Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Lỡ gửi nhầm ảnh mặc đồ con gái cho cậu bạn cùng phòng lạnh lùng - C2

Cập nhật lúc: 2025-07-08 22:02:16

“Chạy bộ đêm gì mà hổ, định âm thầm tập luyện biến thành Giang ca thứ hai ? Vai rộng eo thon, cơ bụng tám múi?”

Mạnh Đình nháy mắt với :

“Lần nhớ rủ với nhé. Đừng để mỗi trong phòng là gà công nghiệp, đúng Giang Ca?”

“Ừ.”

Giang Hành Dã đáp một tiếng, hình như định gì đó nữa, nhưng ôm chặt khăn tắm, chạy thẳng nhà tắm như trốn chạy.

Trong gương, cuối cùng cũng hiểu tại Mạnh Đình nhận ngay là chạy bộ về.

Tóc ướt dính trán, gương mặt nóng hừng hực, đỏ bừng như sốt.

tắm đến hơn nửa tiếng mới dần bình tĩnh , đồ tử tế .

Mạnh Đình đang chơi game, thấy bước , đầu , :

chơi xong ván sẽ tắm, Giang Ca .”

Giang Hành Dã từ chối, cầm quần áo bước nhà tắm, ngang qua .

Ai ngờ… nửa tiếng vẫn .

Mạnh Đình chơi xong, chống cằm chán chường lướt video, vô thức hỏi:

“Hai hôm nay ? Tắm cái gì mà lâu thế?”

nhân lúc để ý, vội cuộn tròn đôi tất đen , quấn vài tờ giấy ném thùng rác.

Hủy tang vật xong, thở phào nhẹ nhõm, theo ánh mắt Mạnh Đình về phía nhà tắm.

Phải … Giang Hành Dã ở trong đó cũng quá lâu…

nghĩ nhiều, trèo lên giường .

Hôm nay quá nhiều chuyện xảy , cần thời gian để tiêu hóa hết.

Khi Giang Hành Dã bước , mơ mơ màng màng ôm gối ngủ .

Loáng thoáng cảm nhận một bóng dừng bên giường , yên lâu…

5

Sáng sớm hôm tỉnh dậy, trong phòng ký túc trống vắng lặng.

nhanh chóng rửa mặt đánh răng, định vứt rác , tiêu hủy tang vật.

Thế nhưng thùng rác mới đầy một nửa hôm qua ai đó dọn sạch.

hoảng hốt, gọi điện cho Mạnh Đình

 Đầu dây bên , im lặng vài giây :

“Chiêu Khê , vui vì trong mắt , là một siêng năng như , nhưng đáng tiếc là .”

“Cậu giấu báu vật gì trong thùng rác ? Sao cuống lên thế? Chẳng lẽ gói dây chuyền vàng bằng giấy vứt nhầm ?”

…Dây chuyền vàng thì , nhưng một chiếc tất đen thì đấy.

“Không gì, chỉ tiện hỏi thôi.”

nhanh chóng cúp máy.

Một bạn cùng phòng khác thì xin nghỉ về nhà, dọn rác chắc chắn là Giang Hành Dã.

Khi vận đen đến thì ngay cả uống nước cũng thể nghẹn.

Tại nào cũng là Giang Hành Dã?

Hôm nay là thứ Bảy, dứt khoát buông xuôi dài giường, đầu đau như búa bổ.

Trong lòng như hai tiểu nhân đang đánh — một bên khuyên hãy thành thật , thật sẽ nhẹ nhõm; bên bảo sống để bụng ch..ết mang theo, nếu thì ngay cả bạn bè cũng nữa.

nhắm mắt mò điện thoại, định gọi cứu viện tâm lý từ quân sư quen thuộc.

Mò mãi thấy, định mở mắt thì —

“Bộp”, điện thoại từ trời rơi xuống, gọn trong tay .

theo phản xạ khép tay — nhưng nắm trúng cổ tay của một khác, ấm nóng và mạch đập.

Giờ thì tỉnh táo còn gì để nữa .

Giang Hành Dã đang cạnh giường , từ cao xuống.

Cậu ngược sáng, rõ vẻ mặt.

ngơ ngác lâu, mới chịu buông tay .

Giang Hành Dã để tâm, rút tay về, cúi đầu bắt đầu gấp quần áo giường .

