Ma Tước Tướng Quân
Chương 35: Lạc tướng Đại Việt
Chipboy Chó Điên đang bàn bạc cùng quân sư Tuân Đen trong phủ đệ. Tin tức Hồng Anh thành công dẹp trừ phản loạn và điều thêm quân tới phòng thủ đã được báo về. Chỉ tiếc là hắn không có trở về được. Babyliona bất ngờ xâm phạm làm tình hình càng trở nên tồi tệ. Quân chi viện của đế quốc Shang cũng đã tới địa phận Shia. Chỉ một thời gian ngắn nữa thành Aryan sẽ phải chịu áp lực rất lớn.
Mười hai vạn đại quân còn lại của Thần Long đã vô cùng khó đối phó rồi. Giờ tướng Bát Lượng Kinh lại kéo thêm hai mươi vạn quân tới nữa. Tình hình quả thật khó mà nói trước được điều gì. Đế quốc Shang quốc thổ rộng lớn, dân cư đông đúc, đất đai lại màu mỡ phì nhiêu. Vài chục vạn quân với bọn chúng quả thật cũng không phải vấn đề gì lớn. Nhưng Persian thì lại khác. Nếu tiêu hao đi thì khó có thể bổ sung thêm được nữa. Chipboy lo lắng mở miệng nói.
- Quân sư có cao kiến gì không? Tình hình lúc này quả thực không được khả quan cho lắm!
- Hiện giờ ta chỉ có mười vạn quân thủ thành. Cộng thêm ba vạn quân tướng Tịnh Văn sắp mang tới cũng chỉ có mười ba vạn. So với ba mươi hai vạn đại quân của kẻ địch quả thực khó mà chống đỡ nổi. Dù ta dựa vào tường thành cố thủ, nhưng nếu bọn chúng tăng binh liên tục thì cũng khó nói trước. Shang là một đế chế phát triển quân đội rất nhanh. Nhìn khắp bản đồ thế giới thì xứng đáng là cường quốc số một. Nếu cứ để chúng yên ổn phát triển thì chúng ta không cách nào giành chiến thắng được.
- Ta cũng biết điều đó! Nhưng ngoài việc kiên trì phòng thủ ra chúng ta có thể làm được gì?
- Tấn công!
- Tấn công???
- Đúng vậy! Chỉ có chủ động tấn công không cho hậu phương chúng yên ổn mới có thể xoay chuyển càn khôn.
Nói rồi quân sư Tuân Đen đi tới tấm địa đồ lớn treo trên bức tường cầm mấy lá cờ nhỏ cắm vào vài điểm trên đó. Sau đó lại cất tiếng.
- Tướng quân nhìn xem đây chính là hai cứ điểm nhỏ của chúng ta cách nơi đây gần một trăm dặm hướng Đông nam, thành bang Sassanid và thành bang Elam. Chúng là hai tòa thành nằm biệt lập trên một vùng sa mạc rộng lớn kéo dài mấy trăm dặm. Nơi đây trên danh nghĩa vẫn thuộc về Persian. Mặc dù đã nhiều năm nay là do các thế lực của các Lạc tướng bộ tộc Đại Việt cai quản. Nhưng nguồn gốc vẫn là từ vương quốc chúng ta. Bây giờ chỉ cần một dũng tướng dẫn theo một đội kỳ binh đóng quân tại đây làm thế ỷ dốc. Lại được sự hỗ trợ của hai Lạc tướng cai quản hai tòa thành này. Tướng quân nói xem chúng ta có thể đấu lại với tên Thần Long đó được không?
- Quân sư quả thật đại tài! Thế nhưng hai tên Lạc tướng đó chắc gì đã đồng ý giúp đỡ chúng ta?
- Tướng quân yên tâm! Nếu Aryan thất thủ thì bọn chúng cũng sẽ nguy hiểm. Đạo lý môi hở răng lạnh làm sao chúng dám thờ ơ. Chỉ cần tướng quân dám nhận nhiệm vụ nguy hiểm này, ta sẽ phái một kẻ đại tài theo ngài lo chuyện du thuyết hai tên Lạc tướng đó!
- Vậy thì có gì phải đắn đo! Chipboy ta là kẻ thô lậu, nhưng hành quân đánh trận ta cũng không ngán bất cứ kẻ nào!
- Vậy được! Tướng quân hãy điểm lấy ba vạn lính Lạc đà công giáp tinh nhuệ tiến tới khu vực sa mạc này đóng quân. Nếu kẻ địch công thành thì dẫn quân đánh vào hậu phương của chúng. Hễ chúng quay lại phản kích thì rút chạy về thành Sassanid trên sa mạc cố thủ. Ta lúc đó cũng xuất quân quấy nhiễu. Dù chúng có trăm vạn đại quân cũng có gì đáng lo.
