Mùng 3 Tết, Tôi Chúc Tết Nhầm Nhà - Chương 5
Cập nhật lúc: 2025-07-11 00:03:39
17.
Thứ Hai lúc nào cũng là ngày học căng nhất.
Hết tiết đến tiết khác nối đuôi .
Hiện tại đang chuẩn xuất bản một bài luận SCI. Tối đến chỉ ăn qua loa ở nhà ăn chiếc bàn dài ở nhà.
Cuối cùng cũng thành bản thảo đầu tiên, thở phào nhẹ nhõm.
Cuối cùng cũng chút thời gian rảnh rỗi, đó mới nhớ , vì một đống chuyện lộn xộn buổi chiều nên chuyện tử tế với Tống Khuynh Chu.
Huống chi là... Tỏ tình?
chán nản đến chỗ máy lọc nước, bất ngờ đối diện với một đôi mắt đen láy, tròn xoe như hai hạt đậu xanh.
lúc đó, ánh đèn xe ngoài cửa sổ vụt qua, gần như lao khỏi cửa như chạy nạn.
Tống Khuynh Chu mở cửa, còn kịp rõ thì nhanh như chớp núp lưng , vội vàng giục:
"Anh đóng cửa , nhanh lên."
Anh hiểu gì nhưng vẫn đóng cửa , thì thấy đang hoảng loạn.
cuống đến mức năng lộn xộn, mạch lạc:
"Chuyển ghế sofa... để cửa mở... chuột ."
Trong mắt Tống Khuynh Chu hiện lên ý , trong mắt đào hoa ánh lên xuân sắc.
cảm thấy mặt nóng.
còn cách nào ? Ai bảo sợ chuột nhất đời chứ!
"Giờ cũng muộn , chắc sẽ ai đến bắt chuột ."
"Tối nay em... ở đây . Ngày mai sẽ gọi đến bắt."
Lúc mới để ý, đang mặc đồ ngủ.
Bộ đồ ngủ lụa đen càng tôn lên làn da trắng như ngọc, đường xương sống thoát ẩn thoát hiện, trông trơn mượt mà gợi cảm.
nuốt nước bọt.
Quá gợi cảm .
nhanh chóng hướng khác: "Được."
"Vậy để lấy quần áo cho em nhé?"
ngăn : "Đừng ."
Anh bật , yết hầu nhô lên theo tiếng trầm thấp.
"Được . Vậy em mặc tạm đồ ngủ của nhé."
tắm nghĩ.
Tình huống hổ quá, là thời điểm thích hợp để chuyện tình cảm.
Hay là... Đợi thêm chút nữa .
Cửa phòng tắm gõ vài cái, giọng trong trẻo của Tống Khuynh Chu vang lên.
" để đồ ngủ ở cửa . Nhớ lấy nhé."
Dòng suy nghĩ của cắt ngang, đáp: "Được."
Cảm giác khi chạm bộ đồ ngủ ... chút kỳ lạ.
cầm xem, bộ đồ ngủ một túi "đồ lót dùng một ".
Còn là loại nữ.
Cứu với!
Tai nóng đến mức sắp nhỏ máu, c.h.ế.t trân trong phòng tắm hồi lâu mà vẫn nguôi đỏ.
Bộ đồ ngủ của quá dài đối với , ngay cả khi xắn ống quần lên bốn, năm thì nó vẫn dài đến mắt cá chân của .
mở cửa phòng tắm, túm lấy cạp quần rộng thùng thình, định chạy phòng ngủ.
Tống Khuynh Chu cách vài bước gọi:
" hâm nóng sữa cho em , uống xong hẵng ngủ."
đầu , "Không cần . ngủ đây."
Anh đùa ? thà c.h.ế.t chứ thấy đỏ mặt như đ.í.t khỉ, ăn mặc lôi thôi như ăn mày !
Trước khi đóng cửa, hình như thấy tiếng khẽ vương trong gió.
