Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Mẩu Chuyện Nhỏ Nhà Bá Đạo Tổng Tài - Chương 2

Cập nhật lúc: 2025-07-09 22:22:23

Bình thường nếu mà gọi là “chị đây”, ảnh chắc chắn sẽ lồng lộn lên ngay.

Rõ ràng thật sự lớn tuổi hơn .

Thực tế chứng minh, chiêu trò tổng tài với tiểu bạch hoa quả là vẫn hiệu quả.

Từ Sở Trầm nhíu mày bước phòng làm việc, còn tự mang theo một cốc nước nóng, vẻ tưởng định chuyện dài .

Tôi nhân lúc đó đưa cho mấy tờ giấy mà đã chuẩn . Trong truyện, tổng tài đưa hợp đồng cho nữ chính.

Mặc dù giá trị pháp lý gì, nhưng với “tiểu bạch hoa” thì hữu dụng.

Tôi tất nhiên chép nguyên văn”, mà là tay một bản “hợp đồng đặc biệt”.

Tiêu đề nổi bật trang đầu: “Nguyên tắc hoà bình chung sống bản đặc biệt của Cố Hiểu Hy”.

Từ Sở Trầm để ý đến mấy điểm vô lý, lật sang trang hai bắt đầu tỉ mỉ.

Nội dung gồm:

Trong thời gian hợp đồng hiệu lực, Từ Sở Trầm giả vờ thấy khi Cố Hiểu Hy chuyện.

Ở công ty, Từ Sở Trầm giữ hình tượng bình thường, để đồng nghiệp phát hiện bất kỳ điểm bất thường nào.

Từ Sở Trầm đáp ứng… (điều khoản gạch đen và che mất).

Khi Cố Hiểu Hy yêu cầu gì, Từ Sở Trầm cố gắng hết sức để đáp ứng.

Mọi quyền giải thích thuộc về Cố Hiểu Hy.

Bản hợp đồng tham khảo từ truyện, nhưng độ thực tế thì… gần như bằng 0.

Tôi tựa ghế, Từ Sở Trầm đang chăm chú mấy dòng chữ ít ỏi .

Thấy nghiêm túc thế, bắt đầu thấy… áy náy. Cảm giác như đang bắt nạt thật thà.

Tôi cảm thấy thời điểm thích hợp, liền cất tiếng:

“Từ Sở Trầm, xong hợp đồng chứ. Ý thế nào?”

Anh cúi mắt chằm chằm cốc nước:

“Anh đồng ý, nhưng!” Anh ngẩng đầu lên, ánh mắt nghiêm túc:

“Em cho một điều kiện.”

Tôi nhướng mày, giả vờ lạnh lùng:

“Nói thử xem nào.”

Anh siết chặt nắm tay, giọng trầm và bi thương:

“Cho gặp bố mẹ lần nữa.”

À… trong truyện, cô gái nhỏ cũng vì bố mẹ nên mới thành yêu hợp đồng với tổng tài.

thì vốn định bảo mai về nhà gặp bố mẹ .

Thế thì tiện cho quá còn gì.

Khóe miệng cứ cong lên kìm , nhưng vẫn cố tỏ thờ ơ:

“Được , nhóc con, chị đây đồng ý. Sáng mai dậy sớm một chút, chị sẽ đưa về gặp ba mẹ.”

Cũng chẳng , dù nụ đó trong mắt cũng thành “nụ bá đạo”.

Tôi vẫn là tổng tài vô tình như mọi khi.

Sau một ngày bận rộn, tắm nước nóng cho tỉnh táo, tựa đầu giường gọi điện cho mẹ Từ.

Bà bắt máy khá nhanh, giọng ngạc nhiên:

“Ôi, Hy Hy đó hả? Gọi muộn chuyện gì con?”

Tôi hồi tưởng chuỗi sự kiện “kỳ quái” hôm nay:

“Mẹ ơi, chuyện dài lắm kể hết, nhưng đại khái là ngày mai con và Từ Sở Trầm sẽ cùng về nhà một chuyến.”

Nghe , giọng bà lập tức vui vẻ hẳn lên, trách chúng suốt ngày bận rộn, kịp nghỉ ngơi, háo hức bàn xem mai nấu món gì ngon để đãi.