- Tốt! Ta lập tức đi điểm binh. Đêm nay lập tức xuất thành.
Canh ba đêm hôm đó, Chipboy Chó Điên mang theo mãnh tướng Việt Bm cùng ba vạn quân Lạc đà âm thầm rời thành theo hướng cửa Đông tiến về sa mạc Sassanid. Đi cùng còn có một người tên gọi Hoàng Hiếu do quân sư Tuân Đen phái tới giúp đỡ.
Hoàng Hiếu vốn xuất thân từ vương quốc Yamato xa xôi. Từ nhỏ lưu lạc tầm sư học đạo khắp nơi. Sau khi thành tài kết giao cùng Tuân Đen và Duli. Trước kia ở kinh thành chính là ba người bạn thân thiết. Chàng học cao hiểu rộng nhưng chí hướng hầu hết dành vào việc du sơn ngoạn thủy. Lấy cảnh đẹp bốn phương để mở rộng tâm cảnh.
Lần này là Tuân Đen khẩn thiết mời chàng giúp chút sức lực để hóa giải nguy cơ cho thành bang Aryan. Chàng liền dừng lại kế hoạch khác tới đây nhận nhiệm vụ du thuyết. Cũng là tiện xem phong thổ vùng sa mạc cằn cỗi hoang vắng này. Hoàng Hiếu đã phiêu lưu qua rất nhiều nơi nhưng cũng chưa có đến vùng này. Nơi đây khí hậu khắc nghiệt, đất đai cằn cỗi hoang hóa, lượng mưa quanh năm rất ít. Chính vì vậy nước ở đây là quan trong nhất, tiếp đến là lạc đà. Nó chính là phương tiện không thể thiếu được nơi này.
Số lạc đà trang bị cho đội quân lạc đà công giáp của Persian hầu hết là được thu mua tại vùng này. Cả khu vực rộng lớn kéo dài mấy trăm dặm chỉ có duy nhất hai tòa thành trì. Nó được dựng lên trên vùng đất còn duy trì nguồn nước dồi dào của vùng sa mạc bất tận này. Người cai quản tòa thành trì gần nhất tự xưng Lạc Tướng tên gọi là Văn Hùng thường được gọi là Bi Bi.
Hắn võ công cao cường thiện sử dụng một thanh đại đao rất lớn có tên là Lôi Đao Nguyệt Bích. Nghe nói được rèn từ một loại kim thiết cực kỳ quý hiếm được tìm thấy giữa lòng sa mạc. Đao nặng 55 cân với sống đao được đúc theo hình bán nguyệt. Ánh thép có màu như lục bích sắc bén vô cùng. Bi Bi chính là một huyền thoại của vùng sa mạc rộng lớn này.
Quân sĩ dưới trướng hắn mặc dù chỉ có khoảng năm vạn. Nhưng tất cả đều là cung mã thành thạo. Năm vạn quân toàn bộ đều được trang bị vật cưỡi. Chỉ có hai đơn vị quân chủ yếu chính là Ngựa tên Horse thần tiễn và Lạc đà công giáp trứ danh. Hai đơn vị quân đều có sức cơ động vô cùng lớn. Vì vậy hắn chính là chúa tể của cả vùng đất này.
Kẻ duy nhất có thể đứng ngang hàng cùng Bi Bi chính là một Lạc Tướng khác tên gọi Long Thiếu Gia. Kẻ này nổi lên từ vùng Tô Hiệu, dẫn dắt tộc nhân đánh bại các tộc người Ô Man. Sau đó thống nhất cả vùng đất tiếp giáp về phía biển Ả rập. Xây dựng nên tòa thành Elam.
Một mình Long Thiếu Gia hùng cứ cả dải đất từ cuối sa mạc Sassanid kéo tới tận vùng đại dương. Long Thiếu Gia và Bi Bi chính là Song Long đại đầu đà của tất cả các bộ tộc lớn nhỏ vùng này. Mặc dù tuổi tác của hắn đã khá lớn nhưng sự dũng mãnh vẫn còn.
Long Thiếu Gia sử dụng một thanh Bát Xà Mâu nhưng sở trường lợi hại nhất của hắn lại là tiễn pháp. Hắn có thể bắn trúng một con chim cắt bất chợt bay qua mà không cần ngắm. Phản ứng cùng độ chính xác đều là vô cùng siêu việt.
