LỪA GẠT TA VUI LẮM SAO??? - Chương 8: Nhập vai
Cập nhật lúc: 2025-07-10 21:35:49
.
Mua một cây quạt rẻ nhất, bóc phần mặt, ngâm khung quạt nước , đó mài .
Gỗ dương bình thường cũng sẽ màu giống tử đàn.
Còn chữ của danh gia?
Cứ để mặt quạt trống, sẽ đoán giá trị.
Gã khờ sờ lên cây quạt ngâm , há mồm ngây ngốc:
“Thế mấy chục lượng bạc từng bỏ mua quạt tính là gì?”
Tính là ngươi giàu.
“Kim Châu, ngươi thật thông minh.”
Thấy ánh mắt ngưỡng mộ của gã, tự đắc:
“Nếu về thuật lừa gạt, thì phụ từng đóng giả là thương gia giàu nhất Thẩm thị, giả Hồ, một chân hai thuyền, lừa hai rương hồng ngọc và một rương vàng.”
Gã sững sờ, nghiến răng:
“Thì là cha ngươi lừa? Dám tiêu thật!”
“Đều là chuyện cũ . Hôm nay Hội Xuân Lâu hát, chính là nơi bình đàm đó, ngươi vài câu tiếng Ngô, dạy cho.”
“ lỡ tiếng Ngô, cũng thích bình đàm thì ?”
“Ngươi là đương nhiên, nhưng Thẩm Xuyên Thanh thể ?”
Ta thở dài, thấy gã thật ngốc.
“Cho dù , chỉ cần khiến khác tin là , thế là đủ. Ngươi học vài câu, phần còn lo.”
Gã ngạc nhiên:
“Ngươi tiếng Ngô ?”
“Mẫu là Cô Tô, hát Côn khúc, cũng bình đàm, từng dạy .”
Năm xưa mẫu theo gánh hát trong lầu.
Phụ giả Thẩm thị phú thương lừa gạt, gặp nàng.
Ông mẫu tưởng ông giàu, nên mới bỏ trốn theo.
mẫu từng , ngay khi hát cho ông , bà nhận đó là kẻ mạo danh.
bà vẫn cứu ông, mong ông đầu, sống đời bình thường.
Chỉ tiếc, ông đến c.h.ế.t cũng đổi.
“Hôm nay dạo lầu tơ lụa của Lý và Triệu, tới Hội Xuân Lâu uống hát, đợi cá cắn câu.”
Ta đeo mạng che mặt, khoác tay Thẩm Xuyên Thanh, bước lầu tơ lụa nhà họ Triệu…
Mấy gã tiểu nhị dáng vẻ ăn mặc của và Thẩm Xuyên Thanh, lập tức niềm nở dâng từng cuộn vải lụa hoa lệ:
Follow FB. HOA VÔ ƯU để đọc thêm nhiều truyện hay bạn nhé !!!
“Đây đều là hàng để may y phục, hoa văn mới nhất đấy ạ.”
Thẩm Xuyên Thanh khẽ kéo tay áo , khẽ thì thầm:
“Kim Châu, đây là gấm lụa nhị sắc thêu kim, e rằng hai mươi lượng bạc chẳng đủ mua một cuộn .”
“Ngươi như , chẳng giống chút nào với công tử con nhà giàu. Công tử nhà giàu khi mua đồ, giá.”
Ta , Thẩm Xuyên Thanh chút ấm ức:
“Cũng… cũng chứ.”
Ta khẽ đảo mắt:
“Nhìn một cái là ngươi quen nghèo. Người tiền thể gì, thể chê đắt, nhưng tuyệt đối lộ vẻ lúng túng. Ngươi nhớ kỹ, ngươi là Thẩm Xuyên Thanh, là gã khờ.”
Thẩm Xuyên Thanh bừng tỉnh, liền chỉ tay về phía mấy cuộn lụa:
“A Tự, dãy nàng thích ? Nếu thích thì cứ để bọn họ cắt một thể luôn.”
Ta lén giơ ngón tay cái cho .
Thẩm Xuyên Thanh khen, đắc ý.
“Không .” Ta lướt mắt một lượt, giả vờ kiêu kỳ lắc đầu, “Ở nhà mấy mẫu hoa văn đều thời rồii.”
Thẩm Xuyên Thanh hợp tác, suy nghĩ một lát hỏi:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/lua-gat-ta-vui-lam-sao/chuong-8-nhap-vai.html.]
