , chỉ thể trải nghiệm chiến trường!"
Triệu Vũ kinh ngạc đến nên lời, thấp giọng : "Ta luôn cho rằng ngươi xem thường , hóa là sự thật."
Nói đến đây giấu nữa.
"Tổ phụ , quan chức kinh thành các ngươi đều là những kẻ tham lam, sống cô độc. Tất nhiên, ngươi đừng bận tâm. Phụ cũng trong những ."
Tổ phụ thích chỉ trích tất cả quan chức một cách bừa bãi.
Ta ông giáo dục sâu sắc từ khi còn nhỏ nên đương nhiên coi lời của ông là kim chỉ nam.
Cho nên ngay từ đầu đều cho rằng Triệu Vũ là ứng cử viên sáng giá nhất để phu quân vì là quân tử, nhưng đối với tất cả đều là nhảm nhí!
Ta ghét nhất các quan chức, võ công của thể nào sánh bằng , kể cả Hồng Viễn, Lục Kỳ, Diêu Hoàng và Tử Tân.