Mệnh của tôi do tôi định đoạt, không phải do các người - 04.
Cập nhật lúc: 2025-07-10 21:51:15
hung hăng cấu đùi một cái, đến khi ngẩng đầu lên thì nước mắt chảy dài mặt.
"Không , chuyện như thế ."
Tần Xuyên nhạt đầy châm chọc:
"Sao đây? Bây giờ em định lịch sử thanh toán là giả ? Đây là lấy từ điện thoại của chủ tiệm thú cưng, căn bản thể nào giả . Em còn gì để giải thích nữa ?"
hoảng loạn lắc đầu:
"Lịch sử thanh toán đúng là thật, nhưng con nhện đó là do em mua. Là chị điện thoại của chị , thể thanh toán, nên mới nhờ em trả giúp. Chính chị tự chọn con nhện đó mà."
Triệu Nhĩ Hàn lập tức bật , chẳng mấy chốc đến nấc lên, thở đứt quãng.
Vừa , chị : "Nhĩ Kim, nếu em chị rời thì cũng nên dùng cách chứ? Từ nhỏ chị sợ côn trùng, em cũng là điều đó ? Làm chị thể mua nhện chứ?"
"Hôm qua chị chỉ chọn hai con cá vàng thôi, cá vàng vẫn còn đặt trong phòng chị kìa. Rõ ràng là chị tự thanh toán, điện thoại của chị vẫn hoạt động bình thường, gì chuyện dùng ?"
"Nếu em vui khi chị ở đây thì chị thể rời bất cứ lúc nào. em thể chuyện thương thiên hại lý như !"
Vừa , chị lấy điện thoại , mở phần lịch sử thanh toán ngày hôm qua cho hai ba con Tần Giản xem.
Sau khi xem xong, ánh mắt của ba con Tần Giản càng thêm thất vọng, thậm chí còn lộ vẻ ghét bỏ.
Tần Xuyên như thể thấy thứ gì dơ bẩn .
Anh lạnh lùng nhạt: "Triệu Nhĩ Kim, bây giờ em còn gì để ?"
hoảng loạn về phía Tần Giản, Tần Giản nhắm mắt, đưa tay day day huyệt thái dương, giọng tràn đầy thất vọng:
"Nhĩ Kim, ba thật sự ngờ con chuyện như thế . Bây giờ con hãy xin Nhĩ Hàn , chúng thể tha thứ cho con một . !"
tiến lên nắm lấy tay của Triệu Nhĩ Hàn:
"Rõ ràng như mà! Rõ ràng chính chị bảo em mua giúp chị mà, bây giờ chị hãm hại em? Chị mau rõ sự thật cho , chị mau !"
Triệu Nhĩ Hàn hành động của dọa đến tái mặt. Chị , Tần Xuyên, cuối cùng sang Tần Giản, môi run run, giọng lắp bắp:
", đúng… đúng là như Nhĩ Kim , là em mua giúp con."
"Anh Tần Xuyên, chú Tần, hai đừng trách Nhĩ Kim nữa."
"Nhĩ Kim là ân nhân cứu mạng của Tần Xuyên mà, em gì cũng đúng hết!"
Triệu Nhĩ Hàn xong, vẻ mặt trông như ép buộc mà đành thỏa hiệp .
Tần Xuyên lập tức kéo Triệu Nhĩ Hàn phía , bảo vệ như che chở một kẻ yếu thế:
"Triệu Nhĩ Kim, mặt mà em còn dám uy h.i.ế.p Nhĩ Hàn như , lưng còn bắt nạt em đến thế nào nữa?"
"Nhĩ Hàn, em đừng sợ! Anh nhất định sẽ đòi công bằng cho em!"
ba bọn họ chung một chiến tuyến, lặng lẽ đưa tay lau nước mắt:
"Vậy nếu em bằng chứng chứng minh trong sạch thì ?"
Triệu Nhĩ Hàn và Tần Xuyên thoáng liếc , sắc mặt phần do dự.
Tần Giản trầm giọng: "Nếu thật sự bằng chứng thì đưa ."
gật đầu, lấy điện thoại , chạm vài cái. Giọng của liền vang lên một cách rõ ràng:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/menh-cua-toi-do-toi-dinh-doat-khong-phai-do-cac-nguoi/04.html.]
"Chị chắc chắn chị mua con nhện ? Đây là loài độc ? Không chị sợ mấy con côn trùng kiểu nhất ?"
