LỠ THẦM THƯƠNG CHỊ RỒI SẼ RA SAO - Chương 12
Cập nhật lúc: 2025-07-11 00:24:44
Sau khi nhận thức rõ điều , Tưởng Tư Duy quyết đoán cắt đứt quan hệ với quá khứ.
điện thoại tin nhắn thì thể chặn, tất cả những thứ liên quan đến cô thì thể vờ như thấy nhưng tình cảm thì cách nào kìm nén cả.
Tưởng Tư Duy đánh mất cơ hội hiếm , hy vọng thể học một tí bài học và kinh nghiệm từ sự thất bại của Chương Lâm.
“Chia tay vì hết thích.” Lâu Già : “ là vì còn thích nữa.”
Đây tính là câu trả lời ngoài dự đoán nhưng vẫn khiến Tưởng Tư Duy cảm thấy chút cay đắng, cố chấp hỏi: “Nếu còn thích thì tại chia tay?”
“Tất cả những gì cho chị đều là khi cân nhắc xong xuôi mới để cho chị.” Lâu Già bỏ một chồng sách lên kệ: “Chị cần kiểu tình yêu như thế.”
Tưởng Tư Duy xổm sàn, cúi đầu sắp xếp sách trong thùng: “Vậy nếu thể cho chị kiểu tình yêu cần cân nhắc, là bộ tình yêu của thì chị bằng lòng cân nhắc đến ?”
Lâu Già trả lời chút nghĩ suy: “Dĩ nhiên là bằng lòng.”
“Nếu đó là…” Tưởng Tư Duy ngẩng đầu lên, hàng mi khẽ run, tim đập nhanh một cách dị thường: “Là mà giờ chị từng nghĩ đến, chị cũng bằng lòng ?”
Lâu Già cúi đầu , nghiêm túc một lúc mới gật đầu : “Bằng lòng.”
Tưởng Tư Duy như thở phào nhẹ nhõm, như chút kích động, chợt phắt dậy từ đất nhưng vì xổm một thời gian quá lâu nên bắp chân tê, cả ngã nhào trong thùng sách.
Lâu Già giật cả , khi bình tĩnh dáng vẻ chật vật của thì thấy buồn , cô bèn xổm xuống: “Không chứ?”
“Không ạ.” May mà Tưởng Tư Duy lấy hết sách trong thùng nên đè lên, chỉ là cảm thấy mất mặt.
Lâu Già lên, vươn tay về phía : “Vậy thì lên nhanh , hôm nay sắp xếp xong đống thì tối nay chúng đừng hòng mà ăn cơm.”
Tưởng Tư Duy do dự đưa tay lên, nhiệt độ lòng bàn tay giao thoa tim đập mạnh hơn, thậm chí còn cảm giác cả như nhũn , vô thức dồn bộ lực hai bàn tay đang nắm chặt .
Giây tiếp theo.
Cả Lâu Già ngã xuống theo lực kéo của trai.
Khi Tưởng Tư Duy mới tỉnh hồn , luống cuống tay chân đỡ lấy cô. Cái thùng rách ban đầu chịu nổi sức nặng của hai nên đè bẹp .
Đầu đập mạnh xuống đất, lưng góc thùng giấy đ.â.m là chỗ nào, còn Lâu Già thì vững vàng ngã lòng .
Một tràng âm thanh hỗn loạn kết thúc. Cả thế giới tựa như hóa lặng thinh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/lo-tham-thuong-chi-roi-se-ra-sao/chuong-12.html.]
Đầu Tưởng Tư Duy đập xuống đất mạnh nên nhất thời choáng nhưng trái tim trong lồng n.g.ự.c đang đập theo một trật tự nào.
Lâu Già cần cố gắng lóng tai cũng thể thấy âm thanh “thình thịch” , mỗi một tiếng đều đang gào thét tình cảm của chính .
Cô im lặng dậy, tựa lưng kệ sách.
Tưởng Tư Duy cũng dậy theo, đối mặt với Lâu Già. Ánh hoàng hôn lúc sẩm tối rọi qua khung cửa sổ, trong khí phấp phới những hạt bụi li ti.
Anh ù ù cạc cạc, hốc mắt nong nóng: “Có chị đoán hết ?”
“Ừ.” Lâu Già dối: “Em rõ ràng như thế, chị cũng chẳng kẻ ngu.”
Tưởng Tư Duy buồn nhưng nước mắt rơi xuống : “Em cũng giấu nó lắm nhưng em kìm nén , thật sự kìm nén .”
“Chị em giấu nó .” Lâu Già .
“Vậy chị…” Tưởng Tư Duy cảm thấy rơi nước mắt những lời hình như kì cục, bèn giơ tay lau mặt qua loa: “Chị nghĩ thế nào?”
“Hơi bất ngờ.” Lâu Già .
“Chỉ thế thôi ạ?” Mắt Tưởng Tư Duy đỏ hoe: “Không thấy em giống một… Thằng biến thái ?”
Lâu Già ngờ trong lòng Tưởng Tư Duy nghĩ như thế, nhíu mày : “Em thích chị, chị thấy em như thằng biến thái, bộ đầu óc chị vấn đề gì?”
“Không , ý em như thế.” Tưởng Tư Duy hốt hoảng giải thích, tất cả việc hôm nay đều trong kế hoạch của nên cũng nên thế nào, trầm mặc vài giây, mới thẳng thắn : “Em chỉ cảm thấy chị thì luôn xem em như em trai, còn em ý đồ như thế với chị, hình như đó là điều nên.”
“Chị chỉ xem em là em trai .” Lâu Già cảm thấy buồn : “Chứ em cũng em ruột chị .”
Tưởng Tư Duy mà mũi cay xè, bất chợt nhưng để Lâu Già thấy, cúi đầu hỏi: “Vậy bây giờ?”
Lần Lâu Già bật thật: “Tưởng Tư Duy, giữa hai chúng rốt cuộc là ai thích ai thế?”
“… Em thích chị.” Anh buồn rầu . “Thế để chị suy nghĩ.”
Tưởng Tư Duy chợt ngẩng đầu lên: “Suy nghĩ… Gì cơ ạ?”
“Suy nghĩ xem nên chấp nhận tình cảm của em .” Lâu Già nghiêng về , kéo gần cách với : “Tư Duy, chị thấy tình cảm của em là sai, chị cũng thích em, chỉ là cái thích của chị bây giờ lẽ còn đôi chút cách với cái thích mà em .”
“Dù em cũng cho chị chút thời gian để nó từ từ đổi chứ.” Cô giơ tay chạm khóe mắt ươn ướt của , lau lệ nóng: “Được ?”