18.
Chắc chắn Tống Khuynh Chu từng ngủ ở phòng .
hiểu , khi chiếc giường , cảm giác như đang gần gũi với Tống Khuynh Chu.
Chết mất thôi.
trùm chăn kín đầu.
Cũng lúc Tống Khuynh Chu mua đồ lót nữ biểu cảm gì.
Liệu thể điềm tĩnh như khi ?
Tâm trí đầy những suy nghĩ hỗn loạn, mãi đến tận nửa đêm, mới mơ màng ngủ .
Khi thức dậy thì gần mười một giờ.
Đã nhiều năm ngủ đến giờ .
Tống Khuynh Chu bên cửa sổ, ánh nắng chiếu , mái tóc đen của lấp lánh ánh sáng ấm áp.
Nhìn mà chỉ chạm nó.
"Dậy ?"
Anh thấy tiếng động thì , vẻ mặt dịu dàng, trong mắt vẫn còn lưu giữ chút ấm áp của mặt trời.
Lúc đó, suýt buột miệng : "Tống Khuynh Chu, chúng hẹn hò nhé."
Anh bước về phía bếp: " hâm nóng cháo , em ăn một chút ."
"Tống Khuynh Chu..." gọi .
"Sao thế?" Anh đầu , vẫn kiên nhẫn như khi.
Bất cứ khi nào gọi, đều gác việc đang , với ánh mắt tập trung và dịu dàng.
Tống Khuynh Chu như thế.
Đợi thêm một chút nữa. Chuẩn kỹ càng hơn. tự nhủ với .
: "Không gì, đói ."
đói thật nên ăn hết ba bát cháo.
"Người bắt chuột đến sáng nay và bắt con chuột ."
" cũng gọi dì giúp việc đến dọn dẹp và khử trùng . Chắc sẽ xong sớm thôi."
gật đầu.
Tống Khuynh Chu ngập ngừng xách một chiếc lồng nhỏ từ cửa tới.
"Con chuột ... Hình như là chuột cảnh của ai đó."
cúi đầu, đối diện với đôi mắt đen láy như hạt đậu xanh đó, suýt rơi bát cháo.
"Á?"
Tống Khuynh Chu lấy một quả cherry từ đĩa trái cây bàn bỏ trong lồng.
Con chuột vươn hai bàn tay ngắn cũn của , ôm quả màu đỏ tươi và bắt đầu gặm.
"Hình như... Nó là chuột lang, một loại chuột cảnh."
Nhìn thấy con chuột ban ngày, cuối cùng cũng thấy diện mạo thật của nó.
Hôm qua, đôi mắt đậu xanh đó, sợ phát khiếp.
Giờ mới nhận ... Nó cũng khá đáng yêu.
Nó bộ lông màu nâu và trắng, mập mạp, sạch sẽ, vẻ là chăm sóc kỹ.
Chắc chắn là con chuột chạy lạc, đúng lúc di chuyển ghế sofa, cửa mở toang một lúc lâu nên nó nhân cơ hội đó lẻn .
và Tống Khuynh Chu , cả hai nhịn mà bật .
19.
Có tiếng gõ cửa.
Tống Khuynh Chu mở cửa, từ hình cao lớn của , thấy hai phụ nữ trung niên đang gì đó với .
Tống Khuynh Chu đưa tiền, tặng cho mỗi một hộp cherry, đó mới tạm biệt hai và đóng cửa .
"Dì giúp việc dọn xong ?"
nhét một quả cherry miệng, giọng ngập ngừng.
Tống Khuynh Chu bước tới gần , hình cao lớn của khiến cảm thấy vô cùng áp lực.
Ánh mắt lấp lánh, một lúc mới đáp, "Ừm."
lấy khăn giấy lau tay, dậy.
"Vậy, về nhé."
Tống Khuynh Chu những lùi mà còn tiến thêm một bước nữa.
