Lộng Gió
Chương 16: Đại hội võ thuật – Trận đấu đầu tiên của vòng sau: Hắc Viêm Doanh với Hàn Trường
Trận đấu của Hắc Viêm Doanh và Hàn Trường thu hút một lượng lớn sự quan tâm từ những người ngồi bên dưới. Thực lực Hàn gia luôn là một bí ẩn lớn đối với tất cả mọi người, nên dịp đại hội luôn là thời điểm thích hợp để dò xét. Không hiểu sao, năm nay, Nghiêm gia lại không làm vậy. Có lẽ năm nào cũng đạt thành tích cao, năm nay bị loại ngay từ vòng đầu nên nhục không biết giấu mặt vào đâu cho kịp nên trực tiếp không nể mặt ai, đã về từ lâu.
Hắc Viêm Doanh bước lên sàn đấu, phong thái, điệu bộ tự tin, ánh mắt quỷ quyệt, ma mị đầy sự châm biếm.
Hàn Trường lại thể hiện sự lạnh lùng, đĩnh đạc, khác với vẻ ngày thường.
Không còn gì để do dự cả, hai người lao vào nhau.
Có một quy định nữa của Đại hội mà không đề cập, đó là vòng sơ loại, các đấu thủ chỉ được phép dùng một nửa hoặc ít hơn phần nội lực của mình. Tức là từ vòng này mới được bung hết, và càng về sau thì càng gay cấn.
Hắc Viêm Doanh dùng đầu của Vạn Phiến để đỡ kiếm, rồi chơi tiểu xảo dùng chân ngoắc chân Hàn Trường để hắn ta ngã. Nhưng Hàn Trường không dính mưu. Hắn nhảy lên, kiếm càng mạnh hơn, đạo lực của Nhị sư huynh Hàn gia khiến Hắc Viêm Doanh nghiến răng ken két, buộc phải lùi lại. Hàn Trường thừa thắng xông lên, chém một phát về phía Hắc Viêm Doanh. Hắc Viêm Doanh dùng Vạn Phiến làm cho kiếm của Hàn Trường không chạm vào hắn, nhưng khi hắn xoay người định tránh, thì mũi kiếm đã thành công rạch một đường từ cánh tay hắn, đến tận lưng, nghĩa là hai vết.
Điều này thành công khiến Hắc Viêm Doanh điên lên.
Phi tiêu được bắn ra! Hàn Trường đã nghe về sự lợi hại của Vạn Phiến, liền không dại gì đối đầu trực tiếp, nhảy lên phía trên, ra đằng sau tránh sự di chuyển. Nhưng mũi tên vẫn đuổi theo hắn! Điều này làm Hàn Trường lúng túng.
Hàn Trưởng chửi bậy một câu, rồi hắn xoay người về phía đối diện của phi tiêu, thủ kiếm. Lúc này, Hắc Viêm Doanh bật cười: “ Huynh à, huynh có biết rằng phi tiêu của ta được làm từ cái gì không? Huynh có thể phá được nó à? Hơn nũa, huynh đang quay lưng lại với ta đấy!”
Lúc này Hàn Trường nhận ra thì đã quá muộn!
Đúng như Hắc nói, kiếm của Hàn không thể nào phá được phi tiêu, nhưng hắn không chịu bỏ cuộc, dồn gần như toàn bộ nội lực của mình để chặn phi tiêu, và ngay lúc này, từ phía sau, một mũi kiếm đâm về phía Hàn nhị sư huynh. Hắn tránh ra phía sau Hắc Viêm Doanh, mấy mũi tên tự động quay trở về Vạn Phiến. Hàn Trường sau mấy giây phun ra một búng máu.
Lúc này, Hắc Viêm Doanh nở một nụ cười tàn độc, người tỏa ra đầy tà khí. Vạn Phiến che mất nửa khuôn mặt hắn, nhưng vẫn để lộ đôi mắt đầy sự gian ác.
Hàn Trường suýt thì không đứng vững, phải dùng mũi kiếm để chống. Hắn thở đầy nặng nhọc, trong khi Hắc Viêm Doanh thì ung dung bước đến bên cạnh Hàn Trường. Nhưng trong cái khoảnh khắc ấy, Hàn Trường đã nhảy lên, tung về phía Hắc Viêm Doanh một chiêu.
“ Nhật Nguyệt Xạ Đan!” Chiêu thứ 8 trong “ Hàn gia Chưởng”!
Mặt Hắc Viêm Doanh tái mét. Hắn không thể tránh mà phải dùng Vạn Phiến để đỡ. Nhưng vấn đề ở đây đó là Vạn Phiến là vũ khí chiến đấu, để đỡ đòn không phải ý hay, nhưng thực sự không còn cách nào khác.
Cuối cùng Nhật Nguyệt Xạ Đan có thể thành công đánh trúng Hắc Viêm Doanh, đẩy lùi hắn ra xa. Hàn Trường hay Hàn gia nhân, đều được dạy rằng trên sàn đấu phương thức thông thường nếu không thắng được đối thủ, thì đừng quan tâm gì nữa, thắng là được. Hoặc là đẩy hắn xuống sàn, hoặc là giết. Miễn là, tay ngươi được giơ lên.
Sát khí của Hàn Trường lúc này dày đặc, và Hắc Viêm Doanh cũng thế. Hai người, lúc này lao vào nhau, Hắc Viêm Doanh hét lên: “ Baách Phi Phong!” Đây là chiêu mạnh nhất của Hắc Viêm Doanh Bách Phi Phong, có thể hiện ra cùng lúc hàng trăm mũi tên, xé gió lao về phía đối thủ.
“ Hắc Viêm Doanh, con điên rồi!” Phụ thân hắn tức giận. Như thế này, căn bản là muốn giết người.
Hắc Viêm Doanh biết chứ. Không bao giờ Hàn Trường chịu thua hắn, và nếu hắn muốn thắng, thì Hàn Trường phải chết.
Thế là những mũi tên ấy lao về phía Hàn Trường. Hắn biết là, mình thua chắc luôn rồi. Hoặc hơn, là sẽ chết. Lúc này, trưởng bối phải can ngăn.
Hàn Quân không can dự vào những việc này bao giờ, và hôm nay cũng thế, những Hắc Vũ thì không thể, đó là việc do con trai hắn làm ra. Để ngăn mấy cái này, đối với ông ta mà nói, thì tốn một chút sức thôi. Và hàng trăm mũi tên ấy, tự động quay về Vạn Phiến. Hàn Mộ Ngọc, cùng bọn Cao Lãng, Lãnh Dạ Mạc đều ngẩn người. Nếu là bọn họ, bọn họ có đỡ được không?
Trận này gây ra nhiều tranh cãi, và Hàn Trường cùng Hắc Viêm Doanh phải đấu tay đôi không vũ khí. Nhưng do mất quá nhiều sức lực, trận này, Hắc Viêm Doanh thắng.
Hắc Viêm Doanh bước lên sàn đấu, phong thái, điệu bộ tự tin, ánh mắt quỷ quyệt, ma mị đầy sự châm biếm.
Hàn Trường lại thể hiện sự lạnh lùng, đĩnh đạc, khác với vẻ ngày thường.
Không còn gì để do dự cả, hai người lao vào nhau.
Có một quy định nữa của Đại hội mà không đề cập, đó là vòng sơ loại, các đấu thủ chỉ được phép dùng một nửa hoặc ít hơn phần nội lực của mình. Tức là từ vòng này mới được bung hết, và càng về sau thì càng gay cấn.
Hắc Viêm Doanh dùng đầu của Vạn Phiến để đỡ kiếm, rồi chơi tiểu xảo dùng chân ngoắc chân Hàn Trường để hắn ta ngã. Nhưng Hàn Trường không dính mưu. Hắn nhảy lên, kiếm càng mạnh hơn, đạo lực của Nhị sư huynh Hàn gia khiến Hắc Viêm Doanh nghiến răng ken két, buộc phải lùi lại. Hàn Trường thừa thắng xông lên, chém một phát về phía Hắc Viêm Doanh. Hắc Viêm Doanh dùng Vạn Phiến làm cho kiếm của Hàn Trường không chạm vào hắn, nhưng khi hắn xoay người định tránh, thì mũi kiếm đã thành công rạch một đường từ cánh tay hắn, đến tận lưng, nghĩa là hai vết.
Điều này thành công khiến Hắc Viêm Doanh điên lên.
Phi tiêu được bắn ra! Hàn Trường đã nghe về sự lợi hại của Vạn Phiến, liền không dại gì đối đầu trực tiếp, nhảy lên phía trên, ra đằng sau tránh sự di chuyển. Nhưng mũi tên vẫn đuổi theo hắn! Điều này làm Hàn Trường lúng túng.
Hàn Trưởng chửi bậy một câu, rồi hắn xoay người về phía đối diện của phi tiêu, thủ kiếm. Lúc này, Hắc Viêm Doanh bật cười: “ Huynh à, huynh có biết rằng phi tiêu của ta được làm từ cái gì không? Huynh có thể phá được nó à? Hơn nũa, huynh đang quay lưng lại với ta đấy!”
Lúc này Hàn Trường nhận ra thì đã quá muộn!
Đúng như Hắc nói, kiếm của Hàn không thể nào phá được phi tiêu, nhưng hắn không chịu bỏ cuộc, dồn gần như toàn bộ nội lực của mình để chặn phi tiêu, và ngay lúc này, từ phía sau, một mũi kiếm đâm về phía Hàn nhị sư huynh. Hắn tránh ra phía sau Hắc Viêm Doanh, mấy mũi tên tự động quay trở về Vạn Phiến. Hàn Trường sau mấy giây phun ra một búng máu.
Lúc này, Hắc Viêm Doanh nở một nụ cười tàn độc, người tỏa ra đầy tà khí. Vạn Phiến che mất nửa khuôn mặt hắn, nhưng vẫn để lộ đôi mắt đầy sự gian ác.
Hàn Trường suýt thì không đứng vững, phải dùng mũi kiếm để chống. Hắn thở đầy nặng nhọc, trong khi Hắc Viêm Doanh thì ung dung bước đến bên cạnh Hàn Trường. Nhưng trong cái khoảnh khắc ấy, Hàn Trường đã nhảy lên, tung về phía Hắc Viêm Doanh một chiêu.
“ Nhật Nguyệt Xạ Đan!” Chiêu thứ 8 trong “ Hàn gia Chưởng”!
Mặt Hắc Viêm Doanh tái mét. Hắn không thể tránh mà phải dùng Vạn Phiến để đỡ. Nhưng vấn đề ở đây đó là Vạn Phiến là vũ khí chiến đấu, để đỡ đòn không phải ý hay, nhưng thực sự không còn cách nào khác.
Cuối cùng Nhật Nguyệt Xạ Đan có thể thành công đánh trúng Hắc Viêm Doanh, đẩy lùi hắn ra xa. Hàn Trường hay Hàn gia nhân, đều được dạy rằng trên sàn đấu phương thức thông thường nếu không thắng được đối thủ, thì đừng quan tâm gì nữa, thắng là được. Hoặc là đẩy hắn xuống sàn, hoặc là giết. Miễn là, tay ngươi được giơ lên.
Sát khí của Hàn Trường lúc này dày đặc, và Hắc Viêm Doanh cũng thế. Hai người, lúc này lao vào nhau, Hắc Viêm Doanh hét lên: “ Baách Phi Phong!” Đây là chiêu mạnh nhất của Hắc Viêm Doanh Bách Phi Phong, có thể hiện ra cùng lúc hàng trăm mũi tên, xé gió lao về phía đối thủ.
“ Hắc Viêm Doanh, con điên rồi!” Phụ thân hắn tức giận. Như thế này, căn bản là muốn giết người.
Hắc Viêm Doanh biết chứ. Không bao giờ Hàn Trường chịu thua hắn, và nếu hắn muốn thắng, thì Hàn Trường phải chết.
Thế là những mũi tên ấy lao về phía Hàn Trường. Hắn biết là, mình thua chắc luôn rồi. Hoặc hơn, là sẽ chết. Lúc này, trưởng bối phải can ngăn.
Hàn Quân không can dự vào những việc này bao giờ, và hôm nay cũng thế, những Hắc Vũ thì không thể, đó là việc do con trai hắn làm ra. Để ngăn mấy cái này, đối với ông ta mà nói, thì tốn một chút sức thôi. Và hàng trăm mũi tên ấy, tự động quay về Vạn Phiến. Hàn Mộ Ngọc, cùng bọn Cao Lãng, Lãnh Dạ Mạc đều ngẩn người. Nếu là bọn họ, bọn họ có đỡ được không?
Trận này gây ra nhiều tranh cãi, và Hàn Trường cùng Hắc Viêm Doanh phải đấu tay đôi không vũ khí. Nhưng do mất quá nhiều sức lực, trận này, Hắc Viêm Doanh thắng.
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương