Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Mùng 3 Tết, Tôi Chúc Tết Nhầm Nhà - Chương 4

Cập nhật lúc: 2025-07-11 00:03:38

13.

 

Ngày hôm , trường chính thức khai giảng.

 

và Tống Khuynh Chu đều bận rộn với việc học, lịch trình của chúng đều kín mít.

 

khác với , còn chạy đến thư viện để tự học buổi sáng và buổi tối nữa, đó, mỗi ngày và Tống Khuynh Chu, mỗi ở một góc bàn trong phòng khách.

 

Chúng hầu như giao tiếp, chỉ tiếng bút lướt giấy, tiếng lật trang sách, và tiếng gõ bàn phím khuấy động sự tĩnh lặng trong phòng, kết nối hai ở hai góc đối diện.

 

Tình huống bắt đầu từ hôm hỏi Tống Khuynh Chu về một mô hình kinh tế. Sau khi giải thích cho , xuống mở sách, từ đó duy trì đến giờ.

 

dụi đôi mắt nhức mỏi, ngẩng đầu lên chạm một ánh mắt chăm chú đang .

 

Tống Khuynh Chu dựa mép bàn, cứ thế lặng lẽ , bao lâu .

 

Đôi mắt sáng của phản chiếu một tia sáng yếu ớt.

 

"Em đói ?" Tống Khuynh Chu hỏi.

 

sờ bụng: "Hơi ."

 

"Có ăn mì Ý ?"

 

Tưởng là để gọi đồ ăn ngoài nên bình thản trả lời: "Muốn."

 

Tống Khuynh Chu dậy ngoài, một phút xách túi .

 

Chừng thời gian... Là chạy sang nhà đối diện ?

 

thẳng bếp, vô thức nhướn mày.

 

dựa cửa bếp, thuần thục vớt mì cho ráo nước, khéo léo thái nhỏ cà chua.

 

Đôi tay của Tống Khuynh Chu thon dài đẽ, ngay cả khi cầm thìa cũng mắt.

 

"Anh nấu ăn ?"

 

"Ừm. Em cũng nấu ăn thế nào mà. Lúc dì giúp việc ở nhà thì sẽ tự nấu."

 

nổi hứng.

 

"Vậy, giúp một tay nhé?"

 

Đây là đầu tiên Tống Khuynh Chu lập tức bằng ánh mắt dịu dàng mà mấp máy môi do dự.

 

tự tin tiến gần .

 

"Đừng lo, chắc chắn sẽ giống ..."

 

Năm phút , vứt chiếc xẻng lật cháy đen, đĩa mì nhão nhoét cùng những miếng cà chua còn thấy xác nữa, vội vã che mặt chạy khỏi bếp.

 

"Xin ."

 

Xấu hổ quá mất.

 

Nghĩ những lời hùng hồn mà , chỉ mua vé rời khỏi Trái đất ngay lập tức.

 

giả vờ sách ở bàn, nhưng thực mắt luôn lén lút liếc về phía bóng dáng đang bận rộn trong bếp.

 

Năm phút , một bát mì Ý sốt cà chua bốc khói nghi ngút đặt mặt

 

"Nguyên liệu đơn giản thôi, ăn tạm nhé."

 

khối đen trong bát của , chột .

 

"Đừng ăn thứ ..."

 

cảm thấy áy náy.

 

Chính vì nấu hỏng nên phần ăn cho hai trở thành phần ăn cho một .

 

"Không , thích ăn đồ ăn nấu chín kỹ hơn." Tống Khuynh Chu .

 

cũng thể chín quá mức như chứ trai!!

 

Tống Khuynh Chu để ý tới sự do dự của , cứ thế gắp một miếng bỏ miệng.

 

Cảnh tượng đó... thật sự giống như một trai ăn phân.

 

Lại còn là kiểu táo bón nửa tháng mới .

 

dám , cảm giác tội dâng trào.

 

Tống Khuynh Chu vẫn thản nhiên ăn hết bát "đồ ăn", ngẩng đầu .

 

"Cũng tệ."

 

che ngực.

 

Có lẽ lương tâm đang quặn đau.