Chipboy Chó Điên mang theo ba vạn quân đội đến cách thành bang Sasanid năm mươi dặm thì đóng doanh hạ trại. Chàng để mãnh tướng Việt Bm ở lại trấn thủ còn mình thì cùng Hoàng Hiếu và một trăm thân vệ tiến vào thành tiếp kiến Lạc tướng Bi Bi.
Mười hai vạn đại quân còn lại của Thần Long đã vô cùng khó đối phó rồi. Giờ tướng Bát Lượng Kinh lại kéo thêm hai mươi vạn quân tới nữa. Tình hình quả thật khó mà nói trước được điều gì. Đế quốc Shang quốc thổ rộng lớn, dân cư đông đúc, đất đai lại màu mỡ phì nhiêu. Vài chục vạn quân với bọn chúng quả thật cũng không phải vấn đề gì lớn. Nhưng Persian thì lại khác. Nếu tiêu hao đi thì khó có thể bổ sung thêm được nữa. Chipboy lo lắng mở miệng nói.
- Quân sư có cao kiến gì không? Tình hình lúc này quả thực không được khả quan cho lắm!
- Hiện giờ ta chỉ có mười vạn quân thủ thành. Cộng thêm ba vạn quân tướng Tịnh Văn sắp mang tới cũng chỉ có mười ba vạn. So với ba mươi hai vạn đại quân của kẻ địch quả thực khó mà chống đỡ nổi. Dù ta dựa vào tường thành cố thủ, nhưng nếu bọn chúng tăng binh liên tục thì cũng khó nói trước. Shang là một đế chế phát triển quân đội rất nhanh. Nhìn khắp bản đồ thế giới thì xứng đáng là cường quốc số một. Nếu cứ để chúng yên ổn phát triển thì chúng ta không cách nào giành chiến thắng được.
- Ta cũng biết điều đó! Nhưng ngoài việc kiên trì phòng thủ ra chúng ta có thể làm được gì?
- Tấn công!
- Tấn công???
- Đúng vậy! Chỉ có chủ động tấn công không cho hậu phương chúng yên ổn mới có thể xoay chuyển càn khôn.
Nói rồi quân sư Tuân Đen đi tới tấm địa đồ lớn treo trên bức tường cầm mấy lá cờ nhỏ cắm vào vài điểm trên đó. Sau đó lại cất tiếng.
- Tướng quân nhìn xem đây chính là hai cứ điểm nhỏ của chúng ta cách nơi đây gần một trăm dặm hướng Đông nam, thành bang Sassanid và thành bang Elam. Chúng là hai tòa thành nằm biệt lập trên một vùng sa mạc rộng lớn kéo dài mấy trăm dặm. Nơi đây trên danh nghĩa vẫn thuộc về Persian. Mặc dù đã nhiều năm nay là do các thế lực của các Lạc tướng bộ tộc Đại Việt cai quản. Nhưng nguồn gốc vẫn là từ vương quốc chúng ta. Bây giờ chỉ cần một dũng tướng dẫn theo một đội kỳ binh đóng quân tại đây làm thế ỷ dốc. Lại được sự hỗ trợ của hai Lạc tướng cai quản hai tòa thành này. Tướng quân nói xem chúng ta có thể đấu lại với tên Thần Long đó được không?
- Quân sư quả thật đại tài! Thế nhưng hai tên Lạc tướng đó chắc gì đã đồng ý giúp đỡ chúng ta?
- Tướng quân yên tâm! Nếu Aryan thất thủ thì bọn chúng cũng sẽ nguy hiểm. Đạo lý môi hở răng lạnh làm sao chúng dám thờ ơ. Chỉ cần tướng quân dám nhận nhiệm vụ nguy hiểm này, ta sẽ phái một kẻ đại tài theo ngài lo chuyện du thuyết hai tên Lạc tướng đó!
- Vậy thì có gì phải đắn đo! Chipboy ta là kẻ thô lậu, nhưng hành quân đánh trận ta cũng không ngán bất cứ kẻ nào!
- Vậy được! Tướng quân hãy điểm lấy ba vạn lính Lạc đà công giáp tinh nhuệ tiến tới khu vực sa mạc này đóng quân. Nếu kẻ địch công thành thì dẫn quân đánh vào hậu phương của chúng. Hễ chúng quay lại phản kích thì rút chạy về thành Sassanid trên sa mạc cố thủ. Ta lúc đó cũng xuất quân quấy nhiễu. Dù chúng có trăm vạn đại quân cũng có gì đáng lo.
- Tốt! Ta lập tức đi điểm binh. Đêm nay lập tức xuất thành.
