Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

LỠ THẦM THƯƠNG CHỊ RỒI SẼ RA SAO - Chương 13

Cập nhật lúc: 2025-07-11 00:24:45

Tưởng Tư Duy thể khước từ lời đề nghị của Lâu Già, giơ tay lau nước mắt xong, cô, hỏi trông đến là đáng thương: “Vậy chị suy nghĩ bao lâu ạ?”

Lâu Già cong ngón tay gõ trán , buồn : “Em đừng voi đòi tiên.”

Tưởng Tư Duy mới xong nên chóp mũi và mắt đều ửng đỏ, trông đáng thương. Anh mím môi, hỏi nhỏ: “ em chỉ còn hơn một tháng nữa là về .”

Lâu Già nghĩ quá nhiều, trả lời theo ý : “Vậy chị sẽ suy nghĩ xong thời điểm em về.”

Tưởng Tư Duy lập tức bảo , đôi mắt ươn ướt tức khắc sáng rực lên.

Lâu Già bỗng cảm giác bản rơi cái bẫy của : “Tưởng Tư Duy, em ở sắn đây để chờ chị thế?”

“Không mà.” Tưởng Tư Duy lầm bầm một tiếng, sờ mặt : “Nếu chị phát hiện thì em cũng ý định sẽ tỏ… thẳng với chị ngay hôm nay.”

“Nếu chị phát hiện thì em đừng thể hiện rõ ràng như chứ.” Lâu Già sức xoa đầu , cảm giác mềm mại đến mức khiến cô kìm lòng chẳng đặng bóp thêm hai : “Được , sắp xếp nhanh lên, lát nữa còn ăn cơm nữa.”

“Vâng.” Tưởng Tư Duy ngoan ngoãn trả lời, chỉ ước bản là cún con thật chui tỏm một phát lòng Lâu Già nũng.

Quá trình thành công việc gì rắc rối, Tưởng Tư Duy về cơ bản là để Lâu Già chạm tay , một giải quyết hết những việc còn giờ ăn cơm tối.

Thậm chí còn dư thời gian để vệ sinh qua một .

Lâu Già bảo cần thời gian để suy nghĩ nên Tưởng Tư Duy cũng bám dính lấy cô, buổi tối lúc ăn cơm, cùng bàn với Lâu Già nhưng ánh mắt cứ dõi theo bóng dáng Lâu Già rời.

Thấy cô dậy trả khay cơm, cũng dứt khoát bưng khay cơm ăn hết của gắp đồ ăn cho miệng, rời khỏi nhà ăn với Lâu Già.

Chỉ là miếng cuối cùng độn quá nhiều cơm nên hồi lâu Tưởng Tư Duy vẫn nuốt hết nổi, còn suýt khiến bản nghẹt thở.

Lâu Già cạn lời buồn , lấy một ly nước cho : “Em xem em đang nghĩ gì thế, chị cũng chạy mất .”

Tưởng Tư Duy thời gian chuyện, khi nuốt ngụm nước cuối cùng, mới hỏi lạc quẻ: “Tối nay chị việc gì ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/lo-tham-thuong-chi-roi-se-ra-sao/chuong-13.html.]

“Chị giáo án một lát, thế?”

“Vậy lúc chị giáo án xong, nếu còn sớm thì thể ngoài với em ?” Tưởng Tư Duy: “Em đưa chị đến nơi .”

“Được thôi.” Lâu Già hỏi: “Đi thế, hiệu trưởng La buổi tối xa quá , núi thể sẽ heo rừng đấy.”

“Bí mật, nhưng chắc chắn là an .” Tưởng Tư Duy một tiếng: “Nhớ mặc quần áo dài tay nhé, nhất là màu đen.”

Lâu Già thật sự tò mò nhưng đoán chắc Tưởng Tư Duy sẽ nên cô chỉ đành suy nghĩ trong lòng, tốc độ giáo án cũng nhanh hơn bình thường đôi chút.

Mới hơn 9 giờ tối, cô sắp xếp xong bộ, đó nhắn tin cho Tưởng Tư Duy.

Tưởng Tư Duy từ căn phòng ở đầu còn của hành lang, vẫy vẫy tay với Lâu Già ở bên . Anh mặc cả cây đen, đôi mắt cực kỳ sáng ngời trong bóng đêm: “Đi thôi.”

Lâu Già chỉ mặc một chiếc áo gió màu đen bên ngoài áo phông tay ngắn, phối cùng một chiếc quần túi hộp khá tương tự Tưởng Tư Duy.

Hai cùng , nếu kỹ còn tưởng hai đang mặc đồ đôi.

“Muộn thế lên núi ?” Lâu Già theo Tưởng Tư Duy ngoài sân, thấy cứ thẳng về hướng dẫn ngọn núi bèn lên tiếng hỏi một câu.

“Không lên núi , ngay cạnh chân núi thôi.” Tưởng Tư Duy : “Lần lúc nhặt củi, em mấy chú ở bếp .”

“Được.” Lâu Già hỏi nữa.

Đi gần 20 phút, Tưởng Tư Duy mới dừng mò lấy đồ trong túi : “Chờ , chị đeo cái .”

“Gì đây?” Lâu Già , cũng thấy cái bịt mắt đang cầm trong tay: “Tưởng Tư Duy, rốt cuộc em đang gì đấy.”

“Lát nữa chị sẽ ngay.” Tưởng Tư Duy đưa cái bịt mắt cho cô: “Cái là đồ mới đó, em lấy dùng .”

Lâu Già hết cách với , thể gì khác ngoài việc nhận lấy đeo lên: “Nếu em dám để chị ngã thì ngày mai chị cho em lên trang đầu tờ báo luôn đấy.”

“Em sẽ để chị ngã .” Tưởng Tư Duy : “ để phòng tránh rủi ro thì em thể nắm tay chị ?”

Loading...