“C-cảm ơn nhé…”

Cổ tay vẫn còn lưu nhiệt độ từ tay , cuộn các ngón tay , ngơ ngẩn cầm điện thoại, quên luôn định gì.

Phải công nhận, Giang Hành Dã một đôi tay cực kỳ — trắng trẻo, các đốt ngón tay rõ ràng, lúc xếp đồ dễ chịu.

Cậu chọn một bộ đồ xoay bước phòng tắm.

Mà bây giờ vẫn còn sáng sớm, nếu nhớ lầm, tối qua Giang Hành Dã mới tắm xong?

Tiếng nước ào ào vang lên từ trong đó, nghi hoặc dậy bên mép giường.

Cho đến khi — cửa phòng tắm gõ.

Cách một lớp cửa kính mờ, giọng lạnh lùng của Giang Hành Dã vang lên từ bên trong:

“Có thể giúp lấy khăn tắm ?”

Trong phòng lúc chỉ và Giang Hành Dã.

 Chiếc khăn tắm trắng mà quên lấy vẫn đang treo ở ban công, đung đưa theo gió.

Không thấy trả lời, Giang Hành Dã gọi:

“Thẩm Chiếu Khê?”

như một con robot lập trình sẵn, máy móc đến mức cứng nhắc, lấy khăn tắm của bước đến cửa phòng tắm, nhẹ nhàng gõ cửa.

Cánh cửa mở một khe hẹp.

Hơi nước ấm nóng ùa , nhanh chóng bao phủ .

Vịt Trắng Lội Cỏ

vội vàng cúi đầu, đưa khăn tắm trong.

Ai ngờ cúi đầu, tầm mắt liền rơi ngay phần cơ bụng của Giang Hành Dã.

hoảng quá, vội vàng nhắm tịt mắt .

Chiếc khăn tắm cầm lấy.

Khi cánh cửa phòng tắm khép , hình như thấy một tiếng khẽ.

6

khép nép như tay chân lời, lảo đảo về chỗ .

 Lúc Giang Hành Dã từ phòng tắm bước , đang bịt mũi bằng khăn giấy, sống còn gì luyến tiếc mà nhắn tin cho Lâm Thư Tắc.

Giang Hành Dã mặc áo khoác lên, nghiêng đầu một cái:

“Sao chảy m.á.u mũi ?”

“Hơi nóng trong thôi.”

rạp bàn, thắt cà vạt.

Kiểu ăn mặc thế trong mắt tụi con trai tụi chẳng khác nào “con công xòe đuôi”, nếu công việc bắt buộc thì ai mỗi ngày mặc vest, đeo cà vạt?

Ngoài MC tranh biện, từng thấy Giang Hành Dã ăn mặc nghiêm chỉnh như .

“Cậu sắp ngoài ?”

Vừa dứt lời nghẹn họng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/lo-gui-nham-anh-mac-do-con-gai-cho-cau-ban-cung-phong-lanh-lung/c2.html.]

 Chẳng lẽ mặc vest cà vạt… là để khoe với ?

mà cuộc thi biện luận kết thúc từ lâu, hoạt động mừng sinh nhật trường tối qua cũng thành.

“Ừ, lãnh đạo trường đề cử qua thành phố A kế bên MC, tối nay về.”

Cậu ngừng vài giây, thêm:

“Lúc về sẽ mang quà cho

Câu chút mờ ám. phân biệt nổi là đùa thật.

Giang Hành Dã tiếp:

“Mạnh Đình nhờ mua đặc sản gà nướng thành phố A, sẽ mua cho một phần nữa.”

Ra là .

lớn , cứ suốt ngày chỉ nghĩ đến ăn.”

“Vậy nên… còn ?”

úp mặt khuỷu tay:

“Muốn vị thì là.”

Giang Hành Dã khỏi, Mạnh Đình về ngay đó.

Cậu lớn giọng khoe khoang, hành động còn khoa trương:

“Cậu đoán xem gặp ai ở sân?”

liệt kê cả đống tên mà trúng cái nào.

“Là Giang ca đó!”

cạn lời:

“Thấy Giang Hành Dã thì gì to tát? Ở ký túc xá chẳng ngày nào cũng thấy ?”

