Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com
Tính năng COMING SOON: Phòng Chat Thế Giới

Mã Nữ - Chương 7 - Hết

Cập nhật lúc: 2025-09-04 22:16:14

Cái hình gầy guộc bất động, trong bóng đêm chẳng khác nào một mầm non nhỏ bé bão tố quật ngã, chao đảo yên.

 

òa , nước mắt tràn cả miệng.

 

Trong túi áo vẫn còn ấm, trong đầu vang lên lời bà:

 

“Tiểu Yến, cháu lớn , suốt ngày nhè nữa. Cháu là cháu ngoan của bà, cháu mà , bà cũng theo. Để bà , cháu lời, đừng nữa, ?”

 

Tiểu Yến nữa.

 

Tiểu Yến bay .

 

Bay về phương Nam, đến thành phố lớn, mang thật nhiều về cứu bà.

 

11

 

thành công tham gia trại hè, còn nhận danh hiệu học viên xuất sắc ở nhiều trường đại học, dù trường đang theo học cũng thuộc TOP đầu, điểm luôn trong nhóm 5% cao nhất, thứ đều chắc chắn.

 

như mong , trường đại học ở phương Nam.

 

Lưu Tinh Tinh giữ đúng lời hứa, cho vay tiền lộ phí, thậm chí Trường An, còn cùng , lấy cớ là du lịch.

 

Chúng ở chung một khách sạn, buổi phỏng vấn, cô cũng căng thẳng đến mức suýt , luôn túc trực bên .

 

Cuối cùng, cô cũng đạt danh hiệu học viên xuất sắc, chúng thuận lợi “cập bến”.

 

thêm, nhận dạy kèm, soạn bài tập, bán tài liệu… cũng kiếm ít tiền.

Nhờ trả hết khoản vay, còn để dành nhiều, đủ chi trả sinh hoạt trong thời gian học cao học.

 

còn giành học bổng phần, lo học phí.

 

Thầy hướng dẫn của trách nhiệm, để phát sinh nhiều chi tiêu.

 

Con đường nghiên cứu của thuận lợi, chọn nghiên cứu ion Cr (crom), đạt một vài đột phá, đăng nhiều bài báo, thậm chí còn chuyên gia thư giới thiệu, tiến lên một học viện cao hơn.

 

quen nhiều bạn bè, và khi cầm trong tay giấy mời nhập học ở bậc cao hơn, trong lòng bỗng nhiên dâng lên một ý nghĩ mãnh liệt.

 

về nhà.

 

gặp bà nội.

Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD

 

Bao năm qua, trong đầu lúc nào ngừng hiện lên bóng dáng gầy gò bé nhỏ , trong đêm tối bóng đen nuốt chửng, nhưng vẫn kiên cường vững.

 

già đến thế, mà vẫn mạnh mẽ đến thế.

 

Ở ngoài , là “Vương Tiểu Ngưu” đầy thành tích học thuật.

 

trong lòng bà, vĩnh viễn chỉ là “con chim én nhỏ” của bà mà thôi.

 

“Tiểu Yến Tử, bay , bay mãi, bay về phương Nam, bay lên phương Bắc, nhưng ngàn vạn đừng nơi …”

 

Bà từng bế , khe khẽ hát câu hát ru .

 

bản ghi âm, vẫn thể vô thức ngân nga.

 

Giây phút , lòng nóng như lửa đốt, chỉ lập tức chạy về bên bà, cho dù trả giá bằng mạng sống.

 

đem chuyện kể với thầy và các sư trong phòng thí nghiệm.

 

Ban đầu họ há hốc miệng, tưởng đang đùa.

 

Đến khi thấy nước mắt giàn giụa, họ mới tin.

 

Thầy cau mày, kiểm tra máy tính, nhưng tìm thấy bản đồ thông tin gì về ngôi làng của , y hệt như hồi học đại học.

 

Các chị em đồng môn thì sợ tò mò.

 

Thầy vung tay: “Đi! Thầy gọi thêm vài bạn tập gym, cả mấy em từng cảnh sát, giờ giải ngũ, cùng !”

