Một Vở Kịch, Hai Kẻ Đóng Giả Yêu - 3
Cập nhật lúc: 2025-07-10 21:39:36
Ba tháng , gả An Dương Vương phủ, trở thành An Tiểu Vương Phi.
Đêm tân hôn, chờ mãi vẫn thấy tân lang.
Không chờ, mà là nếu chờ thì cũng chẳng gì. Thược Dược cho ngủ.
Hôm , Thược Dược lay dậy, ôm rống:
“Tiểu thư ơi, cô khổ thế !”
“Chỉ vì đêm tân hôn thấy đến mà gọi là khổ? Ta còn mong đừng đến đấy.”
thật lòng.
Thược Dược nhịn , phẫn nộ:
“Công tử quá đáng quá, đêm tân hôn để cô một đành, còn đưa Công chúa Trường Ninh về phủ!”
“Công chúa Trường Ninh là cháu gái của , đưa về cũng gì lạ ?” thờ ơ đáp.
Thược Dược chẳng khác nào cha mất:
“Tiểu thư ơi, Công chúa Trường Ninh con ruột của Hoàng đế. Năm xưa Hoàng đế tuần phương Nam thì nhặt cô , còn Lan Quý phi lúc đó sinh non, đứa con sống . Hoàng đế sợ bà đau lòng nên bế luôn Công chúa Trường Ninh về nhận con.”
Thược Dược bà quản sự trong phủ kể .
“Vả , năm xưa công tử quỳ tận ba ngày ba đêm ở điện Thừa Ân chỉ để xin cưới Công chúa Trường Ninh, nhưng Hoàng đế nhất quyết đồng ý.”
Chuyện cũng từng .
Có điều, thời điểm đó đồn rằng An Tiểu Vương Gia rời khỏi Trường An để biên ải, Hoàng đế xót em mới chấp thuận.
thấy quá đau lòng, nhưng trong lòng vẫn chút khó chịu.
Người trong thành Trường An thường bảo, đôi mắt của tiểu thư nhà họ Lâm giống hệt đôi mắt Công chúa Trường Ninh.
Giờ cuối cùng hiểu. Ngày đầu gặp , Tống Sách An chằm chằm mắt , ánh sáng trong mắt chập chờn ẩn hiện mang bao nỗi thâm trầm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/mot-vo-kich-hai-ke-dong-gia-yeu/3.html.]
Hóa , giúp chỉ là giả.
Nói chán ghét cũng là giả.
Kỳ thực, chỉ là thế .
Cố Trường Khanh cưới yêu thương, nên bèn cưới mà Cố Trường Khanh yêu thương nhất ư?
* Tư định chung : Chỉ việc nam nữ tự quyết định gắn bó suốt đời (hôn ước) mà qua mai mối chính thức.
gỡ chiếc khăn voan đỏ che nửa mặt xuống bước ngoài.
Vừa mới bước qua bậu cửa, thấy Tống Sách An ôm công chúa Trường Ninh vội tới.
Bốn mắt chạm , thoáng vẻ ngạc nhiên, kế đó trở về dáng điệu nhàn nhạt lạnh lùng. Chàng :
“Cô về phòng .”
Nói xong, ôm công chúa Trường Ninh căn phòng bên cạnh.
Vốn dĩ họ định bước phòng tân hôn thì ?
Phòng tân hôn của và Tống Sách An bày biện trong chính phòng của , lẽ quên khuấy mất sự tồn tại của .
Rất “tâm lý”, :
“Này, khỏi phiền thế gì, hai đây cũng , né sang chỗ khác.”
Dứt lời, Tống Sách An khựng , bằng ánh mắt phức tạp.
Trong lòng thầm nghĩ: Chàng gì? Giữa chúng thì gì giấu? trong lòng, lẽ nào còn mong ghen ư? Đang mơ mộng gì thế?
vung tay:
“Thược Dược, thôi!”
Bộ dạng trông hào phóng vô cùng. Thật thừa nhận, chỉ tranh thủ kiếm cái gì ngon để ăn!