Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Mệnh của tôi do tôi định đoạt, không phải do các người - 03.

Cập nhật lúc: 2025-07-10 21:51:14

Tần Giản rõ ràng thích lắm, nhưng liền đem những lời Triệu Nhĩ Hàn kể một lượt.

 

Tần Giản vẫn hề d.a.o động, nhưng Tần Xuyên đột nhiên lên tiếng ủng hộ :

 

"Ba, dù cũng chỉ là thêm một ăn cơm thôi mà, nhà chúng cũng nuôi nổi? Hơn nữa, chúng cũng thể nhân cơ hội quan sát xem Triệu Nhĩ Hàn là thế nào, giúp Nhĩ Kim kiểm chứng một chút."

 

Lúc Tần Giản mới miễn cưỡng đồng ý.

 

Hôm Tần Xuyên cùng đón Triệu Nhĩ Hàn, Triệu Nhĩ Hàn ăn mặc vô cùng tinh tế, đến mức ngay cả cũng thêm vài .

 

khoác lấy cánh tay của Tần Xuyên: "Anh, đây là chị gái em, Triệu Nhĩ Hàn, ?"

 

Triệu Nhĩ Hàn ngượng ngùng liếc Tần Xuyên một cái, nhanh chóng cúi đầu.

 

Còn ánh mắt Tần Xuyên khi Triệu Nhĩ Hàn thì... đầy ẩn ý.

 

4.

 

Triệu Nhĩ Hàn đến nhà họ Tần bao lâu chiếm cảm tình của cả gia đình, đặc biệt là Tần Xuyên, và Triệu Nhĩ Hàn ngày càng thiết hơn.

 

Triệu Nhĩ Hàn còn thường xuyên cố tình tỏ gần gũi với Tần Xuyên ngay mặt , nhưng vẫn luôn như thấy.

 

Sau khi bảo lưu nghiên cứu sinh thành công, Tần Giản đặt tiệc ở khách sạn để chúc mừng. Trong bữa tiệc, Triệu Nhĩ Hàn tỏ đặc biệt ủ rũ.

 

Chị : "Nhĩ Kim từ nhỏ thông minh, em so với em thì thật sự kém xa. Em chỉ cần một thể hiểu, còn em dù học mười tám lượt cũng học nổi. Nhĩ Kim nhẹ nhàng mà bảo lưu nghiên cứu sinh thành công, còn em dù nỗ lực như thế nào cũng chẳng thể thi đậu nghiên cứu sinh."

 

Tần Xuyên vội an ủi chị :

 

"Nhĩ Kim chỉ là may mắn thôi, em cũng tệ . Năm nay đậu thì sang năm thi tiếp, đừng nản chí như ."

 

Ngay cả Tần Giản cũng vài phần xúc động:

 

"Chăm chỉ ngày ngày thể bù đắp thiếu hụt về thiên phú, bác tin nhất định cháu thể thi đậu."

 

Sau đó, ông dứt khoát lệnh cho và Tần Xuyên ngày mai hãy dẫn Triệu Nhĩ Hàn dạo phố giải khuây.

 

Tần Xuyên tỏ khó xử: "Ba, ngày mai con việc , là để hôm khác ?"

 

Triệu Nhĩ Hàn lập tức tiếp lời:

 

"Anh việc thì ngày mai hãy để Nhĩ Kim với em là . Nhĩ Kim cũng vất vả suốt thời gian qua , cũng nên thư giãn một chút."

 

còn kịp từ chối thì Tần Giản trực tiếp đồng ý.

 

Hôm , Triệu Nhĩ Hàn kéo thẳng đến tiệm thú cưng. Chị hào hứng ngắm nghía hết chỗ đến chỗ khác, còn thì khoanh tay một bên nhắn tin với bạn bè, chán đến ngủ gật.

 

Rất nhanh, Triệu Nhĩ Hàn chọn một con nhện khổng lồ. Chị loay hoay mãi với điện thoại, đó ngẩng lên với rằng điện thoại của chị , thanh toán nên đành nhờ giúp chị trả .

 

liếc con nhện , ngón tay khẽ lướt màn hình:

 

"Chị chắc chắn chị mua con nhện ? Đây là loài độc ? Không chị sợ mấy con côn trùng kiểu nhất ?"

 

Triệu Nhĩ Hàn thản nhiên đáp:

 

"Đó là hồi bé thôi, giờ chị sớm sợ nữa . Loại nhện chỉ là trông giống mấy con độc thôi, thực độc . Nhĩ Kim, chị thích con , mà điện thoại của chị , em thanh toán giúp chị ?"

 

Triệu Nhĩ Hàn rạng rỡ, trông chẳng khác gì một vô hại, cũng chẳng để tâm, gật đầu đồng ý, thanh toán giúp chị .

