Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com
Tính năng COMING SOON: Phòng Chat Thế Giới

Mộ bên gốc đào nhỏ - Chương 7

Cập nhật lúc: 2025-07-25 21:58:58

22.

 

Ta giam lỏng trong cung Quan Sư, nhiều ngày gặp mặt Thẩm Chung.

 

Mọi đều Như phi quá ngang ngược, khiến Hoàng hậu vui, nên giờ thất sủng .

 

Như phi thất sủng, Hoàng hậu sinh bệnh, vui mừng nhất chẳng còn ai ngoài Chiêu phi cả.

 

Nàng trao quyền quản lý lục cung, còn con trai thì nắm chứng cứ Tam hoàng tử tham ô hối lộ trong tay, đắc ý vô cùng triều.

 

Tam hoàng tử liên tục các đại thần dâng sớ vạch tội, khiến Thẩm Chung thất vọng.

 

Cuối cùng, ông tước bỏ thực quyền của Tam hoàng tử, lệnh cho an phận nghỉ ngơi.

 

Chu Bằng tin thì phun máu, đổ bệnh nặng, cầu xin gặp Thẩm Chung.

 

Hôm đó, đang thả diều trong sân.

 

Một con đại bàng sải cánh bay lượn, sống động như thật, tung bay giữa trung Hoàng cung.

 

Thẩm Chung dừng chân lâu bên ngoài cung Vị Ương để ngắm.

 

Lúc trong, ông liền cãi to với Hoàng hậu.

 

Khi xưa, b.ắ.n một con đại bàng, tặng cho Thẩm Chung quà sinh thần.

 

Ông nhớ đến , cũng nhớ đến lời từng :

 

“Tỷ gì cả, chỉ . Tỷ vì chúng thể liều mạng, thì chúng cũng lấy mạng mà bảo vệ tỷ .”

 

Đệ , còn ông thì .

 

Đó là vết thương lòng trong ông , mà Hoàng hậu xát muối lên vết thương , thì thể cứu nổi đứa con cưng chiều đây?

 

Một Hầu phủ từng dựa , thấy thất thế thì liền nhân cơ hội giậu đổ bìm leo.

 

Hầu gia phái gửi thư đến cho , giọng điệu của Mạnh lão phu nhân như lệnh:

 

“Lập tức nhận tổ quy tông, đưa một nữ tử chi phụ của Mạnh gia cung để giữ vững địa vị cho ngươi .”

 

“Đứa trẻ sinh sẽ nuôi bên cạnh ngươi, như ngươi mới chỗ dựa.”

 

“Chỉ khi giữ vững ân sủng của Hoàng thượng, ngươi và Mạnh gia mới tương lai .”

 

Châu chấu mùa thu còn dám nhảy nhót ?

 

Đã dám tìm đường ch.ế.c đến mặt , thì đương nhiên sẽ tận lực giúp họ một tay.

 

Thấy Hoàng hậu và Chiêu phi đối đầu , cũng cần tiếp tục ẩn nhẫn nữa.

 

Thế là bức thư ngay lập tức đặt lên bàn của Thẩm Chung.

 

Có vị Hoàng đế nào việc giường chiếu và con nối dõi của đại thần kiểm soát chứ?

 

Nhất là khi sủng phi của ông thất thế chèn ép như thế.

 

Chỉ trong một đêm, Mạnh gia cuốn án mưu phản của tiền triều, tịch biên gia sản, lưu đày trong chớp mắt.

 

Thấy , nếu Hoàng đế vì ngươi thì chỉ cần phất tay là xong.

 

Chỉ là… Ông mà thôi.

 

Thẩm Chung nhớ đến … Kẻ đơn độc ai giúp đỡ, đáng thương vô cùng.

 

Sau một tháng lạnh nhạt với , cuối cùng ông cũng chịu đến gặp .

 

“Rút bài học thì ngoan ngoãn hơn đấy.”

 

Đao của tịch thu , đành lấy móng tay cào:

 

“Không ngươi từng thích cái tính hoang dã và khó đoán của ?”

 

Ông thấy còn dám đấu khẩu với thì liền dịu giọng:

 

“Trong cung chỗ để đánh đánh gi.ế.c gi.ế.c.”

 

“Có nhiều cách để bảo vệ bản lắm, sẽ dạy nàng, nhưng nàng ngoan ngoãn.”

 

Ta bĩu môi:

 

“Trừ khi… Đền cho một đứa con .”

 

“Chuyện đó thì gì khó. lúc bên Thái hậu một đứa đây.”

 

Một hoàng tử bệnh tật yếu ớt như mèo con đưa đến mặt .

 

Nó rụt rè nấp lưng khác, chẳng chút khí thế nào của hoàng tử cả.

 

Bảo mẫu liên tục nhận tội:

 

“Xin nương nương tha tội, thể Tứ hoàng tử yếu đuối, nhút nhát một chút.”

 

Đứa trẻ sinh mất mẫu , nuôi dưỡng bên cạnh Thái hậu, mà Thái hậu thường ở trong cung, nên rơi tay Chu Bằng.

