Lỡ gửi nhầm ảnh mặc đồ con gái cho cậu bạn cùng phòng lạnh lùng - C3
Cập nhật lúc: 2025-07-08 22:02:18
8
Giang Hành Dã cũng nhận bám theo .
Tên đeo kính thấy Giang Hành Dã đầu , liền căng thẳng đến mức run rẩy.
Hắn đỏ mặt, lắp bắp :
“Trùng hợp quá ha, Giang Hành Dã, cũng đến thành phố A chơi ?”
Lâm Thư Tắc — vốn dễ bật — suýt thì phá lên ngay tại chỗ.
Giang Hành Dã mặt lạnh như tiền, hờ hững liếc tên đeo kính một cái
“Cút.”
Chỉ một từ, nể mặt.
Tên lập tức tái mét, nhưng vẫn cứng đầu tiến thêm một bước:
“Trước đây cứ tưởng thích con gái nên mới tìm nữa, nhưng hôm nay thấy mua cà vạt quà tặng — rõ ràng là thích con trai, đúng ?”
“… thấy hết , kiểu dáng và màu sắc của cái cà vạt đó giống gu của , còn nhờ nhân viên gói quà, thắt nơ nữa! Đã thể thích khác, tại thể lấy một ?!”
Lâm Thư Tắc lưng , kéo nhẹ vạt áo , sắc mặt vô cùng khó coi.
Đầu bỗng “ong” lên một tiếng — tất cả chuyện rốt cuộc rõ ràng.
Tên đeo kính bám riết, theo dõi, chặn đường tỏ tình, nên Giang Hành Dã mới ghét mặt, nể nang chút nào mà từ chối thẳng thừng.
Thứ khiến ghê tởm, là xu hướng tính dục, mà là cái kiểu hành xử đầy cưỡng ép và ám ảnh của tên .
Tên đeo kính ngẩng đầu, ánh mắt ngập tràn hy vọng về phía Giang Hành Dã.
“Nhìn á?”
Giang Hành Dã khẽ bật đầy giễu cợt.
Người tay là Lâm Thư Tắc lưng .
Cậu vốn là quả b.o.m chỉ chờ phát nổ, lúc thật sự nhịn nổi nữa, xông :
“Cậu xứng ?”
“Với cái kiểu hành vi thế , bắt giam vài ngày cũng chẳng oan . Còn tự thấy là dũng cảm, là tình yêu đích thực hả?!”
vẫn còn bức tường, thoáng chốc lâm thế khó xử.
Ra ?
Không , thì để bạn đơn độc đối mặt như , quá thất lễ
nếu , Giang Hành Dã lỡ tưởng cũng bám theo tới đây thì ?
Ngay lúc đang do dự, rõ ràng cảm nhận một ánh mắt xuyên qua bức tường, rơi thẳng lên , như thể thấu tất cả.
Sau đó, thấy giọng của Giang Hành Dã:
“Lại đây, bạn trai.”
9
Chỉ cần gặp Giang Hành Dã, não cứ như đoản mạch.
Ở đây chỉ bốn .
Cậu quen Lâm Thư Tắc, đặc biệt ghét gã đeo kính, nên câu "bạn trai" đó… chắc chắn là gọi .
bước từ bức tường, cứng đờ cả , cố gắng về phía Giang Hành Dã.
Tên đeo kính mặt trắng bệch tái xanh, gằn giọng chất vấn:
“Cậu bạn trai ? Từ bao giờ? Sao ?”
Chắc đây chỉ là kế sách của Giang Hành Dã, để cắt đuôi tên .
Nghĩ , thấy yên tâm hơn hẳn, thậm chí còn dám nắm lấy cổ tay ngay mặt khác.
“Cậu thấy nghĩa là tồn tại, nhất là tránh xa bạn trai , đừng để…”
đến đây thì cảm nhận tay Giang Hành Dã khẽ động.
Cậu vô cùng tự nhiên luồn tay kẽ ngón tay , đan chặt mười ngón.
Nhiệt độ nóng rực từ lòng bàn tay truyền đến, lan thẳng tới tận tim .
“…đừng để thấy nữa.”
lúng túng rút tay , nhưng Giang Hành Dã càng nắm chặt hơn.
Chắc… chỉ là diễn cho trọn vai thôi, đúng ?
liếc Lâm Thư Tắc, thì đang liên tục nháy mắt, mặt mày lố bịch như hét lên "trời ơi CP sống đây !"
Tên đeo kính tức tối chúng một cái, rời .