Mạnh Đình vẻ thần bí, ghé sát gần :

“Nếu chỉ Giang ca thì đúng là chả gì đặc biệt, cái mặt đó trai đến mấy, cũng chán .”

tớ thấy Giang ca mặc chỉnh tề, cùng cô MC nữ hôm lễ kỷ niệm. Phải là trai tài gái sắc, đúng là trời sinh một cặp!”

bực bội đầu :

“Họ lãnh đạo trường đề cử, MC bên thành phố A.”

“Có lẽ do thực dụng quá.”

Mạnh Đình bắt đầu vòng tay khoác vai :

“Ai mà Giang ca nghĩ gì trong lòng, thật sự thích cô MC đó, nên mới thêm cơ hội gần gũi?”

“…Gà nướng cũng chặn nổi cái miệng .”

Mạnh Đình che miệng , giọng lúng búng:

“Một con thì đủ , hai— , ba con tớ mới miễn cưỡng ngậm miệng .”

Căn phòng yên tĩnh một lúc, Lâm Thư Tắc – ngủ nướng đến tận chiều – cuối cùng cũng nhắn tin trả lời .

nhét chìa khóa túi, chuẩn ngoài.

 Mạnh Đình đánh xong một ván game, ngẩng đầu :

“À đúng , Giang ca với nữ MC , vẻ vui lắm?”

“Không .”

đóng sập cửa phòng .

7

Đồ nướng cũng nguội ngắt , mà Lâm Thư Tắc vẫn chẳng ý định ăn.

Cậu thậm chí còn mang theo cả máy tính bảng, trông nghiêm túc hẳn lên như đang lập hồ sơ phân tích tội phạm.

“Nói cách khác...”

Lâm Thư Tắc đẩy gọng kính,

“Giang Hành Dã phát hiện đôi tất, thể đoán bức ảnh chính là do tự chụp?”

gật đầu, cắn ống hút ly nước cam:

nhanh trí kiếm cớ , tin .”

“Cái đó còn cần hỏi ?!”

Lâm Thư Tắc đập bàn bật dậy:

“Một lời giải thích đầy sơ hở như , bình thường còn chẳng tin, huống chi là Giang Hành Dã?!”

 “ , thế nào thì cũng thấy Giang Hành Dã ý với đấy, rõ ràng là đang cố tình thả thính ngược !”

bật , lắc đầu:

“Ờ… cảm ơn vì an ủi.”

thật đó!”

Sợ tin, Lâm Thư Tắc lập tức đưa bảng thống kê của cho xem:

“Tự !”

còn kịp rõ nội dung, thì ánh mắt Lâm Thư Tắc như gì đó thu hút.

Cậu đầu, lưng :

“Người học cùng trường ? Nhìn quen quen.”

Quán nướng ở gần trường của Lâm Thư Tắc, còn bắt xe mất cả tiếng mới đến .

“Làm gì chuyện đó.”

đầu theo ánh mắt —và thật sự, là quen.

Chính là chặn đường tỏ tình Giang Hành Dã, từ chối phũ phàng.

“Gần đây cũng chỗ nào vui chơi, tới đây gì?”

Lâm Thư Tắc thắc mắc.

Ngay khoảnh khắc đó, một ý nghĩ kỳ quái bất chợt lóe lên trong đầu .

Trường của Lâm Thư Tắc ở rìa thành phố A — chẳng lẽ tên bám theo Giang Hành Dã đến tận đây?

“Cậu từng gặp ?”

Lâm Thư Tắc sững :

“Ừ, hồi năm nhất . Hắn từng theo đuổi nam khôi của trường , ngày nào cũng gác ở cổng, thậm chí còn tìm cách leo tường trong, bảo vệ bắt .”

“Bám theo thử xem.”

thanh toán xong, cùng Lâm Thư Tắc đuổi theo.

Tên đeo kính đó dáng nhỏ thó, vẻ ngoài cứ như đang lén lút chuyện mờ ám,

thi thoảng đầu quan sát phía , khiến và Lâm Thư Tắc suýt phát hiện vài .

Hắn len lỏi qua mấy con hẻm nhỏ, nhưng vẫn thấy đang theo dõi ai cụ thể.

Lâm Thư Tắc dựa bức tường, thấp giọng hỏi:

“Còn theo nữa ? Bộ hôm nay tụi chơi game trinh thám ?”

giật , trốn bức tường.

Tên đeo kính cuối cùng cũng dừng bước.

Lúc , cũng bóng lưng đang lén lút bám theo...

Loading...