 

Mười tháng thì hết tám tháng nó bệnh .

 

ít nhất nó vẫn còn sống.

 

Và cuối cùng, rơi tay .

 

Ta mỉm dậy, bày vẻ mặt dịu dàng từng đây:

 

“Lại đây, để xem con trai trông thế nào.”

 

Sinh con cho Thẩm Chung ?

 

Thân thể Mạnh Cẩm phù hợp .

 

Còn thì dại gì đem điểm yếu của giao tay ông cả.

 

Huống hồ, chờ nữa.

 

Có sẵn thì cứ việc dùng thôi.

 

23.

 

Ta chỗ dựa là thế gia, chỉ mỗi Thẩm Chung, mà ông từng đề phòng .

 

Con trai , đứa bé trắng trẻo ngoan ngoãn , thầy giỏi thì lập tức thầy giỏi, chỗ ở thì ngay chỗ ở .

 

Ngay cả Thẩm Chung khi ở bên cũng thường đánh cờ, vẽ tranh, thỉnh thoảng còn trồng hoa cho cùng Thẩm Dục ngoan ngoãn.

 

Thấy ngày càng sủng ái, con trai cũng dần dần lộ rõ tài năng, khiến Chiêu phi bắt đầu yên.

 

Nhị hoàng tử ngày càng thiết với các đại thần, thậm chí còn định diệt tận gốc Tam hoàng tử.

 

Hắn còn xúi giục bách quan ép Thẩm Chung lập thái tử sớm.

 

Hoàng đế đang ở độ tuổi cường tráng, con trai ép lập Thái tử quá sớm, chuyện vốn là điều kiêng kỵ.

 

Hắn liền mượn cớ nhỏ nhặt để dâng sớ hạch tội con .

 

Chiêu phi tốn công tính toán vì con trai, lúc sắp sửa đến đích thì gục ngã ở bước cuối cùng.

 

Nhị hoàng tử luận tội kết bè kết đảng, hãm hại , lòng độc ác, đày đến phương xa, vĩnh viễn phép về kinh.

 

Tất cả những chuyện đó định sẵn sẽ xảy ngay từ lúc xúi Chiêu phi để Nhị hoàng tử lộ mặt.

 

Cây đổ khỉ tan, những đại thần từng lao tâm khổ tứ mưu lợi, bây giờ sang lấy lòng .

 

Ta chẳng thèm để ý đến ai.

 

Chỉ là trong lúc các phu nhân đại thần uống , vờ như vô tình nhắc đến Hầu phủ Vĩnh Nghị năm xưa:

 

“Có lẽ con gái họ mệnh bạc nên mới đoạn tuyệt cả huyết mạch tình.”

 

Cộng thêm những gì từng ở Hầu phủ khi về cung, nhanh đoán ý .

 

Công tử nhà họ Mạnh chịu nổi khổ ải lưu đày nên nhảy sông tự vẫn, xác cá ăn, chỉ tìm một bộ xương.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/mo-ben-goc-dao-nho/chuong-7.html.]

Mạnh lão gia chịu cảnh kẻ tóc bạc tiễn đầu xanh, vượt qua nổi cú sốc , ngã quỵ, liệt giường nhúc nhích.

 

Mạnh phu nhân giờ như một lão nô, dù bận rộn ngày đêm cũng chẳng đổi bữa cơm no.

 

cô độc nơi nương tựa, thấy là điểm cuối của khổ ải, thật sự quá đỗi bi thảm.

 

Họ cũng nhớ còn một đứa con gái, hối hận dò hỏi khắp nơi, nhưng khác chỉ lạnh lùng đáp :

 

“Sủng phi của Hoàng thượng mà ngươi cũng dám hỏi thăm ?”

 

“Sống mà mang cái tâm bám víu thì mau ch.ế.c cho .”

 

Lúc đang phơi thịt khô, những miếng ngon nhất, thơm nhất.

 

Con trai hỏi :

 

“Mẫu phi còn đau ?”

 

Ta xoa ngực, đáp:

 

“Không đau nữa .”

 

Mạnh Cẩm còn đau nữa.

 

Người đau… Là Thẩm Tĩnh.

 

24.

 

Không ngờ lấy cớ tàn bạo và bất hiếu để dâng sớ vạch tội.

 

Ngay khi phong Quý phi, các gian thần tố cáo đủ đức hạnh để ở vị trí .

 

Thẩm Chung tức giận vô cùng.

 

Ta an ủi ông :

 

“Có phi , cũng để tâm.”

 

“Có ngươi và Dục nhi ở bên cạnh , thế là đủ .”

 

“Thật sự đủ ?”

 

Chiêu phi mỉm bước , theo là Hoàng hậu nương nương lâu lộ diện.

 

Hai nữ nhân mất con một nữa liên thủ.

 

“Như phi thật sự là con gái của Mạnh gia ?”

 

Chỉ một câu đ.â.m thẳng lòng .

 

“Dĩ nhiên .”

 

Ta đáp thẳng thừng.

 

Sắc mặt hai trầm xuống, thản nhiên tiếp:

 

“Ta là cô nhi mà, các chuyện đó ?”

