LÝ UYỂN ĐÌNH CHI - 14
Cập nhật lúc: 2025-07-10 21:50:36
Ngoại truyện:
Thời điểm cha gọi về thì gặp lúc Cố Đình Chi từ bên ngoài uống rượu với đồng liêu trở về, vương chút men say. Sau khi rửa mặt chải đầu xong, gục đầu lên vai , ngừng cọ qua cọ , trái ngược với vẻ nghiêm túc đắn thường ngày khi ở bên ngoài.
"Nhạc phụ gọi nàng về, chẳng qua là vì chuyện của em rể nàng thôi."
Em họ bên nhà của Nguỵ Hành phạm tội, hiện tại áp giải đến Đại Lý Tự nghiêm ngặt giam giữ. Mà hiện tại Cố Đình Chi chính là Đại Lý Tự thừa, cũng thể đỡ vài lời.
Hắn từng vở kịch Lê Hoa Lạc, Hoàng hậu vô cùng yêu thích, mỗi khi đến dịp lễ Tết đều sai cung diễn một vở.
Cũng nhờ sự ưu ái của Hoàng hậu, phong tục trong dân gian dần đổi, việc góa phụ tái giá trở nên phổ biến hơn, còn chuyện nam nữ dù quen nhưng do duyên cớ nào đó cùng chung một phòng cũng còn là lý do chính để đánh giá phẩm hạnh của họ nữa.
Tóm , chuyện cha gây náo loạn cùng với màn từ hôn rầm rộ của nhà họ Nguỵ trở thành trò của cả Kinh thành. Ngay cả danh tiếng vững chắc như tường thành của Nguỵ Hành cũng tổn hại đôi phần. điều đó cũng ảnh hưởng đến con đường quan của .
Chỉ là đến giờ vẫn còn biên tu ở Hàn Lâm Viện, trong khi Cố Đình Chi trở thành Đại Lý Tự thừa.
Một là quan thất phẩm, một là quan lục phẩm.
Tuy chỉ chênh lệch một cấp bậc nhưng danh tiếng của Cố Đình Chi trong chốn quan trường cực kỳ , cũng quen mặt với Hoàng thượng, ai nấy đều lẽ sẽ gặp vận may lớn. Vậy nên, dù phụ ưa gì Cố Đình Chi nhưng đến dịp lễ Tết cũng miễn cưỡng tỏ hoà nhã với vài phần.
Mà Cố Đình Chi mặt dày mày dạn, mỗi đến nhà đều ăn uống no say, thậm chí còn ngang nhiên lấy ít tranh chữ của danh gia tiền triều treo trong thư phòng của cha .
Cha là sĩ diện, Cố Đình Chi đó là ông tặng , mà ông thì thể mở miệng phủ nhận . Thế nên về cha rút kinh nghiệm, mỗi khi về nhà, ông đều hỏi xem Cố Đình Chi theo cùng . Nếu cũng tới, ông sẽ vội vàng cất hết những món đồ quý giá, tránh để xót xa khi mất những món đồ quý giá.
Lần trở về, phụ Cố Đình Chi cùng nên lập tức ưỡn thẳng lưng.
Ông nghiêm giọng với : "Ngươi về với Đình Chi một tiếng, vụ án của Từ Thế Chiêu thể thả thì thả . Giờ ở Đại Lý Tự cũng tệ, sắp thăng chức hả? Tha cho một thì ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ly-uyen-dinh-chi/14.html.]
Từ Thế Chiêu cậy quan hệ với nhà họ Nguỵ, chuyện ác nào là dám , chuyện cướp đoạt dân nữ cũng chỉ là chuyện cỏn con.
Điều nên nhất chính là cho vay nặng lãi, còn đánh c.h.ế.t con nợ.
Đánh c.h.ế.t , cho dù bồi thường tìm cách hòa giải cũng , dù gì thì con nợ cũng chết, huống hồ vốn chẳng ăn đàng hoàng gì. chịu, chỉ giải quyết thỏa mà còn cưỡng h.i.ế.p cô con gái mới mười bốn tuổi của nhà .
Mẹ cô bé vì quá tuyệt vọng nên đ.â.m đầu cửa Đại Lý Tự tự sát, m.á.u b.ắ.n tung tóe, dùng chút thở cuối cùng kêu oan.
Vốn dĩ nhà họ Nguỵ và Thuận Thiên phủ dàn xếp xong xuôi, chỉ cần đưa ít bạc, sớm muộn gì cũng sẽ thả. bây giờ hại c.h.ế.t ngay cửa Đại Lý Tự, vụ án liền chuyển từ Thuận Thiên phủ sang Đại Lý Tự thụ lý. Mà một khi Đại Lý Tự buộc trải qua thẩm vấn nghiêm ngặt, dù mất mạng thì cũng lột một lớp da.
Đặc biệt là trong Đại Lý Tự là những kẻ cứng rắn, đừng đến việc dùng tiền mua chuộc, ngay cả cửa cũng là chuyện khó. Từ Thế Chiêu bắt đầu sợ hãi, vội vàng cầu cứu nhà họ Nguỵ.
Nhà họ Nguỵ suy nghĩ , cuối cùng mới nhắm đến Cố Đình Chi. bọn họ ngại mở miệng nên chỉ thể uỷ thác cho cha kẻ dẫn đầu hổ.
còn là của ngày nữa. Dưới sự dạy dỗ của chồng và Cố Đình Chi, ánh mắt cha cũng còn e ngại như xưa.
Liễu Nhi rót cho một chén . Ta nhấp một ngụm, chậm rãi :
"Chuyện con quyết , nếu cha thấy thể thì cứ đến Đại Lý Tự tìm khác. Đình Chi chẳng qua chỉ là một Đại Lý Tự thừa, Đại Lý Tự khanh, ở giữa còn Đại Lý Tự thiếu khanh, còn cả Đại Lý Tự chính, đến lượt một tiểu quan như quyết định thả ?"
Cha nhẹ nhàng từ chối thì tức đến mức đập bàn: "Nha đầu ngỗ nghịch ! Một nét bút hai chữ Lý! Muội ngươi trách móc ở nhà chồng, chẳng lẽ ngươi thấy vui vẻ ?"
Ta nhấp một ngụm , đè nén cơn giận, bình tĩnh :
“Ồ, cha đang nhắc đến cướp hôn sự ban đầu của con, lấy phần lớn của hồi môn của con, đến ngày lễ Tết cũng chẳng buồn gửi lấy một món quà cho tỷ tỷ , còn ngoài con là kẻ nghèo kiết xác, đáng đời chịu khổ sở đến c.h.ế.t – chính là cái gọi là của con, tên là Lý Nhàn ?”
Lời dứt, trong phòng lập tức lặng ngắt như tờ. Ta ngước mắt cha. Ông già , còn phong độ hiên ngang, ý chí dâng trào như thời còn trẻ. Bên tóc mai điểm vài sợi bạc, dù mới bốn mươi tuổi nhưng tóc bạc như cũng là quá sớm.