Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com
Tính năng COMING SOON: Phòng Chat Thế Giới

Mã Nữ - Chương 5

Cập nhật lúc: 2025-09-04 22:16:11

“Ôi chao, lớn thế mà cứ nhè. Yến Tử thể cứ mãi . Cháu bà đặt tên cháu là Yến Tử ? Bà cháu bay, như chim én , bay thì bay, thể bay về phương Nam, thể bay về phương Bắc, tự do trói buộc.”

 

Nghe , càng dữ hơn.

 

linh cảm chẳng lành, bởi bà nội đột nhiên bước từ đường, chuyện từng xảy đây.

 

Bà còn luôn dặn chúng tránh xa nơi , mà giờ , còn trở .

 

“Bà chỉ tiếc một điều, là gốc rễ của Yến Tử nơi nương tựa. Nếu cháu bạn trai thì mấy. Nhà thì , ba cháu là lũ khốn nạn, dân làng đều là lũ ma quỷ ăn .”

 

“Nếu bà , cháu đây, Yến Tử?”

 

Đôi mắt đục ngầu của bà, dù chẳng còn thấy rõ, nhưng khi , nước mắt cũng trào cùng .

 

Bà đưa tay lau nước mắt cho , thấy bà , cuống quýt dùng tay áo lau nước mắt cho bà.

 

an ủi bà: “Bà ơi, Yến Tử học giỏi mà, cháu thật kế hoạch . Nếu bà cháu ở làng , cháu thể phương Nam, một ngôi trường . Điểm của cháu đủ, còn thầy cô, giáo sư giới thiệu nữa. Chỉ là nơi đó xa quá, cháu nhớ bà, sợ gặp bà.”

 

Nghe , bà sững , nắm c.h.ặ.t t.a.y , kiên quyết:

 

“Đi , cháu nhất định ! Đi phương Nam, đến thành phố hơn, nơi hơn. Cháu thuộc về nơi , Yến Tử.”

 

“Cháu hứa với bà, bằng miệng, cháu sẽ phương Nam, và khi , thì vĩnh viễn đừng nữa! Hứa !”

 

Bà nắm tay quá chặt, cổ tay đau, gân xanh nổi rõ. 

 

lo bà cũng sẽ đau, liền : “Bà ơi, cháu hứa! Cháu hứa với bà! mà…”

 

mà gì?” – Bà đáp, thở phào nhưng căng thẳng hỏi.

 

mà sắp , nhanh thôi. Trễ nhất là hơn một tháng nữa cháu dự trại hè. Nếu chọn học viên xuất sắc, đó gần như chắc chắn… Nếu đỗ, sẽ trong thời gian sắp tới!”

 

“Thì cũng ! Đừng nữa, ngôi làng nguyền rủa !”

 

Nói đến đây, bà nội : “ bà nhớ cháu lắm, Yến Tử . Cháu , như mang cả trái tim bà theo mất! cháu nhất định , ?”

 

9

 

“Yến Tử, chẳng cháu trong từ đường ? Có xem ?”

 

Chúng áp đầu một lúc, bà hỏi .

 

Lần cản, mà còn dẫn .

 

gật đầu.

 

“Bà ơi, thật cho cháu , Bình Bình cũng ở trong đó ? Mấy ông chú trong làng , cháu , cảm giác rõ ràng Bình Bình ở trong !”

 

Bà thở dài: “ là ở trong đó, nhưng cháu sẽ thấy , cảnh tượng quá thảm khốc.”

 

Bà nội nghiêng đầu, như đang tính toán thời gian.

 

“Tính thì nó xong đợt sinh sản thứ hai, sẽ sống quá hai ngày nữa. Cháu đến, chắc còn kịp gặp cuối, nhưng bà chắc. Hôm lúc bà , nó thoi thóp, sắp qua nổi .”

 

Nghĩ đến thảm cảnh của Bình Bình, nghiến chặt răng, theo bà, men theo con đường khác tiến về từ đường.

 

Tay sờ túi xách, bên trong điện thoại.

Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD

 

Đi nửa đường, bà nội như đoán ý :

 

“Đừng lấy điện thoại, mấy thứ đó chụp , ngược còn rước thứ bẩn theo, mất nhiều hơn .”

 

luôn lời bà.

 

Chúng một lúc, sắp 3 giờ sáng.

 

Từ xa thấy từ đường, nó đen ngòm, lạnh lẽo, sừng sững đỉnh dốc, đối diện nhà trưởng làng.

 

Mới từ xa, rùng .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ma-nu/chuong-5.html.]

Bà nội phía , cứ như chẳng chuyện gì, rõ ràng đêm khuya lạnh buốt, mà bà chẳng thấy lạnh.

 

Bất ngờ, bà nội nhét cho một nắm ngải cứu và ít loại cỏ trộn lẫn:

 

“Nhét túi áo, nếu mang balo thì bỏ thêm trong, sẽ thấy lạnh nữa.”

 

theo, quả thật còn lạnh, cơ thể ấm dần.

 

Chúng leo dốc, băng qua bãi cỏ dại, nhanh đến cổng bên của từ đường.

 

Đây là đầu gần như , các góc cạnh như chạm khắc, uốn lượn, đầy đường cong.

 

Ánh trăng rải xuống, khiến lòng dấy lên cảm giác khó tả.

 

“Cháu nhớ đỉnh chính điện hình một con ngựa…” 

 

định ngẩng đầu , bà bất ngờ đánh mạnh vai , đau điếng.

 

“Đừng cái thứ đó! Cúi đầu xuống! Đừng lên , nó sẽ thấy cháu.”

 

hiểu “nó” mà bà là gì, nhưng cúi đầu, quả nhiên cái cảm giác ai đó rình rập liền biến mất.

 

Bà nội tiến tới bên cửa phụ, đó là một cái cửa gỗ, bên trong khóa chặt.

 

trừng mắt , thấy bà nội bước tới. 

 

Rõ ràng nó khóa kín mít mà.

 

“Bà phép ? Hay như phim, dùng tay mở toang luôn? Trời ạ.”

 

mong bà sẽ “ tay”, nhưng bà theo kịch bản, chỉ đưa tay sờ soạng cửa, như tìm thấy chỗ bí mật, thì tòa nhà bên trái khẽ rung chuyển.

 

Ánh mắt kỳ vọng của vụt tắt.

 

Bà nội như đoán ý , gõ một cái đầu :

 

“Cháu tưởng bà là thần tiên ? Trên đời quả thật nhiều chuyện huyền bí, nhưng đến mức hóa thành con . Nếu thế thì thiên hạ loạn mất .”

 

Bà đặt tay lên cửa, khẽ đẩy, bên liền xuất hiện một vệt sáng. 

 

vội vàng theo sát bà, thành công trong từ đường.

 

Chỗ chúng hẳn là điện phụ, xung quanh tối đen, ngay cả ánh trăng cũng lọt .

 

thấy tiếng nhỏ giọt tí tách, nhưng chẳng thấy nguồn nước

 

Thứ nước mùi tanh nồng, khiến khó hiểu.

 

Bà nội nắm tay , dẫn men theo một lối .

 

Khi sắp khỏi điện phụ, bà dừng , châm ngải cứu. 

 

Ánh lửa lóe lên như đom đóm, tắt lịm ngay đó.

 

chỉ khoảnh khắc , thấy một cảnh tượng suốt đời thể quên.

 

Cả c.h.ế.t lặng, răng va lập cập.

 

Bà nội khẽ hỏi: “Thấy ?”

 

thật sự thấy . Tiếng tí tách nước chảy.

 

Mà là từ đúng, là từ những con ngựa, đúng hơn là ngựa.

 

Bụng họ mổ phanh, m.ô.n.g lỗ lớn, mắt trợn trừng. Từ cuống rốn rỉ từng giọt dịch.

 

Có kẻ thành bộ xương, kẻ còn da bọc xương, nhưng đều thở nữa.

 

Bà nội hỏi: “Thấy Từ Bình ?”

 

Loading...