Tiếp theo chính là giọng của Triệu Nhĩ Hàn:
"Đó là hồi bé thôi, giờ chị sớm sợ nữa . Loại nhện chỉ là trông giống mấy con độc thôi, thực độc . Nhĩ Kim, chị thích con , mà điện thoại của chị , em thanh toán giúp chị ?"
"Nhĩ Kim, thể đừng với chú Tần và rằng chị mua nhện ? Chị sợ bọn họ sẽ hoảng sợ."
Triệu Nhĩ Hàn ngay lập tức cứng đờ , như hóa đá tại chỗ.
Sắc mặt của Tần Giản trở nên cực kỳ khó coi. Ông lạnh lùng chằm chằm Triệu Nhĩ Hàn: "Cô dám lừa ? Ai cho cô cái gan đó, hả?"
5.
Triệu Nhĩ Hàn đưa ánh mắt cầu cứu về phía Tần Xuyên, nhưng Tần Xuyên cắn môi, mặt chị .
nhân cơ hội lên tiếng, giọng nghẹn ngào:
"Triệu Nhĩ Hàn, mấy năm chị cướp công của , giả vờ là hiến tủy cứu Tần Xuyên, lừa ba một . tin lời dối trá của chị nên mới đưa chị về nhà họ Tần sống cùng. Bây giờ chị lừa gạt gia đình thêm một nữa, rốt cuộc là vì cái gì? gì với chị ?"
Sắc mặt Triệu Nhĩ Hàn vặn vẹo đầy dữ tợn:
"Cô dám ghi âm ? Hóa ngay từ đầu cô từng tin đúng ? Cô đang diễn kịch đúng ?!"
đáp lời chị , mà sang thẳng Tần Xuyên, hỏi:
"Anh, chắc chắn cửa hàng thú cưng camera giám sát đúng ? Vậy tại chỉ một cái lịch sử thanh toán mà mặc định rằng lời của Triệu Nhĩ Hàn là đúng chứ? Anh từng em chính là ân nhân cứu mạng của , chúng sống cùng bao nhiêu năm , tại bữa tiệc sinh nhật đó đổi như chứ?"
Trong mắt của Tần Xuyên lóe lên vẻ hoảng hốt, vội vàng phủ nhận:
"Ai đổi tiệc sinh nhật chứ? Nhĩ Kim, là vì quá quan tâm em, sợ em con đường sai trái, nên mới thấy lịch sử thanh toán mà hoảng lên, thế mới trúng chiêu của Triệu Nhĩ Hàn. Bình thường thương em thế nào, em còn ? Anh là Triệu Nhĩ Hàn lừa đấy!"
bật , chạy lên lầu thu dọn đồ đạc, nhưng Tần Giản lập tức ngăn :
"Nhĩ Kim, con là ân nhân của nhà họ Tần chúng , con gì sai cả, nên rời là con."
ngẩng đầu về phía Tần Xuyên, do dự một chút lên tiếng:
"Nhĩ Kim, dù em và Nhĩ Hàn lớn lên cùng , nhưng nếu em thích em thì tuyệt đối sẽ đồng ý để em tiếp tục ở ngôi nhà !"
Không hổ là Tần Xuyên, đến nước vẫn quên đổ thêm dầu lửa, đẩy về phía đối lập với Triệu Nhĩ Hàn.
Sao thể để toại nguyện ?
sang Triệu Nhĩ Hàn, Tần Xuyên, vẻ mặt ngập ngừng.
Tần Giản dịu dàng hỏi: "Sao Nhĩ Kim?"
cắn môi, như thể hạ quyết tâm, chậm rãi :
"Dạo con thấy và chị thiết, con còn tưởng… hai bọn họ đang hẹn hò. Nếu hai bọn họ thật sự đang yêu , con thể tha thứ cho chị một , cho chị cơ hội sửa sai."
Đôi mắt Triệu Nhĩ Hàn lập tức sáng rực lên:
"Phải! và Tần Xuyên đang hẹn hò với !"
Tần Xuyên xong câu đó thì tức đến mức ngửa , suýt nữa thì bật thốt lên phủ nhận. đúng lúc đó, Triệu Nhĩ Hàn khẽ mấp máy môi, gì đó với mà thấy.
Tần Xuyên lập tức im bặt.
Ánh mắt dò xét của Tần Giản quét qua Tần Xuyên, ông hừ lạnh một tiếng, mắng xong hai chữ "Nực !" thì xoay rời .