Mai Hương - Chương 4
Cập nhật lúc: 2025-07-08 22:01:19
Ta thật sự hiểu Tam thiếu gia đang phát điên cái gì.
Chẳng lẽ là vì câu trả nổi ư?
Chiều tối, Quan Nghiễn đến tìm hàn huyên, với về sự bối rối của .
Hắn cũng chung nỗi bối rối với .
Ví dụ như nửa tháng nay, đều là Tam thiếu gia chăm sóc .
"Cái gì! Ta hôn mê nửa tháng ?!"
Quan Nghiễn vỗ vỗ lưng hiệu đừng quá vội vàng, bởi vì những chuyện khó tin hơn còn ở phía .
Tuy thiêu c.h.ế.t trong đống xác, nhưng trúng thi độc, nên vẫn luôn hôn mê bất tỉnh.
Mà Tam thiếu gia vì để chữa bệnh cho , thế mà cầm cố chiếc ngọc khóa đeo bên .
Đây là di vật duy nhất mà mẫu của Tam thiếu gia để cho , lúc khó khăn nhất, Tam thiếu gia cũng từng ý định động đến nó!
Thế mà bây giờ, vì ! Lại dám cầm cố món đồ duy nhất mà mẫu để cho !
Tất cả những bối rối đều giải đáp.
Cuối cùng cũng hiểu vì Tam thiếu gia giận !
"Tam thiếu gia chắc chắn là hối hận !"
Ta quả quyết .
"Không thể nào, khi cô hôn mê, ngày nào Tam thiếu gia cũng đến thăm cô mà."
"Ngươi nghĩ mà xem, món đồ quý giá như ngọc khóa, tiêu tốn , chắc chắn Tam thiếu gia cảm thấy đáng, nhưng còn cách nào khác, cầm cố , còn vướng bận gì nữa, chỉ thể đến thăm thôi!"
Quan Nghiễn suy nghĩ một chút, gật đầu, cảm thấy lý.
Ta càng nghĩ càng thấy thật đáng chết, để Tam thiếu gia mất thứ quý giá nhất của ?
Đợi đến khi Tam thiếu gia đến phòng .
Ta hai lời, phịch một tiếng quỳ xuống.
"Tam thiếu gia, ân nghĩa lớn lao của , nô tỳ đời nhất định trâu ngựa để báo đáp!"
Hồi lâu tiếng động, ngẩng đầu lên,
Lần đầu tiên thấy một biểu cảm mới khuôn mặt Tam thiếu gia.
Một biểu cảm bất lực kiểu như "Sao gặp một đứa nô tỳ ngu ngốc đến thế chứ".
Kể từ khi vì chữa bệnh cho mà Tam thiếu gia cầm cố chiếc ngọc khóa quý giá nhất của . Trong đầu chỉ là để kiếm tiền chuộc chiếc ngọc khóa .
Đi chuyển xác nữa ư?
Không , chuyển xác một chỉ mười đồng, ngọc khóa là thứ quý giá như , chuyển mười năm chắc đủ tiền.
Vậy bán đồ ăn sáng ?
Không , với tay nghề của , lừa bịp Quan Nghiễn thì còn . Vậy... gì đây?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/mai-huong/chuong-4.html.]
Ta đột nhiên lóe lên sáng kiến.
Có ! Làm túi thơm!
Bình thường khi chuyển xác, là những gã đàn ông thô lỗ, lúc nào cũng về nhà vợ họ chê mùi.
Vậy thì chi bằng ít túi thơm ngải cứu, bạc hà, mang bán, bán thật!
Nói là .
Ta liên tục mấy ngày liền ruộng đồng, sườn đồi, cắt ngải cứu.
Mấy ngày , gần trăm cái túi thơm .
Cả căn phòng đều thơm phức.
Quan Nghiễn thấy lạ, liền tặng một cái, vui mừng khôn xiết, hận thể khoe khắp nơi.
Ta , một tiếp tục túi thơm.
Đến chiều tối, bỗng nhiên Tam thiếu gia bước phòng .
Hắn xuống bên cạnh , thời gian để ý, đợi đến khi ngẩng đầu lên nữa, thì là hoàng hôn phủ kín trời.
Thiên Thanh
Ta vặn vặn cổ thư giãn, đầu , hớ một tiếng giật !
Sao tam thiếu gia vẫn !
Ngay lúc định mở miệng, một giọng lạnh lùng bay tới:
"Nghe Quan Nghiễn , ngươi một cái túi thơm tặng ?"
Ta gật đầu "Ừm" một tiếng.
Rồi tiếp tục cúi đầu túi thơm.
Một lúc , thấy Tam thiếu gia khẽ hừ một tiếng:
"Ngươi đúng là rảnh rỗi."
Ta định bận rộn lắm đây, ngươi thấy ngón tay đều mài rách ?
Quay đầu thẳng mắt , thôi , dù cũng thấy.
Thế là cũng chẳng thèm chuyện với nữa.
Tam thiếu gia đợi một lúc, mặt lúc xanh lúc trắng.
Lại phất áo bỏ .
Ta bóng lưng dò dẫm, trong lòng lo lắng, vội vàng :
"Tam thiếu gia, chậm thôi, đường bên khó , đừng đến nữa."
Ngộ nhỡ ngã thì , tốn tiền mời đại phu, bù đắp đây?
Lời còn dứt, Tam thiếu gia loạng choạng, suýt chút nữa thì ngã.
May mà Quan Nghiễn tinh mắt, đỡ Tam thiếu gia , chẳng qua Tam thiếu gia lấy khí phách, đẩy một cái.
Chỉ còn Quan Nghiễn tại chỗ ngơ ngác hiểu gì.