 

Sau đó, chị để mắt đến hai con cá vàng nhỏ, chị thử chức năng thanh toán, và quả nhiên, chị tự thanh toán thành công.

 

Trước khi về nhà, Triệu Nhĩ Hàn kéo tay lắc lư nũng nịu:

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/menh-cua-toi-do-toi-dinh-doat-khong-phai-do-cac-nguoi/03.html.]

"Nhĩ Kim, thể đừng với chú Tần và rằng chị mua nhện ? Chị sợ bọn họ sẽ hoảng sợ."

 

Nhìn dáng vẻ bộ đáng yêu của Triệu Nhĩ Hàn, cũng mềm lòng, đương nhiên là gật đầu đồng ý.

 

Sáng hôm , phòng của Triệu Nhĩ Hàn đột nhiên vang lên tiếng hét thất thanh của chị .

 

Lúc thong thả bước đến thì thấy cánh tay của Triệu Nhĩ Hàn sưng đỏ, nước mắt rơi như mưa, hoảng loạn trốn trong vòng tay của Tần Xuyên, lóc ngừng.

 

Tần Xuyên trừng mắt , nét cưng chiều ngày biến mất còn dấu vết.

 

"Triệu Nhĩ Kim! Nhìn xem em cái gì !"

 

còn kịp hỏi xảy chuyện gì thì Triệu Nhĩ Hàn nức nở mở miệng:

 

"Anh Tần Xuyên, đừng trách Nhĩ Kim, là do em nên đến phiền cuộc sống của , Nhĩ Kim chỉ dạy em một bài học nho nhỏ mà thôi... Em , thật sự ..."

 

Vừa xong, chị trực tiếp nghiêng đầu một cái, ngất lịm trong vòng tay của Tần Xuyên.

 

Tần Xuyên hốt hoảng bế thốc Triệu Nhĩ Hàn lên, chạy thẳng đến bệnh viện. trợn mắt khinh thường, ánh mắt của Tần Giản lúc cũng chẳng mấy .

 

"Nhĩ Kim, rốt cuộc chuyện là thế nào? Sao con mua nhện độc đặt phòng của Nhĩ Hàn?"

 

, Tần Giản thật lâu, đó chỉ để một câu ông sẽ điều tra rõ ràng rời .

 

ở nhà nhàm chán, xem phim sách, nhàn nhã nửa ngày.

 

Đến chập tối, Tần Xuyên đưa Triệu Nhĩ Hàn trở về, cùng về còn cả Tần Giản.

 

Tần Xuyên trông cực kỳ phẫn nộ, còn Tần Giản đầy vẻ thất vọng. Triệu Nhĩ Hàn thấy liền run lên bần bật.

 

Tần Xuyên và Tần Giản thấy phản ứng của Triệu Nhĩ Hàn thì ánh mắt cũng càng thêm nghiêm trọng.

 

ôm nửa quả dưa hấu, vô tội chớp chớp mắt bọn họ.

 

Tần Xuyên sải bước đến mặt , vung tay hất bay nửa quả dưa hấu đang cầm, trợn mắt gào lên:

 

"Em Nhĩ Hàn suýt c.h.ế.t ? Thế mà em vẫn còn tâm trạng ăn dưa hấu ?!"

 

chớp mắt, chỉ Triệu Nhĩ Hàn:

 

"Không chị vẫn còn sống sờ sờ đó ? Anh , rủa chị ?"

 

Tần Xuyên lập tức bùng nổ, chỉ tay thẳng mặt mà gầm lên:

 

"Triệu Nhĩ Kim, chứng cứ rành rành mắt mà em còn giả ngu với ? Chưa thấy quan tài đổ lệ ?!"

 

Triệu Nhĩ Hàn rơi nước mắt, dùng ánh mắt đầy vẻ thất vọng : "Nhĩ Kim, chị em vẫn canh cánh trong lòng chuyện năm đó, nhưng em thể từ chối việc chị đến nhà họ Tần sinh sống. Vì nhất định đẩy chị chỗ c.h.ế.t như thế chứ?"

 

Tần Giản cũng thở dài một thật dài:

 

"Nhĩ Kim, chuyện con quá đáng lắm . Mạng quan trọng, thể đem đùa giỡn như ?"

 

khó hiểu ba mặt:

 

"Rốt cuộc đang cái gì ? Sao con chẳng hiểu gì cả!"

 

Tần Xuyên giận dữ ném mạnh một tập tài liệu xuống mặt .

 

"Bây giờ là xã hội pháp trị, chuyện mua nhện độc để hại mà em cũng dám ? Có em quá coi trời bằng vung ? Huống hồ, Nhĩ Hàn là chị em lớn lên cùng em, em thể nhẫn tâm như thế!"

 

cầm tập tài liệu lên, bên trong là ghi chép thanh toán của .

 

Loading...