Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com
Tính năng COMING SOON: Phòng Chat Thế Giới

Mèo nhỏ dùng 99 kiếp để ở bên anh - Chương 5

Cập nhật lúc: 2025-07-28 21:44:16

9.

Bên ngoài cửa sổ, ánh đèn thành phố vẫn lặng lẽ trôi chảy như dòng sông ngừng nghỉ. Thời gian âm thầm vượt qua khoảnh khắc quyết định — đúng nửa đêm.

Không qua bao lâu, những tiếng nấc nghẹn và run rẩy dữ dội trong lòng mới dần lắng , chỉ còn vài tiếng nức nở nhẹ, thỉnh thoảng vỡ trong tĩnh lặng. vẫn ôm chặt lấy , như thể đó là chiếc bè duy nhất cứu khỏi cơn lũ. Cảm giác kiệt sức khi sống sót qua đại nạn, và niềm hạnh phúc quá đỗi phi thực đan xen , khiến mềm nhũn, chỉ vùi mãi trong vòng tay ấm áp và chân thực .

Chu Tự vẫn ôm trong lòng, giữ nguyên tư thế nửa quỳ ghế sofa. Ánh mắt dừng vành tai đang đỏ bừng vì nhiều, những lọn tóc rối che khuất. Căn hộ tĩnh mịch, chỉ còn tiếng nấc nghẹn khe khẽ của , và nhịp tim trầm của .

Anh ôm , như đang ôm một báu vật vô giá mất tìm .

Ánh mắt vẫn dừng nơi vành tai , đỏ lên vì quá nhiều. Không gian tĩnh lặng bao phủ lấy chúng — nơi , giờ chỉ còn tiếng thở dốc, tiếng tim đập, và nỗi xúc động vẫn tan hết trong khí.

Một lúc lâu , mới khẽ cất tiếng.

Giọng trầm thấp, vang lên dịu dàng như một làn ấm xuyên thẳng lòng , mang theo một sức nặng lạ kỳ, cùng thứ cảm xúc mà từng thấy — một chút thở dài như từ lâu, và một nỗi thấu hiểu dài lâu đến mức đau lòng:

“Ừ… .”

Anh nghiêng đầu, môi gần như chạm vành tai lạnh băng, thở nóng ấm phả lên da nhạy cảm, khiến run rẩy khẽ khàng.

Giọng thấp đến mức như tiếng thì thầm, nhưng từng từ như tảng đá ngàn cân, nện mạnh tim :

“Lần … em chạy .”

Khoảnh khắc câu vang lên —

Toàn như sét đánh trúng!

Mọi tiếng nức nở, cảm giác kiệt sức tan biến trong chớp mắt, đông cứng như tuyết rơi hồ lạnh.

như một cỗ máy hoen gỉ, chậm rãi từng chút một, ngẩng đầu khỏi hõm cổ ấm áp của .

Giữa làn nước mắt mờ nhòe, thấy rõ ràng gương mặt Chu Tự — ngay mắt .

Đôi mắt sâu thẳm , ẩn chứa một cảm xúc phức tạp đến mức khiến linh hồn run rẩy. Có sự quan tâm và dịu dàng mà quen thuộc trong “kiếp ”, nhưng sâu hơn, nặng nề hơn, trong tận cùng ánh mắt , đang dâng trào một thứ từng thấy, cũng nên thấy —

Một sự giải thoát hành trình tìm kiếm dài đằng đẵng.

Một nỗi mệt mỏi tích tụ quá nhiều đợi chờ và thất vọng.

Thậm chí còn một chút… bất lực xen lẫn bao dung, như đang một điều gì đó đáng trách, thể yêu.

Đó là ánh dành cho một đối thủ thương trường chỉ quen ba ngày.

Ánh mắt … giống cái gì nhỉ?

Giống chủ nhân, cuối cùng cũng tìm con mèo nhỏ lạc từ lâu, thể đầy thương tích, nhưng vẫn bướng bỉnh tự tìm đường về nhà.

Con ngươi co rút dữ dội.

Tim như một bàn tay vô hình bóp nghẹt, ngừng đập.

