Mình có bán source code Suu Truyện và nhận code web app, phần mềm, website, .. Ai có hứng thú có thể liên hệ qua telegram: @devdark07

Mình có bán source code Suu Truyện và nhận code web app, phần mềm, website, .. Ai có hứng thú có thể liên hệ qua telegram: @devdark07

Lan Quân

Chương 8



Lần này hai vợ chồng đã hoàn toàn tin tưởng, chỉ là bề ngoài không thể quá khác thường, chỉ dạy Giang Thịnh Cẩm âm thầm liên lạc tình cảm.

Đại cữu cậu dù sao cũng là người làm quan, đợi khi Cố Tri Dịch bộc lộ tài năng lại bàn đến chuyện hôn phối cũng chưa muộn, nếu cần người nâng đỡ thì cũng thuận lý thành chương.

17.

Khi tin tức phụ thân khải hoàn hồi triều truyền về kinh thành, Giang gia náo nhiệt cực kỳ, lại nói đến tên ngựa nô kia, thật sự không phải là vật trong ao.

Khi hắn đang cưỡi ngựa ở vùng ngoại ô, lại dưới cơ duyên xảo hợp cứu được Tam Hoàng tử đang hồi kinh báo cáo công tác, bằng vào tài hoa của mình được Tam hoàng tử thưởng thức, không chỉ thoát khỏi nô tịch, còn được xem là tâm phúc, một bước lên mây.

Cố Tri Dịch cưỡi một con ngựa cao to, mặc một thân trang phục, giống như trở lại thành đệ nhất công tử có một không hai năm đó.

Mọi người đều biết Đại hoàng tử cùng Thái tử tranh quyền đoạt vị, huynh đệ bất hòa, khiến Hoàng đế không vui, bây giờ cả hai đều bị ghẻ lạnh.

Không có hai người cản trở phía trước, Tam hoàng tử trở thành người chạm tay là bỏng, nếu như hắn thật sự có thể làm nên chuyện, như vậy Cố Tri Dịch chẳng phải sẽ thành đại thần trong cung.

Tiền đồ vô lượng nha!

Bên ngoài ồn ào, nhưng ngoại tổ mẫu chỉ ôm ta, kể cho ta nghe những việc phải làm sau khi gả chồng.

“Mẹ con mất sớm, Doãn Nam vương phi là đệ tử nội môn của ta, đây là con đường tốt nhất mà ngoại tổ mẫu có thể trù tính thay con.”

“Mọi người đều ghen tị khi được gả cao vào gia đình hiển hách, nhưng nếu về sau con bị ủy khuất, chỉ sợ cũng không có chỗ dựa, ta chỉ mong mình có thể sống lâu mấy năm, Vương phi nể chút tình nghĩa giữa chúng ta, mà đối xử với con tốt hơn một chút.”

Thế nhưng là lời ngoại tổ mẫu nói, từ đầu đến cuối ta đều không có đáp ứng cửa hôn sự này.

Nếu làm lại lần nữa, gả vào vương phủ là đã xem như kết cục tốt, vậy còn không bằng ta ch.ế.t đi.

“Nếu có một ngày Giang gia trở nên không đáng tin cậy, ngài có nguyện ý đến Hầu phủ dưỡng lão không?”

Ngoại tổ mẫu lắc đầu: “Ta có đồ cưới, tự mình có thể nuôi sống chính mình.”

“Nếu các cữu cữu về sau nghèo túng nữa thì sao?”

“Vậy thì để bọn hắn tự sinh tự diệt đi, cả đám đều là đồ vô dụng.”

Sau khi rời khỏi nội viện của ngoại tổ mẫu, ta nhìn đám nô tài đang vội vàng, tất cả đều muốn đi nhìn phong thái của người từng là đệ nhất công tử.

Cố Tri Dịch mười năm làm Tể tướng, chung quy vẫn là không đủ kiên nhẫn để làm lại từ đầu, đời này không có ta trợ lực, hắn cũng chỉ có thể mở ra lối riêng.

Ta tự lẩm bẩm: “Không có thanh danh, không có bối cảnh, tài hoa cũng không có chỗ thi triển.”

“Chỉ còn lại những thứ kia, những ký ước tiên tri.”

Nhưng hết lần này tới lần khác đây là thứ không đáng tin cậy nhất.

Kiếp trước tam hoàng tử bị ám sát, thân mang trọng thương về kinh, mới hoàn toàn đem Đại hoàng tử cùng Thái tử đến chỗ diệt vong, đồng thời khơi dậy tình cảm của bệ hạ đối với hắn.

Nhưng Cố Tri Dịch đã vội vàng cứu Tam hoàng tử, hiện tại dư luận trong kinh đang hết sức ủng hộ hắn, các đại thần đều vội vàng nịnh bợ, đây không phải là nói rõ ràng cho mọi người biết, vị trí Thái tử ngoài Tam hoàng tử ra thì không còn ai sao?

Người chơi cờ, sợ nhất là tự ý đổi quân cờ, sai một chữ là thua cả ván.

Mà ta đã sớm bày ra thiên la địa võng, gậy ông đập lưng ông.

Chuyện cờ bạc của nhị cữu cậu không giấu được bên trên, chỉ cần ta hợp tác với nhà cái làm bộ, chính hắn sẽ tự mình chui vào, sau khi mọi chuyện thành công chia sổ sách 4:6, cớ sao mà không làm?

