Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Mệnh của tôi do tôi định đoạt, không phải do các người - 02.

Cập nhật lúc: 2025-07-10 21:51:13

Lời dứt, sắc mặt của Tần Giản liền đổi, ánh mắt ông Triệu Nhĩ Hàn cũng trở nên sắc bén hơn.

 

Tần Giản là một doanh nhân thành đạt, chẳng cần nghĩ cũng , ông quá quen với những thủ đoạn lừa lọc nơi thương trường, nhất định cực kỳ căm ghét kẻ nào dám lừa gạt và lợi dụng ông !

 

Lúc , trực tiếp vạch trần lời dối của Triệu Nhĩ Hàn, cũng xem thử xem Tần Giản còn đưa chị cửa nhà họ Tần nữa .

 

Lời dối sắp trót lọt lật tẩy chỉ trong một câu, sắc mặt của Triệu Nhĩ Hàn lập tức sụp đổ.

 

Chị trừng mắt như rót đầy kịch độc, trong mắt ngập tràn oán hận và cam lòng.

 

thì chỉ vô tội chớp mắt, vẻ mặt ngây thơ khó hiểu:

 

“Chị ơi, chị em bằng ánh mắt ?”

 

“Xin , em sai gì ? Chị bảo em ngoài ăn cơm, nhưng em hiến m.á.u nhiều quá, yếu lắm, chịu nổi nên mới mua mang về ăn. Em cố ý gián đoạn cuộc trò chuyện của chị với vị .”

 

“Chị  ơi, chị bảo là phòng bệnh đang khử trùng, bảo em muộn một chút ? Việc khử trùng kết thúc ?”

 

Mỗi một câu, sắc mặt của Tần Giản khó coi thêm một phần, còn Triệu Nhĩ Hàn thì càng lúc càng hoảng loạn thêm một phần.

 

Cuối cùng, sắc mặt của Tần Giản sa sầm. Ông chằm chằm Triệu Nhĩ Hàn: “Vậy , hiến tủy căn bản là cô?”

 

“Tuổi còn nhỏ mà lòng hiểm sâu đến mức ư?”

 

Kế hoạch thất bại, còn trách mắng ngay mặt, Triệu Nhĩ Hàn kìm mà bật .

 

Còn thì chỉ mỉm chị .

 

Mới chỉ là khởi đầu thôi mà, giờ thì sớm quá ?

 

3.

 

Cuối cùng, khi xuất viện, Tần Giản đưa về nhà họ Tần để sinh sống.

 

Triệu Nhĩ Hàn gượng, giọng điệu đầy châm chọc: "Nhĩ Kim, chúng là chị em bao năm nay, mà em đối xử với chị như thế, em cảm thấy áy náy ?"

 

cũng học theo vẻ mặt đau lòng tột độ của chị , thở dài đầy thất vọng: "Chị  ơi, tại chị cướp công lao cứu của em? Vì chỉ để bám lấy giàu mà chị cũng tiếc tính kế cả em ?"

 

Triệu Nhĩ Hàn chặn họng, nghẹn lời đáp .

 

Thấy Tần Giản bước đến, tiếp tục :

 

"Từ nhỏ chúng lớn lên bên , em luôn xem chị là chị ruột của . ngờ, chị chỉ âm thầm mưu tính hại em, mà còn lừa cả ngài Tần nữa. Chị , em thật sự quá thất vọng!"

 

Tần Giản Triệu Nhĩ Hàn bằng ánh mắt tràn đầy khinh thường và chán ghét.

 

Triệu Nhĩ Hàn cúi đầu, giọng điệu đáng thương:

 

"Em gái, chị ngờ em nghĩ về chị như . Chị chỉ cho em thôi mà..."

 

chị chẳng rốt cuộc cái "" đó là gì, lẽ vì bịa nữa.

 

Tình trạng hồi phục của Tần Xuyên , lớn hơn hai tuổi, vì là ân nhân cứu mạng của nên đối xử với cũng tệ.

 

Mẹ của Tần Xuyên mất sớm, Tần Giản cũng từng tái hôn, nên ngoài đứa con gái thất lạc nhiều năm là thì Tần Giản chỉ một đứa con trai duy nhất là Tần Xuyên.

 

Nhờ , điều kiện sống mà kiếp từng . Không còn chạy đôn chạy đáo thêm để trang trải học phí và sinh hoạt phí, cũng xe đưa đón. Tần Giản quan tâm đến , còn Tần Xuyên thì cũng yêu thương như em gái ruột.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/menh-cua-toi-do-toi-dinh-doat-khong-phai-do-cac-nguoi/02.html.]