Một ý nghĩ hoang đường đến mức khiến m.á.u đông trỗi dậy như cây độc nứt mầm, nuốt chửng bộ nhận thức trong

Anh ?

Anh vẫn luôn ?!

giật khỏi vòng tay , cử động cứng nhắc như một con rối đứt dây.

Nước mắt vẫn còn bám hàng mi, rơi xuống, nhưng ánh của lúc , dù mờ nhòa, thấy rõ từng đường nét gương mặt Chu Tự.

Đôi mắt còn là ánh mắt của “Tổng giám đốc Chu Tự” lạnh lùng xa cách nữa.

Mà là…

một đôi mắt chờ đợi quá lâu.

Đã thấu tất cả.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/meo-nho-dung-99-kiep-de-o-ben-anh/chuong-5.html.]

Đã nhận từ lâu — chỉ là .

10.

Đó… ánh mắt của một xa lạ.

Ánh mắt , giống như một lữ khách chờ ở cuối con đường về nhà quá dài — mang theo nỗi mỏi mệt khắc tận xương bởi gió sương năm tháng, nhưng cũng sự thanh thản khi bụi trần rơi xuống. Ở nơi sâu thẳm nhất, ánh mắt thậm chí ẩn chứa một sự bao dung gần như tàn nhẫn, chính là sự bao dung từng cảm nhận trong vô cái kết của những “ba ngày” ngắn ngủi — bao dung đến, và bao dung rời .

“Anh…”

~ Hướng Dương ~

khẽ run môi, chỉ phát một tiếng thì thào tan vỡ.

Trái tim ý nghĩ điên rồ siết chặt đến phát đau, gần như thể thở nổi.

Chu Tự trả lời ngay.

Anh vẫn giữ nguyên tư thế nửa quỳ, một tay vững vàng ôm lấy , đỡ lấy cơ thể đang chực đổ sụp.

Ánh mắt rơi gương mặt , như đang ngắm một món bảo vật tìm , chăm chú đến từng vết nứt, từng tia sáng lấp lánh.

Ánh mắt , mang theo một thứ sức mạnh xuyên thấu linh hồn, khiến lớp vỏ ngụy trang dày công xây dựng qua chín mươi chín kiếp, giây phút tan chảy như lớp băng mỏng ánh mặt trời, vụn vỡ từng chút một.

Căn hộ im lặng đến đáng sợ.

Chỉ còn tiếng thở dồn dập kìm nén của , và nhịp tim trầm đến lạnh của .

Thời gian như kéo dài vô tận, mỗi giây đều nặng nề, sền sệt, như đặc .

Cuối cùng, Chu Tự cử động.

Anh từ từ nâng một tay lên, để lau nước mắt , mà là… đưa tay túi trong của chiếc áo vest.

Động tác chậm rãi và trịnh trọng, như thể đang chuẩn lấy một vật gì đó… vô cùng quan trọng.

Ánh mắt rời khỏi bàn tay , tim đập như sắp phá tung lồng ngực, tiếng mạch m.á.u nện màng tai từng nhịp dồn dập.

Một cơn lạnh lẽo tên, hòa lẫn với một dự cảm kỳ lạ đến rợn , trườn dọc theo cột sống như rắn độc.

Từ túi trong áo, cẩn thận lấy một vật.

Bàn tay to lớn của che gần hết vật đó, chỉ để lộ một viền kim loại lạnh lẽo lấp loáng ánh đèn vàng nhạt.

Rồi —

Anh mở tay .

Trong lòng bàn tay , yên lặng, là một chiếc vòng cổ.

Một chiếc vòng cổ dành cho mèo.

Chất liệu là da đen mềm và bền chắc, viền da mài nhẵn theo năm tháng, ánh lên vết mòn của thời gian.

hề nổi bật, thậm chí còn vẻ cũ kỹ.

Thứ khiến m.á.u đông cứng ngay lập tức, khiến đồng tử co rút như kim châm, chiếc vòng , mà là thẻ kim loại tròn nhỏ chính giữa vòng.

Tấm thẻ bằng bạc sáng, ánh lên sắc lạnh quen thuộc ánh đèn.

Trên đó —

rõ ràng khắc hai chữ:

【MINE】

 

 

Loading...