Cả gần như áp sát .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/mung-3-tet-toi-chuc-tet-nham-nha/chuong-5.html.]
Ánh mắt d.a.o động, nhẹ nhàng như sự rung động của thở hoặc nhịp tim.
"Anh... đang chặn đường đấy."
LattesTeam
Tống Khuynh Chu nâng đầu ngón tay lên, nhẹ nhàng lướt qua khóe môi , đầu ngón tay trắng nõn dính một chút nước đỏ.
Chết thật.
Quên lau miệng.
định lấy tay lau miệng thì giọng khàn khàn của Tống Khuynh Chu vang lên:
"Có thể đừng ?"
Tay cứng đờ giữa trung, bàn tay mát lạnh của phủ lên.
Bắt đầu từ đầu ngón tay đỏ tươi, từng chút một luồn qua các kẽ tay .
Tốc độ chậm, như thể đang cho cơ hội từ chối.
từ chối.
Cuối cùng, lòng bàn tay của chúng khớp .
"Em thể ở ? Phòng chính phòng phụ, tùy em chọn."
Đầu tai đỏ, nhưng đôi mắt sâu thẳm, chất chứa vô cảm xúc khó đoán.
" từng , bất kể em gì thì cũng sẽ tôn trọng em, nhưng nhận ... Mình quá."
"Em tránh , nhưng ."
"Em , sẽ cho em ."
Giọng của càng lúc càng trầm, nhưng ánh sáng trong mắt ngày càng sáng hơn.
thẳng đôi mắt , giọng cũng nhẹ nhàng.
"Được."
bao giờ thấy Tống Khuynh Chu bộc lộ cảm xúc một cách rõ ràng như .
Anh chằm chằm, sự kiêu ngạo trong mắt tô điểm bằng tình cảm sâu sắc của tuổi trẻ.
Rồi dần dần, mắt chuyển sang màu đỏ.
Anh kéo lòng, tựa cằm vai .
Hơi nhột.
Giọng của thấp, như thể đang nũng nịu:
"Vậy em cho một danh phận ?"
Tầm của hướng ngoài cửa sổ.
Có những chiếc lá rụng gió thổi bay lên cao, xoay tròn trung.
thấy giọng , nhẹ nhàng nhưng vô cùng kiên định:
"Được."
"Bạn trai."
20.
Chủ nhân của chú chuột lang thực sự sốt sắng.
Trong thang máy dán đầy tờ thông báo tìm chuột lạc.
Khi Tống Khuynh Chu và mang nó trả , liên tục cảm ơn chúng .
"Là cảm ơn mới đúng."
Chủ của chuột lang: ?
Tống Khuynh Chu đầy ẩn ý.
"Chuột của cắn , nhưng giúp dụ một con mèo nhà."
Chủ của chuột lang: ? ?
bên cạnh đỏ mặt, véo mạnh tay .
Anh chẳng hề để tâm mà nắm c.h.ặ.t t.a.y trong lòng bàn tay.
Chủ của chuột lang: ? ? ?
Nhìn biểu cảm khó tả khuôn mặt khi đóng cửa, lẽ đuổi chúng , hai kẻ mới sáng sớm đến nhà để thể hiện tình cảm.
gãi mũi, cảm thấy thật vô tội.
Tống Khuynh Chu... quả thực vấn đề.
Anh như tuyên bố với cả thế giới rằng là bạn gái .
Chiều hôm đó, tham gia buổi tiệc ở ký túc xá của .
Ngay khi bước phòng, 19 trai đối diện, bỗng cảm thấy điều gì đó... lắm?
Các trai đều khoe hàm răng trắng bóc.
"Chị dâu, em là Vương Xuyên ở phòng 216."
"Chị dâu, em là Từ Thành ở phòng 215."
...
Thì tiệc ký túc xá diễn như thế .
Chắc do suy nghĩ hẹp hòi.
"Chị dâu, em là bạn cùng phòng của Chu, Hàn Thiên."