 

"Sao em ăn ? Sắp nguội đấy."

 

thầm thề trong lòng, Tống Khuynh Chu sẽ là tri kỷ của !

 

Chỉ cần , Ngu Vãn, đồ ăn thì , Tống Khuynh Chu, nhất định cũng phần!

 

kìm nén cảm giác tội với Tống Khuynh Chu, rưng rưng ăn hết nửa bát.

 

Lời thề đột nhiên hiện lên trong tâm trí ...

 

lặng lẽ đặt bát xuống.

 

Tống Khuynh Chu nhíu mày: "Sao ?"

 

Không do lương tâm mờ lý trí , bất giác gắp một đũa mì đưa đến miệng .

 

Đến lúc kịp phản ứng và rụt tay về thì Tống Khuynh Chu cúi xuống, cầm tay và nuốt hết mì miệng.

 

Lông mi dài như cánh quạt của đổ bóng xuống khuôn mặt , đôi mắt trong veo thẳng như chứa đựng một hồ nước xuân.

 

Đẹp đến nỗi tim ngừng đập một giây.

 

Người xưa "Vẻ nhất là khi ánh đèn" quả sai.

 

Tống Khuynh Chu chỗ, đầu lưỡi l.i.ế.m môi , đôi mắt vẫn long lanh như nước.

 

" vẫn thích món Vãn Vãn hơn."

 

Tim hẫng một nhịp, vội vùi đầu bát để ăn hết chỗ mì còn .

 

Cứu với, lúc nào cũng thể bỏ bùa khác!

 

Tống Khuynh Chu thêm gì nữa, đợi ăn xong mới tiến lên thu bát rỗng của .

 

Khoảng cách gần, đầu tiên nhận hai lúm đồng tiền nông khuôn mặt, mờ nhạt.

 

Gần như là thấy.

 

cúi mắt xuống, thấy cái bóng của in nghiêng bàn, như thể cắt thành hai đoạn.

 

Trong cái bóng , tai gần như chạm môi .

 

Mập mờ và quấn quýt.

 

Bầu khí dễ khiến khác hiểu lầm.

 

Một sợi dây thần kinh nào đó trong đầu đột nhiên đứt phựt, nắm lấy tay .

 

Anh ngạc nhiên ngước lên, nghiêng hôn lên môi .

 

Nhịp tim của cả hai đều đập loạn đến lạ.

 

Nụ hôn chỉ như chuồn chuồn lướt nước, ai tiến xa hơn.

 

nhảy xuống bàn, ôm lấy trái tim đang đập nhanh của , chạy vội phòng như thể đang chạy trốn.

 

14.

 

Từ đêm hôm đó, bắt đầu tránh mặt Tống Khuynh Chu.

 

Cứu với! Ai bảo nhất thời mất trí mà cưỡng hôn chứ?

 

che mặt.

 

Tống Khuynh Chu... Chắc cũng gặp nữa.

 

Nếu thì tại hai sống đối diện ngoài sớm hơn và về muộn hơn, suốt nửa tháng chẳng nổi một tình cờ chạm mặt?

 

Cặp đôi từng trường cùng bỗng mỗi một bóng, tin đồn và Tống Khuynh Chu chia tay nhanh chóng lan truyền khắp trường T.

 

Lần gặp Tống Khuynh Chu là trong một tiết học tự chọn chung nửa tháng .

 

Đêm hôm qua thức khuya học, sáng nay đến lớp gần sát giờ.

 

thoáng qua hàng ghế đầu, chỉ thấy còn một chỗ duy nhất ở phía bên hàng thứ ba tính từ lên.

 

Và trong cái thoáng qua đó, thấy Tống Khuynh Chu đang ở hàng ghế .

 

Trong đám đông, luôn là nổi bật nhất.

 

thầm thở phào nhẹ nhõm.

 

May quá, mặc dù chỗ gần nhưng ở hàng và dãy khác.

 

Ai mà ngờ , đời luôn những kẻ "chọc gậy bánh xe".

