Mai Hương - Chương 5
Cập nhật lúc: 2025-07-08 22:01:20
Ta thức ròng rã hai ngày hai đêm chợp mắt, thêm năm mươi cái túi thơm ngải cứu, năm mươi cái túi thơm bạc hà.
Sắp đến giữa hè , mùi xác c.h.ế.t thối rữa chắc chắn sẽ càng nghiêm trọng, thêm nhiều nữa.
Ta bày sạp ở lối lên núi dẫn đến bãi tha ma cửa, chờ đợi các ca ca chuyển xác ghé thăm.
Một cái túi thơm chỉ bán hai đồng, đủ rẻ ! Chắc chắn sẽ bán chạy!
ngờ, liên tục rao bán mấy ngày liền, đến một nửa cũng bán .
Ta một sân đầy ngải cứu khô, lá bạc hà, sống còn thiết tha gì nữa.
Có lẽ vì oán khí của quá nặng, ngay cả Tam thiếu gia mấy ngày nay vẫn đóng cửa ngoài cũng chịu nổi nữa.
Hắn đến lưng :
"Ngày mai ngươi hái ít hoa sừng trâu, phơi khô, cho túi thơm."
"Cho hoa sừng trâu gì, thứ đó thơm?"
"Đương nhiên là tác dụng."
Ta với vẻ mặt kiểu "phí lời cái gì, bổn thiếu gia bảo ngươi thì ".
Không kìm lẩm bẩm trong lòng vài câu, nhưng vẫn ngoan ngoãn theo.
Lần khi bán túi thơm, Tam thiếu gia cũng cùng.
Có mấy vị khách quen cũ vứt xuống hai đồng tiền, lên lấy túi thơm.
một đôi bàn tay trắng như ngọc cản .
"Năm đồng."
Cái gì!
Ta há hốc mồm.
Chuyển xác một tổng cộng mới kiếm mười đồng, túi thơm bán năm đồng!
Điên mới mua!
ngờ, tên đại hán ban đầu còn tỏ vẻ vui, khi Tam thiếu gia kéo sang một bên thì thầm mấy câu, thế mà mặt mày hớn hở móc năm đồng tiền.
Ta há hốc mồm một nữa.
Đến ngày thứ hai, những chiếc túi thơm nhỏ của đột nhiên bán chạy kinh khủng.
Hán tử chuyển xác ngày hôm qua mua mười cái một lúc, vẻ mặt kỳ quái, vỗ vỗ vai Tam thiếu gia :
"Ngươi quả nhiên sai, tối qua thê tử của hưởng thụ lắm đó!"
Ta mặt Tam thiếu gia xanh lét, vội vàng kéo tay tên hán tử .
An ủi vỗ vỗ lưng Tam thiếu gia.
Không ảo giác của , như Tam thiếu gia thực sự xoa dịu.
Ngay cả lông mày và khóe mắt cũng trở nên hiền hòa.
Túi thơm của chúng bán chạy liên tục nửa tháng.
Ta vui mừng, lo lắng vì thời kỳ hoa sừng trâu sắp qua .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/mai-huong/chuong-5.html.]
Đến lúc đó chúng đây?
Một ngày nọ, đang thêu túi thơm trong phòng, Tam thiếu gia đột nhiên , hỏi:
"Bây giờ trong tay bao nhiêu bạc?"
Ta cầm túi tiền lên đếm.
"Tám lạng."
Tam thiếu gia gật đầu.
"Mai Hương, ngươi đến tiệm hương liệu trong thành mua một ít Nhị Tùng, Tam Nại, Đinh Hương..."
Đầu óc đột nhiên như nổ tung! Sau đó những lời gì cũng thấy nữa!
Đây là đầu tiên Tam thiếu gia gọi tên !
Ta vui sướng nhảy cẫng lên, lay lay tay áo Tam thiếu gia.
Thiên Thanh
"Tam thiếu gia, Tam thiếu gia, nhớ tên !"
"Người gọi một tiếng, gọi một tiếng !"
Mặt Tam thiếu gia đỏ bừng.
Bị lay đến còn cách nào khác.
Đành khẽ gọi một tiếng Mai Hương.
Ta vui mừng khôn xiết, vội vàng chạy sân, lớn tiếng với Quan Nghiễn đang bổ củi:
"Quan Nghiễn, Quan Nghiễn!"
"Tam thiếu gia nhớ tên !"
Vẻ mặt Quan Nghiễn kinh ngạc, ngay cả củi cũng quên bổ.
Thì Tam thiếu gia thật sự chế hương.
Ta rưng rưng nước mắt đem tất cả tiền kiếm mua những nguyên liệu chế hương đắt c.h.ế.t .
Nhìn Tam thiếu gia cúi đầu nhẹ nhàng ngửi chúng, dường như thấy Tam thiếu gia ung dung tự tại của ngày xưa.
"Mai Hương, ngươi đây."
Tam thiếu gia bảo xuống ghế.
Ngón tay lướt qua từng hàng nguyên liệu quý giá, cuối cùng dừng ở đôi mắt .
Hắn nhẹ nhàng vuốt ve mắt .
Hơi thở ấm áp quấn quýt bên tai .
"Từ nay về , ngươi chính là đôi mắt của ."
Sau đó xảy chuyện gì, đều nhớ nữa.
Chỉ nhớ đầu óc choáng váng, cổ họng nóng ran.
Ban đêm mơ đều là câu đó của Tam thiếu gia.
"Từ nay về , ngươi là đôi mắt của ."