Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

LỠ THẦM THƯƠNG CHỊ RỒI SẼ RA SAO - Chương 2

Cập nhật lúc: 2025-07-11 00:24:30

Trong phòng ba , hai một , là hiệu trưởng La và cháu ngoại của thầy – Ưng Hy, cô cũng là giáo viên trong trường.

“Vâng, nhất định sẽ mắng thằng bé một trận.” Lâu Già lên tiếng đáp đưa mắt Tưởng Tư Duy đang cầm khăn lau tóc giữa hai họ.

là trai 18 đổi ngoạn mục.

Tưởng Tư Duy khác một trời một vực với nam sinh đeo mắt kính gọng đen, để tóc học sinh ngoan ngoãn, lên còn cao bằng trong trí nhớ của Lâu Già.

Nếu đang đường thì chắc Lâu Già nhận . “Tưởng Tư Duy.”

Trước Lâu Già cũng thường mắng em trai em gái ở nhà, lời khó lời êm tai đều từng thẳng nhưng bây giờ cô nên dạy dỗ rẽ mấy khúc mới gọi là “em trai” thế nào.

Thấy Tưởng Tư Duy chậm rãi lên, tầm mắt cô đổi từ xuống lúc ban đầu đến thẳng, cuối cùng ngước mắt mới thể thấy rõ tướng tá của .

Lâu Già nhíu mày : “Sao em lời như lúc nữa.”

Trong tiếng mưa rơi dồn dập, Tưởng Tư Duy với mái tóc rối bù mỉm nhẹ: “Lâu gặp.”

là lâu gặp.

Lâu đến mức đến cả giọng của Lâu Già cũng cảm thấy xa lạ, nhưng mặt thật sự ở đây, nhớ những chuyện trong quá khứ, cô thôi nhíu mày : “Nhiều năm trôi qua em chỉ phát triển bên ngoài chứ khôn , mưa lớn như thế, nếu đường em gặp sự cố ngoài ý thì chị với chị em thế nào.”

Tưởng Tư Duy sờ đầu, vẫn im lìm thốt một chữ nào hệt như ngày .

Hiệu trưởng La giảng hòa: “Được , cô Tiểu Lâu, cô mau đưa em trai tắm rửa , đừng để cảm lạnh.”

Lúc Lâu Già mới chú ý đến quần áo ướt đẫm của , thở dài : “Đi thôi, chị đưa em đến nhà trọ .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/lo-tham-thuong-chi-roi-se-ra-sao/chuong-2.html.]

Tưởng Tư Duy vội vàng nhấc hành lý lên theo, nhất thời chú ý đến cách. Lâu Già chợt nhớ gì đó nên đột nhiên đầu , tầm mắt đập thẳng cổ .

Quần áo ướt sũng dính sát cơ thể vai rộng eo hẹp của trai, cơ n.g.ự.c cũng quá lớn nhưng thoảng qua mắt Lâu Già luôn là hình ảnh nhóc xách balo im lặng theo phía trong quá khứ.

Cậu nhóc biến thành một trai gầy với những thớ cơ bắp. Khác biệt quá lớn.

Lâu Già thấy buồn , : “Điều kiện ở đây lắm, cảnh thế nào em cũng thấy đó, nếu thích nghi với điều gì thì em cứ thẳng với chị là , đừng tự miễn cưỡng bản .”

“Không .” Tưởng Tư Duy cụp mắt, hai bóng bên chân : “Em thấy .”

“Vậy thì .” Lâu Già gì nữa, tiếp tục dẫn đến cửa tòa nhà giảng dạy: “Nhóm bọn chị khá ít giáo viên nam, nên trong nhà trọ tạm thời chỉ hai là em và thầy Phương, hôm nay thầy trực ban nên ở đây, ngày mai chị sẽ giới thiệu để hai quen.”

Bên trong nhà trọ là giường tầng đơn sơ, sàn bê tông và máy điều hòa, chỉ một chiếc quạt máy mới tinh đặt ở trống giữa hai chiếc giường.

Lâu Già chỉ về phía một chiếc giường tầng sát cạnh cửa: “Giường em ở đây, chiếu đệm phơi nắng qua đó , nếu em ngủ quen thì đợi đến khi tạnh mưa, chị đưa em lên thị trấn mua cái mới.”

“Không cần , em thấy cả, em cũng yếu ớt như thế.” Tưởng Tư Duy đặt hành lý xuống sàn ngay sát mép giường bỗng nhiên : “Lâu Già, chị đừng luôn xem em là con nít, em trưởng thành .”

“Chị xem em là con nít, đứa con nít nhà ai cao to 1m8 hơn .” Lâu Già khó hiểu: “Còn nữa, em cứ lớn nhỏ thế, đến chị còn gọi.”

“Chị thì tính là chị gì chứ.” Tưởng Tư Duy nhẹ nhàng đáp. “Em tin chị đánh em ?”

Tưởng Tư Duy cô, qua đó mà giả vờ sửa soạn hành lý, giọng vẫn nhẹ nhàng như : “Em đói .”

“… Chị ơi.”

Loading...