MẸ ƠI, ĐỪNG SỢ! - CHƯƠNG 10
Cập nhật lúc: 2025-07-10 21:35:08
Hắn đưa và mấy em của uống rượu ăn cơm, chuốc cho say nửa tỉnh nửa mê, đó mặc kệ sự từ chối của , quan hệ với bà .
"Tớ đồng ý, liền hôm đó là nửa đẩy nửa kéo, nếu thật sự , thể đẩy ."
"Hắn yêu đương là như , còn đầu của tớ cho , sẽ đối xử với tớ…"
Tay bà run rẩy cài cúc áo, nhưng vẫn cố gắng gượng .
"Đừng những chuyện nữa, Thụy Thụy, còn đang bệnh, nên nghỉ ngơi cho khỏe."
Thì là .
Đây là hai mươi năm .
Trinh tiết vẫn coi là một thứ quan trọng.
Cái gọi là cứu một , liền thể đường hoàng yêu đương, kết hôn với bà .
Sự từ chối của kết quả, liền thành từ chối nhưng nỡ.
Chính là cái cớ hoang đường, nực như , trói buộc cả cuộc đời .
Nực hơn là, là con gái của con súc sinh .
Trong cơ thể , chảy dòng m.á.u của .
Thậm chí một phần tính cách, cũng di truyền sự nóng nảy dễ cáu giận, và cực đoan của .
Cơn đau dữ dội ập đến, cảm giác buồn nôn mãnh liệt buộc cúi xuống, nôn khan.
nôn gì.
Mẹ luống cuống vỗ lưng , rót nước cho .
nắm lấy ngón tay lạnh lẽo của , khàn giọng : "Tớ ."
từ ngày đó trở , bắt đầu thường xuyên mơ.
Trong giấc mơ, cho dù trốn thoát thế nào.
Cho dù đến nơi xa ngàn dặm, đến một đất nước xa lạ.
Cuối cùng, vẫn sẽ c.h.ế.t lưỡi d.a.o của Tưởng Chu.
Giống như, đó là ám chỉ của ông trời dành cho .
Chỉ để bản biến mất, là đủ.
Chỉ kẻ đầu sỏ tồn tại đời, mới thể cứu bà .
Vì , khi bác sĩ tuyên bố, bệnh tình của một nữa chuyển biến , tế bào ung thư di căn khắp , ngay cả hóa trị cũng còn tác dụng.
cuối cùng hạ quyết tâm.
Mẹ bận rộn với đề tài nghiệp, thể ngày nào cũng đến bệnh viện chăm sóc .
Điều cho cơ hội.
chịu đựng cơn đau khỏi bệnh viện, tìm hiểu khắp nơi về lịch trình của Tưởng Chu.
Cho dù gần đến ngày nghiệp, cũng hề cảm giác cấp bách.
Vẫn giống như đây.
Ban ngày hoặc là ngủ ở ký túc xá, hoặc là đến khu trò chơi điện tử hoặc quán net.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/me-oi-dung-so/chuong-10.html.]
Buổi tối uống rượu với khác, đó đến phòng bi-a.
Tưởng Chu khi say rượu nóng nảy dễ cáu giận, sự kích thích của lời , càng dễ mất lý trí.
Huống chi trong xương tủy vốn mang gen bạo lực.
Những điều , là kinh nghiệm mà mười tám năm chung sống, mang đến cho .
15
Ngày thực hiện kế hoạch, từ sáng sớm mưa nhỏ.
ở trong bệnh viện, cho một bức thư dài.
Nói với , chuyện Tưởng Chu là phạm tội, sẽ khuyên tự thú, buông tha cho bà .
Nói với cô , quen là điều may mắn nhất trong cuộc đời .
Cho dù là đối với Dư Thụy, đối với Tưởng Nhụy.
Đều là như .
.
Xin .
Trên thế giới từ nay con, cũng Tưởng Chu.
Đối với mà , mới là kết cục nhất.
bộ quần áo bệnh nhân, mặc bộ quần áo túi rộng, rời khỏi bệnh viện.
Ở bên ngoài phòng bi-a mà Tưởng Chu thường đến, đợi mấy tiếng đồng hồ.
Cuối cùng cũng lảo đảo .
Trong tay còn cầm nửa chai bia uống hết.
im lặng theo .
Đi ngang qua một con hẻm nhỏ , gọi từ phía : "Tưởng Chu."
Hắn đầu , thấy , lạnh một tiếng.
"Còn dám đây lượn lờ mặt tao, thật sự sợ tao đánh c.h.ế.t mày ?"
đầy khinh miệt: "Đồ hèn, chỉ dựa thôi ?"
"Đừng tưởng , những kẻ theo dõi Phương Mẫn , là cố ý tìm đến đúng ?"
Thật đây là suy đoán của , chắc chắn.
thấy ánh mắt hung ác lóe lên trong mắt Tưởng Chu.
nghĩ, lẽ đoán trúng.
Trong dày dâng lên một cảm giác buồn nôn mãnh liệt.
Chính là một như .
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
gọi là bố suốt bao nhiêu năm.
May mắn , tất cả sẽ kết thúc hôm nay.