 

Chiêu phi vẫn giữ bộ dạng từ bi, nhưng rút bằng chứng đẩy chỗ ch.ế.c:

 

những chứng cứ đều chứng minh ngươi cô nhi, mà là hậu nhân của tội thần, nhà họ Thẩm.”

 

Thẩm Chung siết c.h.ặ.t t.a.y đến mức khiến đau buốt, ánh mắt đầy vẻ nghi ngờ:

 

“Hậu nhân nhà họ Thẩm? Là thật ?”

 

Chu Bằng thở dài tiếc nuối:

 

“Năm xưa trắc phi phát hiện là hậu nhân tội thần nên mới nhảy xuống hồ Vị Ương tự vẫn.”

 

“Không ngờ nàng còn một xinh thế , thật đáng tiếc.”

 

Ngoài miệng thì thương hại, nhưng ánh mắt bà giấu nổi sự đắc ý.

 

Có lẽ họ nghĩ, tay, chắc chắn sẽ ch.ế.c đất chôn.

 

“Chứng cứ từ ?”

 

Chiêu phi nhạt:

 

“Là nha ở cung Trinh tần đưa cho khi tự sát. Tất cả đều là chứng cứ ngươi thông đồng với nàng , mượn tay Hoàng hậu để gi.ế.c chính con ruột .”

 

“Muội , còn gì để biện bạch nữa ?”

 

Sắc mặt Thẩm Chung u ám vô cùng.

 

Ta ông đang cố nén giận, chờ giải thích.

 

Thế nên mở thư , đưa cho ông xem từng chữ.

 

“Hoàng thượng thấy nét chữ là của ai?”

 

Mắt Thẩm Chung co , thể nhịn nữa, ông giơ tay tát mạnh một cái mặt Chiêu phi.

 

Hoàng hậu kinh hoảng:

 

“Hoàng thượng đánh nhầm ! Kẻ việc ác rõ ràng là Như phi!”

 

Thẩm Chung hạ tầm mắt , ánh mắt chứa đầy vẻ thất vọng:

 

“Thân thể Hoàng hậu , mau về cung tĩnh dưỡng . Trẫm sẽ coi như hôm nay nàng từng đến.”

 

là phu thê bao năm, nên đến nước ông vẫn cố giữ thể diện cho bà .

 

cơ hội trả thù khó như , Chu Bằng thể bỏ qua?

 

dẫn theo phi tần trong cung, quỳ thẳng xuống mặt Thẩm Chung:

 

“Thần là chủ trung cung, trách nhiệm can gián. Nếu để hậu nhân tội thần ở bên cạnh Hoàng thượng chẳng khác nào đe dọa giang sơn Đại Sở. Thần vì xã tắc, vì Hoàng thượng, xin xử tử kẻ mang dòng m.á.u họ Thẩm!”

 

Chiêu phi ôm mặt, rưng rưng phụ họa:

 

“Năm xưa Thẩm Tĩnh ch.ế.c sạch sẽ, chỉ sợ nhà họ Thẩm ôm hận trong lòng, tâm địa hiểm ác mà ở bên cạnh long thể, chính là mối họa cho xã tắc.”

 

Năm , lúc hai họ liên thủ diệt trừ Thẩm Tĩnh, Thẩm Chung tận mắt chứng kiến.

 

hôm nay họ dồn – Mạnh Cẩm đường cùng, thì ông rõ từng chút.

 

“Nếu Hoàng thượng tin, thần còn mang theo lời khai của nhà họ Mạnh.

Cô nương tên Mạnh Cẩm vốn nhát gan rụt rè, dám nhiều mặt khác, thể là Như phi mạnh mẽ, quyết liệt như hôm nay? Người nhà họ Thẩm chỉ khoác da Mạnh Cẩm để mê hoặc Hoàng thượng thôi. Xin hoàng thượng suy xét kỹ càng.”

 

Phi tần cung đồng loạt quỳ xuống, ép ch.ế.c.

 

Ta nhàn nhã phẩy áo, bật Thẩm Chung:

 

“Làm đây? Ngươi ch.ế.c ch.ế.c?”

 

Tất cả đều kinh ngạc, giận dữ quát:

 

“Như phi, vô lễ!”

 

Hoàng hậu sốt ruột nhịn :

 

“Hoàng thượng, đến nước còn bao che cho nàng ?”

 

“Vậy Hoàng hậu thấy, trẫm nên xử trí thế nào?”

 

Gương mặt lạnh lùng của Thẩm Chung hiện lên nụ nhạt, ông vén áo xuống ghế đá.

 

Hoàng hậu , lạnh:

 

“Hậu nhân tội thần, tất nhiên nên c.h.é.m đầu thị chúng.”

 

Thẩm Chung gật đầu, tỏ vẻ đang nghiêm túc cân nhắc, đó phất tay:

 

“Người , lôi ngoài, c.h.é.m đầu thị chúng.”

 

Hoàng hậu và Chiêu phi , ánh mắt mang đầy vẻ đắc thắng.

 

ngay giây , của Ngũ công công kéo… Chiêu phi .

Loading...