Ngay khoảnh khắc biến mất khúc cua, lập tức rút tay về, căng thẳng đến mức lắp bắp cả lời:
“ với bạn ăn đồ nướng gần đây, thấy lén la lén lút nên… nên theo, ngờ gặp ở đây.”
“Ừm.”
Giang Hành Dã khựng một chút, hỏi:
“Có thấy khó chịu ?”
“Cái gì cơ?”
“Chuyện kéo , dối rằng là bạn trai .”
Ánh mắt Giang Hành Dã dừng , khiến chẳng còn chỗ nào để trốn.
“Nếu thấy thoải mái, sẽ giải thích . Kéo chuyện là do bốc đồng, nghĩ kỹ.”
hổ mặt , ấp úng :
“Chuyện nhỏ thôi mà, bạn cùng phòng thì giúp đỡ cũng gì to tát… Với , trai như thế, cũng lỗ.”
Giang Hành Dã nghiêng đầu ,
“Vậy thì… chúng …”
Cậu hết câu, thì cả hai chiếc điện thoại đồng thời đổ chuông.
bước sang một bên bắt máy, thì giọng oang oang của Mạnh Đình xuyên thủng màng nhĩ:
“Thẩm Chiêu Khê ơi là Thẩm Chiêu Khê, ngờ cũng ghê gớm đấy nhé, ngoài yêu đương còn giấu tụi , đến mức mua cả váy cho con gái luôn hả?!”
Bên phía Giang Hành Dã, là giọng hét phấn khích của bạn cùng phòng mới về — Chu Văn:
“Trời ơi Giang ca, thấy cái gì ?! mới về thôi! Mà thấy trong tủ của Khắc Khê một cái váy! Còn tai sói! Đuôi cáo! Tất chân đen! Không thể tin luôn, ngờ nhiều chiêu trò đó…”
Chu Văn còn hết, Giang Hành Dã nhanh tay dập máy.
cảm giác nhiệt độ gương mặt đang tăng lên kiểm soát, nóng đến nỗi bốc cháy tại chỗ.
Trong con hẻm nhỏ, bầu khí rơi im lặng cch.ết chóc.
Cuối cùng, vẫn là Lâm Thư Tắc run rẩy phá vỡ sự im lặng đó:
“Không… còn chuyện gì nữa thì… là tụi giải tán nhỉ? Chắc sắp tới giờ giới nghiêm …”
10
Giang Hành Dã là cùng trở về.
Buổi dẫn chương trình kết thúc, ban đầu giáo viên ở thành phố A còn mời tham dự tiệc mừng, nhưng lấy cớ trong ký túc xá việc, liền về .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/lo-gui-nham-anh-mac-do-con-gai-cho-cau-ban-cung-phong-lanh-lung/c3.html.]
Vừa mở cửa , cảnh tượng mắt khiến sững .
Tủ gỗ sập xuống, quần áo rơi vãi đầy sàn.
Hai bạn cùng phòng đang mồ hôi đầm đìa thu dọn hiện trường.
Nhìn thấy Giang Hành Dã bước đầu tiên, cả hai lập tức nhào tới, tranh mở miệng:
“Giang ca! Cậu , ký túc xá kẻ lén lút yêu đương đấy!”
“ đó, cái váy đó dã man, tên giấu kỹ lắm luôn, thiết tí nào — nếu hôm nay trèo lên tủ đuổi gián, cái tủ sập, thì tụi đời cũng chẳng gì!”
Nói đến đây, họ mới thấy đang lưng Giang Hành Dã, lập tức nín thinh.
hai tên vốn thể yên lặng lâu, chẳng mấy chốc khoác vai bá cổ :
“Cậu giấu kỹ thật đấy!”
“Khai mau, yêu từ khi nào thế? Nếu hôm nay vụ đuổi gián, tụi còn giấu đến bao giờ!”
Dưới ánh đèn huỳnh quang, vạt váy màu đỏ sẫm thò khỏi đống đồ,
Cùng với cái đuôi cáo quen thuộc, trở thành vật chứng rõ ràng nhất.
đơ tại chỗ, cảm nhận ánh mắt nóng rực của Giang Hành Dã đang dừng .
Mà … dám .
Tất cả những lời dối mà cẩn thận dựng nên, đến đây bóc trần sót mảnh.
Nào là hack tài khoản, nào là ảnh ghép đổi mặt — đều là giả.
Thậm chí chỉ mới một tiếng , còn đóng vai “bạn trai” bên cạnh .
Vậy mà một tiếng , Giang Hành Dã rõ tâm tư trong sáng.
cảm thấy tay chân lạnh toát, Chu Văn kéo một cái:
“Cũng đến mức , mặt trắng bệch kìa?”
gì.