Tôi chuyện thêm mấy câu thì Từ Sở Trầm bước . Anh tắm xong, tóc vẫn còn ẩm, khăn vắt vai, chậm rãi xuống mép giường.

Tôi bảo mai mấy giờ , lưng định ngủ.

Hôm nay thật sự quá mệt mỏi.

Một lát , thấy ngủ , Từ Sở Trầm cũng nhẹ nhàng xuống bên cạnh.

Sáng hôm , nhẹ nhàng lay dậy.

Vì biết hôm nay về nhà nên đặt báo thức. Đến lúc tỉnh dậy thì đã chuẩn đấy , chỉ còn đầu tóc rối bù, mắt còn mở nổi.

Hình tượng tổng tài bá đạo của … sụp đổ một chút.

Tôi vội vã dậy, cố gắng “cứu vãn danh dự” còn .

Sau bữa sáng đơn giản ở nhà, hai đứa lên xe xuất phát.

Tất nhiên là “tiểu bạch hoa” Từ Sở Trầm cầm lái.

Tôi ghế phụ, gọi điện báo cho ba mẹ Từ, sang gọi cho ba mẹ .

và Từ Sở Trầm quen từ thời mẫu giáo, hai bên gia đình thân thiết như một nhà.

Sau khi cả hai nhà chuyển đến chung khu, ba mẹ hai bên còn thống nhất ở ngay đối diện để tiện qua .

Xe dừng, và Từ Sở Trầm xuống xe.

Anh , tay xách túi cho , còn thì , gió thổi bay áo khoác và mái tóc dài.

Cảnh tượng giống như nữ vương và cận thần trung thành.

Khi Từ Sở Trầm mở cửa, phát hiện cả hai bên phụ đã hội ngộ từ .

Cũng đúng thôi, hai nhà chỉ cách mười bước, qua lúc nào chẳng tiện.

Vừa thấy chúng , bốn lớn lập tức dừng việc đang làm, gọi hai đứa trò chuyện.

Từ lúc biết mang thai, vị thế của trong nhà từ hạng nhất lên thẳng cấp “quốc bảo tối cao thể đụng ”.

Chị đây vẫn luôn cưng chiều nhất.

Sau khi trả lời gần hết mớ câu hỏi đầy tò mò, mẹ Từ hiệu bằng mắt, bố Từ liền tìm cớ đuổi Từ Sở Trầm ngoài.

Tôi lấy trong túi mấy bản báo cáo của bệnh viện, giải thích đơn giản về tình trạng của Từ Sở Trầm.

Sợ mọi lo lắng, còn nhanh chóng bổ sung rằng việc gây tổn thương gì nghiêm trọng lâu dài.

vẻ lo thừa.

Mẹ Từ nhận miếng táo hình thỏ do ba Từ đưa, chút thất vọng :

“Vậy là chỉ là đầu óc vấn đề thôi ? Mẹ còn tưởng nó thật sự thể mang thai để biết con cực khổ thế nào cơ.”

Mẹ Từ hồi trẻ làm nghệ thuật nên tư duy luôn bay bổng, còn ba Từ thì mê vợ nổi tiếng, cho dù bà gì ông cũng đều đồng ý cả.

Tôi bật :

“Mẹ, khi bây giờ còn cực hơn con chứ.”

Không biết vì thai còn nhỏ vì em bé ngoan, vẫn ăn uống ngon lành như thường, thậm chí ăn còn nhiều hơn.

Ngược , Từ Sở Trầm khi ăn sáng xong thì chạy toilet ói thẳng một trận tơi bời.

Ôi chao, còn ốm nghén cả !

mà chị đây vẫn phong độ.

Ngược mẹ lo cho con, xem xong báo cáo còn hỏi vấn đề gì .

Tôi vội nắm tay bà:

“Mẹ yên tâm, bác sĩ bảo , chỉ là sẽ vài phản ứng nhẹ thôi.”

Thấy mọi cũng yên tâm, dậy tìm Từ Sở Trầm, kẻ đã “trục xuất” ngoài .

Anh đang ở một trong phòng, đoán chắc đang rúc một góc suy ngẫm cuộc đời.

Chắc cũng ngờ, bán cho mà vẫn nhận lấy số phận như .