 

Kiếp , vì áp lực của cuộc sống mà buộc từ bỏ ý định học cao học, nghiệp đại học lao xã hội mưu sinh. kiếp , thể chuẩn cho kỳ thi từ sớm.

 

Kiếp , khi nghiệp đại học mới xét nghiệm m.á.u để nhập dữ liệu DNA tìm . Kiếp thì cũng cần vội.

 

Có điều, Tần Xuyên vẫn một chút hài lòng về :

 

"Nhĩ Kim, tại lúc nào em cũng lạnh nhạt với ?"

 

gì.

 

Bình thường ở ký túc xá, chỉ về nhà thăm bọn họ định kỳ, ngày tháng cũng cứ thế trôi qua một cách quy củ.

 

Mãi cho đến khi sắp tròn hai mươi tuổi, Triệu Nhĩ Hàn tìm đến .

 

"Nhĩ Kim, mấy năm nay em sống chứ?"

 

lạnh mặt, để ý đến chị , rõ ràng vẫn còn ghi hận chuyện năm xưa.

 

Ánh mắt của Triệu Nhĩ Hàn thoáng qua vẻ oán độc, nhưng giọng mềm mại:

 

"Nhĩ Kim, chị em vẫn canh cánh trong lòng về chuyện năm đó, nhưng chị thực sự chỉ ý thôi."

 

"Chị từng nhiều tin tức về việc phận của hiến tặng lộ, đó ép hiến hai. Lúc đó, chị tình cờ thấy nhận hiến tặng là Tần Xuyên, bọn họ còn tìm phòng bệnh của em. Chị sợ bọn họ sẽ ép buộc em gì đó nên mới em tránh ."

 

"Năm đó em chịu chị giải thích, nhà họ Tần nhận nuôi em, nhưng chị thực sự một ngày nào là lo lắng cho em."

 

Triệu Nhĩ Hàn rưng rưng nước mắt. giả vờ do dự: "Thật ? Chị vì lo lắng cho em nên mới thế em? Chị là để bảo vệ em ư?"

 

Triệu Nhĩ Hàn rơi nước mắt gật đầu lia lịa:

 

"Nhĩ Kim, chúng lớn lên bên từ nhỏ, bao nhiêu tình cảm, chẳng lẽ em tin chị một chút nào ?"

 

lập tức vẻ xúc động, ôm chầm lấy Triệu Nhĩ Hàn:

 

"Sao chị giải thích sớm với em chứ? Em bảo chị thể đối xử với em như ? Rõ ràng chúng là chị em mà!"

 

Triệu Nhĩ Hàn cũng nghẹn ngào theo: "Chị sợ em tin, nghĩ rằng chị cản trở con đường của em!"

 

như chợt nhận điều gì đó: "Vậy chẳng nhà họ Tần nhận nuôi em là vì mục đích khác ? Có em đang nguy hiểm ? Không , em rời khỏi nhà họ Tần!"

 

Triệu Nhĩ Hàn bày bộ dáng lo lắng cho : "Dựa cái gì chứ! Em cứu con trai của nhà bọn họ, bọn họ nuôi em cũng là lẽ đương nhiên, dựa mà em rời ?"

 

ngây ngô hỏi: "Vậy thì đây? Chẳng em ở nhà họ Tần sẽ nguy hiểm ? Nhỡ bọn họ ép em hiến tặng nữa thì ?"

 

Triệu Nhĩ Hàn vỗ vai đầy chắc nịch: "Đừng sợ, Nhĩ Kim, chị sẽ bảo vệ em!"

 

Thế là và Triệu Nhĩ Hàn một màn "đại hòa giải thế kỷ."

 

Vào ngày sinh nhật hai mươi tuổi của , Tần Giản tuyên bố tặng 5% cổ phần công ty để cảm ơn cứu mạng Tần Xuyên.

 

thấy sắc mặt của Tần Xuyên đổi, khẽ đầy thú vị.

 

bước đến bên Tần Giản, lắc tay ông nũng: "Ba ơi, con còn một yêu cầu nữa, mong ba hãy đồng ý với con."

 

Tần Giản vui vẻ : "Nhĩ Kim, đừng là một yêu cầu, dù là mười cái thì ba cũng đồng ý với con!"

 

hôn lên má ông một cái, đó lập tức đưa mong đón Triệu Nhĩ Hàn về sống chung.

 

Loading...