 

Khi bước lên cầu thang về phía cuối lớp, trai cặp lông mày rậm và đôi mắt to cạnh Tống Khuynh Chu đột nhiên cầm sách lên, chiếm lấy chỗ thấy với tốc độ cực nhanh.

 

Khi ngang qua , còn đắc ý nhướng mày.

 

...

 

Tống Khuynh Chu yên lặng ở đó, ánh nắng xuyên qua cửa sổ, dịu dàng hôn lên trai trông giống như một vị thần.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/mung-3-tet-toi-chuc-tet-nham-nha/chuong-4.html.]

Ánh mắt từng rời khỏi khuôn mặt , bình tĩnh và điềm đạm.

 

Càng khiến lòng thêm rối bời.

 

bỗng , mặt : "Về chỗ cũ ."

 

Anh ngẩn .

 

"Làm gì thế chị dâu..."

 

" bảo về chỗ ..." ngắt lời .

 

lúc đó, giảng viên bước lớp. Thấy kiên quyết như , thất vọng chỗ .

 

Trong suốt tiết học, chẳng lọt câu nào.

 

Được gặp Tống Khuynh Chu, cảm xúc kìm nén trong lòng đột nhiên trào dâng như thác lũ.

 

Thì nhớ nhiều như .

 

Nửa tháng qua, ai ăn sáng cùng .

 

vẫn đến thư viện, nhưng từ đó trở , duy nhất ở chiếc bàn dài đó.

 

Từng khoảnh khắc kể từ khi quen Tống Khuynh Chu hiện về trong tâm trí .

 

Thì thâm nhập khía cạnh trong cuộc sống của hề nhận .

 

Bỗng dưng tách , cảm thấy như một phần cơ thể lấy , chua chát đau đớn.

 

Thì , thích .

 

15.

 

giảng viên rời từ lúc nào.

 

Phải đến khi thấy tiếng huýt sáo và tiếng la ó trong lớp, mới sực tỉnh .

 

Theo ánh mắt của , thấy một cô gái đang trống bàn Tống Khuynh Chu.

 

Chiếc áo khoác đen ôm sát tôn lên dáng yêu kiều của cô , lớp trang điểm cũng chăm chút kỹ lưỡng.

 

Là Mạnh Giai.

 

Vẻ mặt Mạnh Giai còn nhợt nhạt như hôm nữa, hôm nay, má cô ửng hồng, trông xinh như hoa đào.

 

Ánh mắt của cô như vô tình lướt qua , dừng ở Tống Khuynh Chu.

 

"Đàn Tống... Em ngay . Sao và Vãn Vãn cùng thế?"

 

Tống Khuynh Chu vẫn ghế, vẻ lười biếng.

 

Anh còn thèm ngẩng mặt lên, như thể mặt gì cả.

 

Xung quanh nhiều đang , Tống Khuynh Chu phớt lờ thẳng thừng, Mạnh Giai bực bội.

 

Giọng cô trở nên gấp gáp:

 

"Có tin đồn bảo là đàn Tống và Vãn Vãn chia tay , thật ạ? Nếu là thật thì," cô cắn môi, "em cơ hội ?"

 

Đôi tay đang đặt bàn đột nhiên siết chặt .

 

Cuối cùng Tống Khuynh Chu cũng ngước lên , ánh mắt thờ ơ đến lạ, thậm chí giữa hai hàng lông mày còn chút thù địch:

 

"Không."

 

Mạnh Giai sửng sốt.

 

Tống Khuynh Chu dậy, cúi đầu :

 

" , cô cơ hội nào ."

 

Tống Khuynh Chu nghiêng , ánh mắt dừng .

 

vô thức thẳng , hàng mi dài của nhuốm màu ánh sáng ánh mặt trời, khiến màu mắt trông càng nhạt hơn.

 

Nhạt đến mức chỉ phản chiếu hình bóng của .

 

"Cô đang giận dỗi."

 

" đang dỗ cô ."

 

Giọng của Tống Khuynh Chu lớn nhưng ở đây đều rõ.

 

Anh trả lời trực tiếp, nhưng từng chữ đều đầy mập mờ.

 

Những tiếng la ó còn nhiệt tình hơn .