Canh ba đêm hôm đó, Chipboy Chó Điên mang theo mãnh tướng Việt Bm cùng ba vạn quân Lạc đà âm thầm rời thành theo hướng cửa Đông tiến về sa mạc Sassanid. Đi cùng còn có một người tên gọi Hoàng Hiếu do quân sư Tuân Đen phái tới giúp đỡ.
Hoàng Hiếu vốn xuất thân từ vương quốc Yamato xa xôi. Từ nhỏ lưu lạc tầm sư học đạo khắp nơi. Sau khi thành tài kết giao cùng Tuân Đen và Duli. Trước kia ở kinh thành chính là ba người bạn thân thiết. Chàng học cao hiểu rộng nhưng chí hướng hầu hết dành vào việc du sơn ngoạn thủy. Lấy cảnh đẹp bốn phương để mở rộng tâm cảnh.
Lần này là Tuân Đen khẩn thiết mời chàng giúp chút sức lực để hóa giải nguy cơ cho thành bang Aryan. Chàng liền dừng lại kế hoạch khác tới đây nhận nhiệm vụ du thuyết. Cũng là tiện xem phong thổ vùng sa mạc cằn cỗi hoang vắng này. Hoàng Hiếu đã phiêu lưu qua rất nhiều nơi nhưng cũng chưa có đến vùng này. Nơi đây khí hậu khắc nghiệt, đất đai cằn cỗi hoang hóa, lượng mưa quanh năm rất ít. Chính vì vậy nước ở đây là quan trong nhất, tiếp đến là lạc đà. Nó chính là phương tiện không thể thiếu được nơi này.
Số lạc đà trang bị cho đội quân lạc đà công giáp của Persian hầu hết là được thu mua tại vùng này. Cả khu vực rộng lớn kéo dài mấy trăm dặm chỉ có duy nhất hai tòa thành trì. Nó được dựng lên trên vùng đất còn duy trì nguồn nước dồi dào của vùng sa mạc bất tận này. Người cai quản tòa thành trì gần nhất tự xưng Lạc Tướng tên gọi là Văn Hùng thường được gọi là Bi Bi.
Hắn võ công cao cường thiện sử dụng một thanh đại đao rất lớn có tên là Lôi Đao Nguyệt Bích. Nghe nói được rèn từ một loại kim thiết cực kỳ quý hiếm được tìm thấy giữa lòng sa mạc. Đao nặng 55 cân với sống đao được đúc theo hình bán nguyệt. Ánh thép có màu như lục bích sắc bén vô cùng. Bi Bi chính là một huyền thoại của vùng sa mạc rộng lớn này.
Quân sĩ dưới trướng hắn mặc dù chỉ có khoảng năm vạn. Nhưng tất cả đều là cung mã thành thạo. Năm vạn quân toàn bộ đều được trang bị vật cưỡi. Chỉ có hai đơn vị quân chủ yếu chính là Ngựa tên Horse thần tiễn và Lạc đà công giáp trứ danh. Hai đơn vị quân đều có sức cơ động vô cùng lớn. Vì vậy hắn chính là chúa tể của cả vùng đất này.
Kẻ duy nhất có thể đứng ngang hàng cùng Bi Bi chính là một Lạc Tướng khác tên gọi Long Thiếu Gia. Kẻ này nổi lên từ vùng Tô Hiệu, dẫn dắt tộc nhân đánh bại các tộc người Ô Man. Sau đó thống nhất cả vùng đất tiếp giáp về phía biển Ả rập. Xây dựng nên tòa thành Elam.
Một mình Long Thiếu Gia hùng cứ cả dải đất từ cuối sa mạc Sassanid kéo tới tận vùng đại dương. Long Thiếu Gia và Bi Bi chính là Song Long đại đầu đà của tất cả các bộ tộc lớn nhỏ vùng này. Mặc dù tuổi tác của hắn đã khá lớn nhưng sự dũng mãnh vẫn còn.
Long Thiếu Gia sử dụng một thanh Bát Xà Mâu nhưng sở trường lợi hại nhất của hắn lại là tiễn pháp. Hắn có thể bắn trúng một con chim cắt bất chợt bay qua mà không cần ngắm. Phản ứng cùng độ chính xác đều là vô cùng siêu việt.
Chipboy Chó Điên mang theo ba vạn quân đội đến cách thành bang Sasanid năm mươi dặm thì đóng doanh hạ trại. Chàng để mãnh tướng Việt Bm ở lại trấn thủ còn mình thì cùng Hoàng Hiếu và một trăm thân vệ tiến vào thành tiếp kiến Lạc tướng Bi Bi.
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương