LỪA GẠT TA VUI LẮM SAO??? - Chương 5: Nếu ta là y nữ thì tốt rồi
Cập nhật lúc: 2025-07-10 21:35:45
Ta cứ nghĩ dân làng ưa hóng chuyện sẽ đến nhạo , ngỗng mổ mù mắt, si tâm vọng tưởng bay lên cành cao té gãy chân.
ai .
“Thật đáng thương, cha thế , c.h.ế.t sớm.
“Chỉ cần ai mấy lời tử tế, là tin ngay.”
Tin , còn khiến áy náy hơn là oán .
Thương hại , còn khiến đau hơn là .
Đêm khuya, cũng tan, Trần đại phu ngủ gật ngoài phòng.
Chỉ còn và tên ngốc, vết thương nơi chân đêm đến nóng nhức, động một chút đau nhói.
“Xin nhé, khiến ngươi ăn thêm mười hèo, ngươi với họ ? Rằng ngươi quen .”
Tên ngốc đau đến run rẩy, nghiến răng :
“Có , họ... họ hỏi kẻ cầm đầu là ai.
“Ta vội quá nên lắp bắp: ...”
...
Chẳng lẽ do khuyên lương tâm thức tỉnh, mới tự nhận tội ?
Lòng dâng lên cảm động.
“Ta... , quen nàng.
“ họ xong đánh .”
...
“Là xin ngươi.”
“Ngươi với họ thù gì? Sao họ đối xử với ngươi như thế?”
...
Không thù, là ân.
Tên ngốc nghĩ ngợi, thở dài:
“Có ân mà còn đánh, tên Lý Hành Chu thật là tệ.”
Chuyện , thì dài lắm.
Nhặt Lý Hành Chu là nửa năm , đường hái thảo dược về nấu đường .
Trời về chiều, khi thấy , còn tưởng trông thấy yêu quỷ câu hồn, sợ đến nỗi suýt đánh rơi cả liềm trong tay.
Hắn bản đại phu nhân hãm hại, giẫm trúng bẫy thú, e là tổn thương đến xương cốt.
Lý Hành Chu thấy đang chọn thảo dược trong đám cỏ, cái gùi thuốc lưng , bèn :
"Tiểu nương tử, ngươi hái thuốc ? Ngươi là y nữ ?"
Không .
Nếu là y nữ thì .
Như , nương cửu tuyền cũng thể nhắm mắt.
Năm bảy tuổi, khi nương chỉ còn thoi thóp tàn, dặn đừng học phụ lừa gạt thiên hạ, đàng hoàng, kiếm sống bằng hai tay.
quá sớm, còn kịp dạy thế nào là kiếm tiền đàng hoàng.
Mà hai năm , lúc phụ đánh thừa sống thiếu chết, chỉ thở dài rằng bản lĩnh đủ, thua là , bắt hứa nhất định phát dương quang đại tổ truyền.
Thấy đáp, ông với tay định rút roi liễu đầu giường để đánh như khi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/lua-gat-ta-vui-lam-sao/chuong-5-neu-ta-la-y-nu-thi-tot-roi.html.]
Ta run rẩy ôm đầu.
cây roi kịp rút , ông chết.
Chỉ để một mười bốn tuổi.
Không nên lời nương phụ .
Ta nghĩ, thì nấu đường dối gạt thiên hạ .
Dù cũng là tự tay nấu , còn dối trá ... là chuyện khác.
"Ngươi rốt cuộc tiểu y nữ ?"
Lý Hành Chu khẽ, đôi mắt như đào hoa tháng ba lay động trong gió xuân.
Người thật lạ, gãy chân mà thấy đau ? Sao còn ?
Ta ngượng ngùng kéo quai gùi, gãi mũi một cái:
"...Phải."
Lý Hành Chu nhờ trị thương cho , nhưng y thuật.
Kẻ lừa gạt thể ngơ khi thấy chết.
y nữ thì thể.
Ta cắn răng, gỡ gùi thuốc xuống.
May mà ngày thường quen việc nặng, run rẩy lắm cũng cõng , bước một bước lún một bước qua đám cỏ cao ngang .
Trời thu lành lạnh, nhưng cõng lưng, mướt mồ hôi như mưa.
Ta cũng từng nghĩ giữa đường bỏ xuống.
cứ một tiếng "tiểu y nữ", hai tiếng "tiểu tiên y", khiến nỡ dứt lòng.
Trên đường, kể tên là Lý Hành Chu, thứ ba trong nhà, con vợ lẽ nên chẳng ai thương.
Chuyến hôm nay là đại phu nhân bày mưu hãm hại.
"Ngươi thì ? Gái nhà lành dám một nơi hoang vắng ?"
Ta, ...
Chẳng lẽ bảo công tử nhà họ Tạ phá quấy ở chợ hôm qua, đổ đống dược , nên hôm nay rừng hái ?
"Ta... bán hết thuốc , nên đến đây hái thêm ít thảo dược."
Ta thấy biểu cảm của .
khi khẽ, tóc lướt qua gáy , ngứa ngáy.
Follow FB. HOA VÔ ƯU để đọc thêm nhiều truyện hay bạn nhé !!!
"Vậy y thuật của ngươi nhất định cao minh."
...
"Phải... ."
Cõng về tới nhà, mồ hôi thấm đẫm cả lớp áo trong.
Một cơn gió lạnh thổi tới, lạnh run.
Xong , chắc sẽ cảm lạnh mất thôi.
Vừa cửa, liền trông thấy đám lọ thuốc xếp giá, nào là "Bảo sinh quý tử", nào là "Kim thương bất đảo".
Hắn giơ tay định lấy xem thử.
Ta luống cuống vội giấu lưng:
"Đây... của , là lọ thuốc khác dùng , chỉ mượn để đựng thuốc."
Một lời dối vụng về.
Lý Hành Chu chống tay, cong môi :
"Ngươi đừng lo, tin ngươi."
Nửa đêm, thúc thúc Trần tưởng bệnh, vác hòm thuốc đến:
"Kim Châu, ngươi vác một về nhà thế ?"
"Thúc Trần, xin giúp một việc, lát nữa giúp khám bệnh, nhưng... đừng là kẻ lừa đảo."
"Sao thế, ngươi định gạt tiền của ?"
Ta rõ .
Chỉ là, ở mặt Lý Hành Chu, thấy y nữ cũng tệ.