 

Chúng mang theo đầy đủ đồ đạc, lái xe địa hình trở về quê.

 

Trên đường, tim ngừng thắt .

 

Người thương nhớ, bóng dáng gầy guộc … bà giờ liệu còn khỏe mạnh ?

 

Nỗi áy náy giày vò , xa nhà quá lâu

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ma-nu/chuong-7-het.html.]

 

nhớ bà, nhưng hứa với bà . sợ hãi, đau khổ, dằn vặt.

 

Cảnh vật quen thuộc dần hiện trong tâm trí, làng quê thuộc lờ mờ xuất hiện. 

 

Tim đập nhanh hơn, mạnh hơn.

 

Bản năng khiến nghiêng đầu, thấy con đường nhỏ quanh co, chỉ cần tiếp, rẽ một cái, lúc nào cũng thể trông thấy bóng bà đợi.

 

Nước mắt ào , ngừng suốt dọc đường.

 

Các chị đồng môn vẫn bàng hoàng khi thấy học bá nghiêm nghị, thành tích ngất ngưởng, đầy ý tưởng sáng tạo như nấc lên như một đứa trẻ.

 

Xe lăn bánh tiến sâu hơn, màu xanh ngát từ xa, biến thành một mảnh đất xám xịt, như lửa lan thiêu trụi.

 

mở cửa bước xuống.

 

Mấy đàn ông vốn quanh quẩn ở đầu làng biến mất.

 

Ngôi nhà tranh của “chú Vương” gần đó, cháy sạch, còn gì ngoài tro tàn.

 

“Lửa ở thế ?”

 

lạnh buốt trong lòng, nhớ đến chuyện bà từng hái từng nắm ngải cứu.

 

dẫm chân xuống đất, cả mảnh đất khô cằn nứt nẻ, cỏ cây biến mất, như nguyền rủa.

 

Cả ngôi làng khô héo, mục ruỗng, khiến rùng .

 

Mấy em trai đồng môn cầm điện thoại liên tục chụp hình, kêu to:

 

“Thật hiếm ! Làng quê trong núi sâu nông nỗi , đây là quê hương của chị Vương Tiểu Ngưu, đúng là mở rộng tầm mắt! Đi thôi, trong xem nào!”

 

, họ theo .

 

Nhìn quanh, ngoài sự khô héo hoang tàn, còn một bóng .

 

Đi tới con đường chính, sườn dốc cuối đường vẫn là từ đường .

 

Xám xịt, điêu tàn, chạm khắc hình rồng, đỉnh là gương mặt ngựa, trang nghiêm mà quái dị.

 

Một em trai đồng môn hiếu kỳ giơ máy chụp, nhưng ảnh trả hề từ đường nào cả!

 

Cậu run lẩy bẩy hai chân như mì sợi.

 

Mấy trai đồng môn mặt cũng tái nhợt, siết chặt cây gậy điện trong tay.

 

vẫn bước, đến cửa nhà .

 

Khoảng sân phơi thóc nơi từng chất đầy lúa, giờ trơ trụi.

 

Quay đầu , căn nhà của cũng lửa nuốt sạch, khô nứt, tiêu điều.

 

Ba biến mất, như tất cả dân làng khác.

 

Tim thắt , vẫn thấy bóng dáng cứng cỏi , lòng dâng lên dự cảm dữ dội.

 

Toàn run rẩy, bật thét:

 

“Bà ơi! Bà ơi! Cháu về ! Tiểu Yến Tử của bà về đây ! Bà ! Bà bảo sẽ đợi cháu mà! Bà ở ? Mau đây với cháu!”

 

Căn nhà im lặng, đáp .

 

gọi , cuối cùng chỉ còn là những tiếng nức nở nghẹn ngào.

 

Nước mắt hòa cùng nước mũi, đến nấc nghẹn, cổ họng rát bỏng, còn chính nước mắt của sặc.

 

Đột nhiên.

 

Một giọng già nua, khàn khàn, mỏng manh vô hạn vang lên từ phía ruộng hoang, vọng khắp gian, xa dần, xa dần…

 

“Tiểu Yến Tử… cháu …”

 

(HẾT)

 

Loading...