Ngược , Giang Hành Dã bước tới, nhấc một cái cốc bàn:
“ lấy ít nước nóng, quần áo lát nữa dọn.”
Khi ngang qua , khẽ hỏi:
“Đi cùng ?”
bước theo
Tới phòng nước, vẫn rối như tơ vò, suýt chút nữa va thẳng vì chú ý.
Giang Hành Dã giơ tay chắn trán :
“Cẩn thận.”
Phòng nước vắng vẻ một bóng .
gần như buông xuôi tất cả mà mở lời:
“Cái váy đó là của , đuôi cáo cũng của , tất đen cũng thế. Cả tấm ảnh , đúng là tự chụp, chỉ là… định gửi cho bạn, lỡ tay gửi nhầm thôi.”
Làm bạn cùng phòng mà sở thích như thế, thậm chí còn thầm mến , chắc chắn Giang Hành Dã sẽ thấy ghê tởm , đúng ?
Lồng n.g.ự.c nhói lên một cái, cuối cùng vẫn kìm mà ngẩng đầu .
Không ngờ, trong mắt sự ghét bỏ, cũng chẳng kinh ngạc,
Chỉ một tia ý nhàn nhạt như vụn.
“Vậy chính là ‘ bạn cùng phòng tu vô tình đạo’ đó ?”
Chu Văn với Mạnh Đình , rõ ràng hợp với cái danh "tu vô tình đạo".
chút ý như châm lửa đốt , thẹn tức
“Phải, thích bạn cùng phòng của , buồn lắm đúng ?”
Giang Hành Dã lắc đầu chậm rãi: “Không, dũng cảm.”
Vịt Trắng Lội Cỏ
Câu trả lời khiến bất ngờ đến nghẹn họng, gì.
Trong phòng nước chỉ và , vô cùng yên tĩnh. thấy tiếng :
“Tin nhắn gửi nhầm , còn nhớ là gì ?”
“Lúc đó hỏi: ‘Sao , câu bạn cùng phòng tu vô tình đạo ?’”
Giọng Giang Hành Dã vang lên rõ ràng:
“Câu .”
11
Khi về ký túc xá, vẫn cảm giác như đang dẫm lên mây, thứ đều thực chút nào.
vẫn nhớ rõ khoảnh khắc đó — Giang Hành Dã giơ tay, đặt lên gáy , nhẹ nhàng kéo cả gần.
Gương mặt mà từng ngày nhớ đêm mong cứ thế áp sát, môi lướt qua má , dừng vành tai, đặt xuống một nụ hôn.
còn thấy tiếng tim đập vang đến choáng váng.
Lúc bấy giờ, Chu Văn và Mạnh Đình vẫn đang trong phòng thu dọn đồ đạc, thu dọn mãi thì chuyển sang… ném đồ chơi chiến.
Khi và Giang Hành Dã về đến nơi, bọn họ kết thúc trận đầu tiên, chuẩn bắt đầu trận hai.
“Sao giờ mới về thế, lấy nước mà mất cả thế kỷ ?” — Mạnh Đình oán than một câu.
“Thôi thôi, mau giúp tụi dọn đồ , cô quản sinh hôm nay sẽ mang tủ mới tới đấy!”
Chu Văn ngẩng đầu lên, ánh mắt già đời quét qua một vòng:
“Khê Khê, còn chẳng mang theo cốc nước, theo gì thế, dính thế cơ ?”
suýt vấp ngã ngay tại chỗ vì câu đó.
Sau khi bốn đứa dọn dẹp xong quần áo, vác cái tủ hỏng ngoài thì đèn trong ký túc cũng tắt.
giường, hề buồn ngủ.
Điện thoại rung lên — là tin nhắn từ Giang Hành Dã:
“Sáng mai ăn gì, bạn trai?”
Từ "bạn trai giả" thành "bạn trai thật", chỉ trong vài giờ ngắn ngủi.
tự véo một cái — đau thật, mơ.
Cùng lúc đó, Chu Văn ngọ nguậy chọc tay cánh tay :
“Chưa ngủ ? Nghĩ đến bạn gái hả?”
Cái tên đúng là nghiện hóng hớt chữa .
Mà đúng lúc trớ trêu, bạn trai của ngay giường đối diện.
im lặng vài giây, xoay lưng về phía , thèm đáp.
Chu Văn “chậc” một tiếng:
“Đồ nhỏ mọn.”
Sáng hôm tỉnh dậy, bàn đầy ắp bữa sáng mà Giang Hành Dã mua.
Không chỉ phần , còn mua cho cả hai bạn cùng phòng khác.