Việc quý phi sát hại thừa tự, sớm đã khiến Hoàng Thượng và Thái hậu bất mãn, chỉ là mượn cớ quốc cữu phạm sai lầm mà phát tác, người đầu tiên được giao cho điều tra án này là thế tử Nghiêm Bái của phủ Doãn Nam Vương, sau khi sự việc bị làm lớn thì mới giao lại cho Thuận thiên phủ.

Nào có cái gì tiên nhân chỉ điểm, bất quá là nhân định thắng thiên.

18

Giang gia tổ chức yến tiệc chiêu đãi Cố Tri Dịch, những phòng khác cũng vui vẻ hòa thuận, không hề nhắc đến sự tình phân gia.

Hôm nay đã khác xưa, đối tượng của tin đồn rất quan trọng, ngựa nô cùng tâm phúc của Hoàng tử khác nhau một trời một vực, dù cả hai đều là một người!

Người sau đã tiếp xúc với trung tâm quyền lực, hơn nữa còn là người có đại khí vận, so sánh với nhau, những người khoa cử nhập sĩ phải chịu khổ nhiều năm đều nhìn không thuận mắt.

Đại cữu mẫu để Giang Thịnh Cẩm chủ trì bữa tiệc đãi khách hôm nay.

Giang Thịnh Cẩm không cũng không làm nhục sứ mệnh, rót rượu chia thức ăn, cử chỉ hào phóng vừa vặn, thể hiện đủ tư thái của một chủ nhân, ai cũng khen môt câu “Nhà có con gái lớn.”

Ta lấy cớ hít thở không khí rời tiệc, sau lưng từ đầu đến cuối luôn có một ánh mắt nóng rực dõi theo, cho đến khi đến một nơi yên tĩnh trong vườn, một cỗ mùi rượu lại quanh quẩn ở bên người.

“A Quân, nàng cũng trùng sinh đúng không?”

“Thật tốt là ông trời đã cho chúng ta một cơ hội để làm lại. Kiếp này cuối cùng ta cũng có thể đường đường chính chính cầu hôn nàng.”

Vốn vẻ mặt ta đang lộ vẻ buồn chán, nghe thấy vậy liền “phốc” cười ra tiếng.

“Thế nào, bị ta giế/t một lần, bây giờ còn nghĩ tới lần thứ hai sao?”

Kiếp trước hắn bị ta gài bẫy mà giết chết, lại một lần thì vẫn là chế.t không đổi.

Sắc mặt Cố Tri Dịch đột nhiên thay đổi trong giây lát, sau đó nhanh chóng lấy lại bình tĩnh: “Một mạng thêm một cái tay, đổi lại là chúng ta bắt đầu lại từ đầu, đáng giá.”

“Ta sẽ lấy lễ của chính thê cưới nàng vì quý thiếp, chỉ cần nhạc phụ chịu đứng trong trận doanh của Tam hoàng tử, sau khi chuyện thành công nộp lên binh quyền, giải ngũ về quê, hắn sẽ không lại nghi kỵ ta và nàng. Đợi tam hoàng tử đăng cơ, ta sẽ vì nàng xin cáo mệnh, cam đoan nàng so với chính thê sẽ tôn quý phong quang hơn.”

“Đời này nàng không cần lại vì ta mà phải vất vả nữa, nàng chỉ cần ngồi hưởng thụ vinh hoa phú quý là được.”

Ta cố nén xúc động hiện tại liền chơi chếc hắn, hỏi một câu: “Vậy chính thê kia là ai?”

Hắn nhìn ta có chút áy náy: “Chính thê chỉ là sản phẩm để thông gia, bất luận đối phương là ai, nàng ta cũng chỉ chiếm được một cái danh vị hư vô, người ta yêu nhất chỉ có mình nàng, sẽ chỉ có nàng, nàng có thể hiểu cho ta mà, đúng không?”

Kiếp trước cũng là như thế, Giang Thịnh Cẩm là chấp niệm thời niên thiếu của hắn, chỉ khi nào có được, nốt chu sa sẽ trở thành vệt máu muỗi, trân quý không được vài năm liền hối hận, một người bị chồng ruồng bỏ không giúp ích được gì cho hắn, lại chiếm giữ vị chí chính thê của hắn.

Ta cũng không trả lời: “Bây giờ ta đã định ra hôn ước cùng thế tử Doãn Nam vương, ngươi làm sao có thể cưới ta?”

“Chỉ là Doãn Nam vương, kiếp trước ta có thể để cho Giang Thịnh Cẩm bị hưu, kiếp này tự nhiên cũng có thể mang nàng đi. Mối thù Nghiêm Bái dùng quân công đổi lấy nàng còn chưa tính toán rõ ràng, nàng có biết ta có bao nhiêu hối hận khi thả nàng đi? Sau khi nàng rời khỏi ta mới biết được, cái gì là yêu.”

“Cho dù dung nhan của nàng bị hủy hoại, ta cũng vẫn yêu nàng.”

Thả đi.

Tân Hà liều chết đem binh pháp của Vệ gia đưa đến trên tay của Nghiêm Bái,
đồng thời tìm mọi cách để có thể liên lạc với ta.

(…)

Chương trước Chương tiếp
Loading...