 

Mặt Mạnh Giai đỏ bừng, cuối cùng cô kiềm mà vội vã chạy khỏi cửa.

 

Đám đông dần tản , Tống Khuynh Chu bước tới gần .

 

Anh ngược sáng, đường nét sắc sảo khuôn mặt dần trở nên dịu dàng.

 

Anh , ánh mắt đầy sự chuyên chú.

 

"Vãn Vãn, mấy ngày nay bận chuẩn đề tài nghiên cứu."

 

Quả thật, mắt quầng thâm, trông mệt mỏi hơn bình thường nhiều.

 

Giọng trầm xuống.

 

" nhớ cái bàn trong nhà em ."

 

đôi lông mày giãn của , nhẹ.

 

Cuối cùng, bàn tay cuộn của cũng mở , xoa đầu , cầm balo của lên và đặt lên vai, "Về nhà thôi."

 

ngơ ngác bóng cao lớn đó.

 

Đột nhiên nhận .

 

Anh giống như vầng trăng sáng trời cao.

 

dành hết sự kiên nhẫn và dịu dàng cho .

 

Vừa nhẹ nhàng nuông chiều.

 

16.

 

Khoảng cách từ giảng đường đến nhà dài cũng ngắn.

 

Nếu lối cửa nhỏ thì đến hai mươi phút.

 

Tống Khuynh Chu vẫn giữ tốc độ chậm rãi, nhanh chậm mà cạnh .

 

Anh đút tay túi, toát lên vẻ lạnh lùng gọn gàng.

 

mỗi khi , đôi mắt lưu ly đột nhiên đong đầy sự ấm áp.

 

chợt nhớ đến một đoạn ký ức ngả màu theo thời gian, khi hiếm khi tỏ nghiêm túc, nhưng giọng của bà luôn đầy ý :

 

"Ngốc , khi con thực sự gặp thích, điều duy nhất con ở bên , đừng do dự nữa."

 

Hoá là thật.

 

vô thức cắn môi , định mở miệng .

 

Chuông điện thoại reo lên.

 

Cuộc gọi của đến đúng lúc như khi.

 

"Vãn Vãn, trưa nay con tiết ? Tháng đặt một chiếc ghế sofa, lắm."

 

"Chắc nó sắp giao đến . Mẹ đưa cho con cho bên đó. Nhớ nhận hộ nhé."

 

còn kịp lời nào thì điện thoại cúp máy.

 

kịp phản ứng, cuộc gọi tiếp theo đến.

LattesTeam

 

"Xin chào... Cô Cá Viên Chiên ?" Giọng ở đầu dây bên chút do dự.

 

...

 

Trên đầu xuất hiện đầy vạch đen, bên tiếp tục :

 

"Nội thất cô đặt giao đến lầu . Cô thể xuống ký nhận ?"

 

"Vâng, cảm ơn. sẽ xuống ngay."

 

Không thể phủ nhận, gu thẩm mỹ của lúc nào cũng áp.

 

Khi nhân viên giao hàng chuyển chiếc ghế sofa cũ và đặt chiếc ghế sofa mới đúng vị trí cho thì một giờ ba mươi.

 

đồng hồ, cảm thấy khó chịu.

 

tiết lúc 2 giờ chiều, kịp ăn trưa nữa .

 

Tống Khuynh Chu, giúp đỡ nhân viên giao hàng, biến mất từ lúc nào.

 

cầm hộp sữa, đang định ngoài thì thấy Tống Khuynh Chu bước sảnh.

 

"Anh thế?"

 

"Mua chút đồ."

 

Anh cũng tiết buổi chiều nên gì thêm, chúng vội vã chạy đến giảng đường.

 

Chiều nay chúng học chung lớp, lúc chia tay ở tòa nhà thí nghiệm, gọi .

 

Từ trong túi áo khoác, lấy một thứ nóng hổi đặt tay , một nắm cơm nắm.

 

"Ăn lót giờ học, để bụng rỗng cho dày."

 

Hơi ấm từ nắm cơm lan toả dọc theo đầu ngón tay, truyền đến tận trái tim.

 

Tim bất giác nóng lên.

Loading...