Chị đây định nhẹ nhàng dỗ dành một chút.

Mắt đỏ. Nếu nhớ lầm thì trong truyện gốc, mẹ nữ chính mất sớm, bố thì bệnh nặng, họ hàng thì đầy phiền phức…

Nữ chính mỗi lần buồn đều tự cuộn như mèo con.

Khổ cho Từ Sở Trầm, một trưởng thành mà còn cuộn tròn như , cũng là “ tài”.

Tôi kéo dậy, thấy mắt đỏ hoe.

Từ khi trí nhớ rối loạn, càng hơn.

Trước cũng , nhưng luôn giấu , bao giờ để thấy.

Tôi nâng mặt lên, nhẹ nhàng xoa xoa:

“Từ Sở Trầm, thế?”

Anh vẫn cứng miệng như thường:

“Anh , là em nhầm .”

Tôi xoa đầu :

“Vậy chị đây ôm một cái cho đỡ buồn nhé?”

Anh vốn luôn nhạy cảm, tinh tế, nhưng miệng lưỡi thì cứng đầu chịu thua.

Lúc buồn cứ im re, tìm góc nào yên tĩnh mà chui , hi vọng thời gian sẽ làm dịu mọi thứ.

bao giờ thành công, vì lúc nào cũng quanh quẩn bên cả.

Tôi bao giờ tin chuyện “thời gian chữa lành”.

Tôi chỉ biết ôm chặt lấy nhóc cứng đầu , gì, yên lặng ở bên cạnh.

Giống như bây giờ .

Tôi thêm nữa, tựa điểm tựa bên cạnh, ôm lấy lòng.

Tôi từng hỏi “tại ”, vì con vốn dĩ phức tạp, cảm xúc tiêu cực cũng trăm ngàn lý do.

Muốn , buồn, chẳng cần lý do nào cả.

Chỉ cần ở bên là đủ .

Bị ôm chặt, Từ Sở Trầm ngoan ngoãn tựa đầu vai .

Anh to, chỉ lặng lẽ rơi nước mắt.

Vai bắt đầu ướt.

Ngay cả khi trút nỗi lòng, cũng kiềm chế đến như .

Chưa bao lâu, đột nhiên cảm nhận Từ Sở Trầm khẽ giãy dụa một chút, biết tâm trạng tồi tệ của đã tiêu hóa gần hết, liền thả .

Tôi nâng khuôn mặt lên, đôi mắt đỏ hoe như thỏ con xong.

Rõ ràng đã bình tĩnh hơn nhiều. Tôi xác nhận xong thì hài lòng mỉm .

Giây tiếp theo, Từ Sở Trầm bất ngờ hôn nhẹ lên má .

Giống hệt hồi mới yêu , ngây ngô vụng về.

Rồi đỏ từ tai đến tận cổ, vụng về chạy mất.

Lúc về nhà mới mở điện thoại tiểu thuyết, mới phát hiện hóa vô tình làm vai tổng tài bá đạo.

Trong nguyên tác, khi nữ chính về nhà thân họ hàng mắng mỏ thậm tệ, đang lúc buồn thì tổng tài xuất hiện che chở mạnh mẽ, lập tức tăng hảo cảm lên vù vù.

Tôi liếc Từ Sở Trầm trong bộ da “tiểu bạch hoa giới hạn”, khẳng định một điều—

Tôi quả thật là tư chất trời sinh làm tổng tài bá đạo.

Rồi thêm hai tháng trôi qua.

Ngoài việc bên cạnh thì giả vờ làm tiểu bạch hoa, còn Từ Sở Trầm gì khác thường.

Ít nhất là đã qua mặt đồng nghiệp trong công ty, trong mắt họ, vẫn là tổng tài trầm mặc ít .

Khác biệt duy nhất chính là thể hôn cũng chẳng thể đụng chạm.

Đáng lẽ thể cưỡng ép chiếm đoạt, nhưng mà cũng lười làm .

đó cũng đã hôn đủ , vẫn còn thể hôn tiếp.

Chỉ là hôm nay ánh mắt gì đó khác lạ.

Sao thế nhỉ? Anh đã lén mấy lần .

Cuối cùng Từ Sở Trầm nhịn nữa: “Hôm nay em hẹn hò với Dương Ngọc Thần ?”

Dương Ngọc Thần, bạn cùng phòng đại học, cũng là bạn thân nhất của .

Sau khi nghiệp cô nước ngoài, thai liền vội vàng bay về thăm.

Tôi ngẫm , hôm đó ăn với cô tám chuyện về mấy đứa mắng te tua.

Gọi là “hẹn hò” thì… cũng coi như hợp lý.

Tôi hề cảm thấy gì sai trái, gật đầu tự nhiên.

Ai ngờ xong câu trả lời của , sắc mặt sa sầm : “Cố Hiểu Hy, em thật độc ác. Trái tim em là thứ mãi mãi thể sưởi ấm ?”

Nói xong liền xoay , mông về phía .

???? Không chứ???

Tôi thật sự hiểu nổi, lập tức móc vũ khí bí mật ——

《Một đêm tình mê loạn: Bảo bối bất ngờ giáng thế》

Dạo gần đây cư xử bình thường quá, khiến truyện chậm như rùa bò.

phản ứng của Từ Sở Trầm… vẻ như bên “tiểu bạch hoa” tiến triển nhanh vượt bậc nhỉ?

Tôi vội vàng liền một mạch cả trăm chương.

Phải , trăm chương lấy một chương thừa.

Nam chính hạ thuốc, đồng nghiệp chơi , phản công thần tốc, nam phụ xuất hiện…

Còn cả tai nạn xe??

Chà, lái xe cẩn thận, nhà hai dòng lệ. Tổng tài cũng ngoại lệ, chỉ là nguyên nhân khởi đầu quá ư vô lý.

Tại âm mưu trong thương chiến của là… đua xe sinh tử?

Haizz.

Thế là nhập viện nhé.

tốc độ hồi phục của phần kỳ diệu đấy, ba chương là khỏe tám phần.

Tôi trưng gương mặt “ông chú điện thoại tàu điện ngầm”, lặng lẽ vuốt màn hình bằng ngón giữa thể hiện sự phản đối với phép màu y học trong truyện. Rồi chương tiếp theo làm trợn tròn mắt.

Bởi vì — vị hôn thê của tổng tài trở về.

Tôi thấy đây là bước ngoặt quan trọng của cốt truyện, liền lập tức nghiêm túc học hỏi.

Ghi chú: nội dung bên là nguyên văn tiểu thuyết《Một đêm tình mê loạn:Bảo bối bất ngờ giáng thế》

[ Cố Long Đình bất chấp lời khuyên của bác sĩ, lệnh tài xế đưa đến sân bay thành phố A, vì hôm nay Âu Dương Ninh Xuyên trở về.

Cố Long Đình bóp trán, khuôn mặt điển trai góc cạnh hiện lên vẻ khó hiểu. Âu Dương Ninh Xuyên là vị hôn thê mẹ lựa chọn, dù chấp nhận nhưng vẫn nể mặt.

Anh trong chiếc Rolls-Royce, xe dừng sân bay thành phố A.

Một lúc , một phụ nữ xinh mở cửa xe bước .

Âu Dương Ninh Xuyên tháo kính râm, khẽ hất mái tóc xoăn dài chăm chút kỹ càng , chiếc váy dài màu rượu vang càng tôn lên làn da trắng mịn, kiểu dáng tinh xảo khéo léo càng khiến thân hình thêm yêu kiều.

Cô mỉm nhẹ nhàng với : “A Đình, lâu gặp.”

bóng lưng , bờ vai rộng cùng cơ thể rắn rỏi âu phục ôm sát, phảng phất mùi nước hoa cổ điển pha chút mùi thuốc lá nhẹ nhàng.

Cố Long Đình toát vài phần lạnh lùng, vài phần tà mị cùng vài phần hờ hững. Khuôn mặt điển trai nghiêng, khóe môi cong lên thành đường cong mắt, giọng trầm như cello vang lên: “Ừm.” ]

Hô hô…

Dương Ngọc Thần là nữ phụ .

Âu Dương với Dương – bình thường tám cây gậy cũng chả gõ trúng chứ.

Bảo Từ Sở Trầm hôm nay thái độ như .

Tôi tiếp tục

Loading...