Đến lượt trai cuối cùng, lông mày rậm và đôi mắt to, thấy quen quen.
Hàn Thiên rót nước cho tươi :
"Em bảo mà, cặp đôi nào cũng 'đầu giường cãi , cuối giường hoà', chắc chắn sẽ kéo dài quá nửa tháng !"
Anh , hét lớn với những khác: "Có chơi chịu, xuống tiền đê!"
Ngay lập tức, tay thêm mười chín tờ một trăm tệ.
: ...
Anh vui vẻ nhét tiền túi.
"Chị dâu, chị xem ! Dù thế nào thì em vẫn là hiểu Chu nhất! Nhìn cách cưng chị như bảo bối, thể chịu đựng nổi nửa tháng chứ!"
nhớ , đây chính là trai chiếm chỗ của trong lớp học ngày hôm đó.
Có lẽ cảm kích vì mang may mắn đến cho nên trút hết bầu tâm sự
"Chị dâu, chị , lúc tường tỏ tình của chị lan truyền trong trường, Chu lập tức bảo chúng em rêu rao khắp nơi rằng chính là theo đuổi chị ."
Một bạn cùng phòng khác của Tống Khuynh Chu lập tức tiếp lời:
"Đừng nhắc đến chuyện đó nữa! Chúng đường đường là những trai cao mét bảy mà suốt ngày cứ lải nhải như bà tám, gặp ai cũng . Xấu hổ quá!"
kinh ngạc Tống Khuynh Chu, đây là cách gọi là bảo vệ thể diện của một cô gái ?
Làm thể thế với một cô gái mà từng gặp?
Hàn Thiên vẫn hết, tiếp tục thao thao bất tuyệt.
"Còn hơn thế nữa! Học kỳ , lúc chọn môn học, Chu còn dò hỏi khắp nơi xem chị chọn những môn nào. Cuối cùng vẫn là em nhờ bạn gái hỏi giúp."
"Vừa nhận thời khoá biểu, Chu hăng hái lắm, còn kiểm tra hết các môn chị chọn cơ."
Một trai khác hào hứng xen :
"Kết quả là do hai tâm linh tương thông mà mấy môn chị đăng ký thì Chu học hết từ năm ngoái ! Còn mỗi môn tâm lý tự chọn là học, thế là vội vàng đăng ký ngay! Sợ chậm là mất cơ hội ngay!"
"Bọn em còn bảo là chắc Tết Chu sẽ tay quyết đoán, ai ngờ mới hết Tết mà theo đuổi chị !"
Cả nhóm bắt đầu ồn ào.
" đúng, Chu, mau kể cho tụi ! Tò mò c.h.ế.t ."
Tống Khuynh Chu bên cạnh, mỉm .
Anh toát vẻ lạnh lùng, mặt ghi rõ mấy chữ " lạ chớ gần".
Như thế chẳng là tự khó ?
Bữa tiệc kéo dài tới tận nửa đêm.
Vừa mở cửa nhà, đẩy Tống Khuynh Chu cửa, chọc chọc n.g.ự.c .
"Khai mau, yêu thầm em từ lâu ?"
Tống Khuynh Chu cúi , ánh mắt tối sầm.
" ."
Sự trung thực của khiến bất ngờ, lắp bắp hỏi:
"Bắt đầu... từ khi nào?"
Ánh mắt ngày càng sâu thẳm.
xoay ngược , ép chặt tường.
Khuôn mặt bất ngờ cúi xuống, đôi môi đỏ của dần dần chiếm trọn tầm của .
Sự lạnh lẽo lưng và sự nóng bỏng phía khiến như cùng lúc chìm băng tuyết và biển lửa.
Cho đến khi hôn đến mức ngã vòng tay , vẫn câu trả lời.
điều đó quan trọng ?
Trong cái lạnh giá của phương Bắc, gặp một rực rỡ như ánh mặt trời.
Và , lúc , đang ôm lòng.