“Tiểu nhị, tiệm các ngươi xưởng dệt riêng ? Ta thấy hoa văn phần khác biệt.”
Câu hỏi khiến tiểu nhị càng thêm hãnh diện:
“Chưởng quầy nhà mới mời thêm mấy thợ dệt giỏi từ phương Nam, cô nương quê ở , nhưng ở Túc Thành thì cách dệt nhà là mới nhất .”
“Ở đây so với quê nhà, A Tự, nàng cứ xem thêm .”
“Không xem nữa, nếu may thật, về Cô Tô mấy tỷ của chê mới lạ!”
Thẩm Xuyên Thanh bất đắc dĩ tiểu nhị :
“Vậy chúng chỗ khác xem tiếp .”
Tiểu nhị nhà họ Triệu theo chúng bước tiệm lụa nhà họ Lý, thấy chúng vẻ mặt khó xử bước , về phía Hội Xuân Lâu.
“Kim Châu, chúng mua gì cả, bọn họ nghi chúng tiền ?”
“Chúng tiền, mà là ý bất cứ món nào.”
Ta cố ý để mắt, thấy tiểu nhị nhà họ Triệu đổi y phục, lén lút theo, ngay lưng .
Ta nâng chén lên.
Nước nóng thể khiến bỏng môi, chỉ nhấp một ngụm đặt xuống, bắt chước dáng vẻ của Lý Hành Chu, khẽ chấm mép bằng khăn tay, cằn nhằn với Thẩm Xuyên Thanh:
“Trà nguội quá.”
“Nước giếng dù đun kỹ cũng vẫn cái lạnh, uống nổi thứ lạnh như thế.”
“Ăn cũng ngon, mặc cũng chẳng . Nếu vì chơi với một chuyến, chịu nhiều tủi như ?”
Thẩm Xuyên Thanh nhập vai, nhẹ nhàng dỗ dành rằng nơi bằng nhà , đành chịu chút thiệt thòi.
Trên đài đang diễn vở “Bạch Xà truyện”.
Ta cũng khẽ ngân theo một câu:
“Năm tháng như nước nên trân trọng, chớ để lỡ tuổi thanh xuân.”
Thẩm Xuyên Thanh ngây , thấp giọng khen :
“Hát thật.”
Chỉ thôi ? Ta còn nhiều hơn nữa kìa.
lúc , tiểu nhị đưa đến tờ danh sách các khúc diễn, mời Thẩm công tử chọn bài.
Ta ngẩng đầu, thấy phía tiểu nhị là một nam tử mập mạp, đang lén liếc về phía chúng .
Thẩm Xuyên Thanh định đưa tay nhận, nhẹ nhàng ngăn :
“Tướng công nhà họ Thẩm, sợ là nhận nhầm .”
Tiểu nhị còn nghi hoặc, đàn ông mập đó như sực hiểu điều gì, vội chạy dặn dò tiểu nhị mấy câu.
Chẳng mấy chốc, tiểu nhị , mặt mũi xòa:
“Xin , xin , là mời cô nương chọn khúc mới đúng.”
Ta nhận tờ danh sách, chỉ nhẹ:
“Không cần cố định bài nào , cứ hát bài nào quen tay là .”
Thẩm Xuyên Thanh nghiêng thì thầm:
“Không chúng để họ hiểu lầm ? Sao nhận là Thẩm công tử luôn?”
“Ngốc , càng nhận, càng tin là thật.”
Thẩm Xuyên Thanh bừng tỉnh, gật gù khen .
Một khúc dứt, đến cạnh Thẩm Xuyên Thanh.
Gã mập nọ ánh mắt đảo qua cây quạt thắt bên hông , liếc lớp mạng che, đoán rằng bắt chuyện với thì dễ hơn, bèn nở nụ :
“Tại hạ là Triệu Hựu, chưởng quầy tiệm tơ lụa họ Triệu. Công tử,cô nương xưng hô thế nào?”
“Tiện gọi là T/ử Tự, còn tướng công …”
Ta còn nghĩ tên giả trong tên giả cho gã khờ.
Triệu Hựu bỗng như hiểu , vội vàng khoát tay:
“Không , ! Anh hùng hào kiệt cần hỏi tên họ!”
“Hội Xuân Lâu tuy , nhưng như cô nương , nước thô lậu. Không dám khoe khoang, nhưng tiệm bên cạnh nhà là hạng nhất. Nếu hai vị chán , thể nể mặt đến chơi chốc lát?”