MƯU LƯỢC NGÚT TRỜI - 5
Cập nhật lúc: 2025-07-09 00:13:54
Ta lùi hai bước, bộ né tránh.
Một, hai, ba.
Chử Diệu Tổ nhào , tựa như say khướt, đổ xuống giường ngủ mê man.
Chẳng bao lâu, mặt đỏ bừng, thỉnh thoảng khẽ rên lên, trông khoái lạc.
Hương trướng trong phòng cùng nữ nhi hồng , là nhờ một thần y đặc chế từ .
Thứ rượu chính là khiến trong mộng cũng chuyện hoan lạc.
Dù tỉnh , cũng sẽ tin chắc chuyện thực sự xảy .
Vốn dĩ định dùng đêm động phòng hoa chúc, phòng khi Chử Tu Văn nổi thú tính bắt viên phòng.
Nào ngờ dùng con trai .
Một màn kịch diễn đủ lâu, cũng đến lúc khép .
Khi tấm màn che cuối cùng xé toạc…
Cái gọi là uy nghi của hoàng gia, sẽ sụp đổ tan tành.
6
Đây là đầu tiên cùng với lão thái bà xé rách mặt.
Chử Diệu Tổ vốn tưởng cùng thành chuyện, giờ dĩ nhiên theo .
khi lão thái bà mặt bao bác bỏ, cho dự Thánh Thọ Tiết, Chử Diệu Tổ cũng gì thêm.O mai d.a.o Muoi
“Thánh Thọ Tiết là đại sự thiên hạ, một nữ tử xuất từ tiểu hộ như ngươi, chẳng chút quy củ nào, lỡ gây họa thì chẳng mất mặt hầu phủ của ?”
Lần , nhẫn nhịn nữa.
“Phụ tuy chỉ là Lục phẩm, nhưng khi xuất giá, cũng là tiểu thư khuê các chính danh, lúc tuyển tú sớm học kỹ cung đình quy củ, lão phu nhân xem thường con dâu quá .”
Lão thái bà ngờ đứa con dâu mềm yếu dám ngay mặt phản bác .
Tay cầm gậy gõ cồm cộp xuống đất:
“Ta xem ngươi là phản . Nhà nghèo hèn, còn nắm mũi dắt Diệu Nhi, cùng lão mặc cả điều kiện ?”
“Ta cho ngươi , chỉ cần lão còn sống một ngày, ngôi chủ mẫu , tuyệt đối tới lượt ngươi!”
Ta lạnh lùng :
“Thánh Thọ Tiết, vạn thần đến chúc mừng, lão phu nhân chẳng lẽ quên con dâu xuất thế nào?”
Lão thái bà hừ lạnh một tiếng:
“Thì ?”
“Phụ dù chỉ là Lục phẩm trung uy vệ, nhưng Quý Châu Vương vô cùng coi trọng, hằng năm dịp Thánh Thọ, Quý Châu Vương đều cử đến kinh thành chúc thọ.”
“Lão phu nhân , năm nay đến là phụ ?”
Nói cách khác, phụ thì gì đáng kể. Quan trọng là, lưng ông Quý Châu Vương.
Ta bèn hạ giọng, mang theo một tia khẩn cầu:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/muu-luoc-ngut-troi/5.html.]
“Con dâu chỉ mong xa xa một chút, để vơi nỗi nhớ quê.”
Lão thái bà trầm ngâm hồi lâu, cuối cùng cũng gật đầu:
“Thôi , coi như ngươi lòng hiếu thảo, lão sẽ cho ngươi mở mang tầm mắt.”
Một tháng thấm thoắt trôi qua.
Ngày Thánh Thọ, Chử Tu Văn cũng về.
Theo quy củ, các đại thần mang theo gia quyến, đều đăng ký sổ sách mới nhập cung.
Hầu phủ con cháu quá đông, nên thể cho hết cung.
Ta nhớ tới trong cung , gửi thư hỏi : vì lòng vòng rườm rà như , chẳng g.i.ế.t lão thái bà là xong .
Đứa ngốc, g.i.ế.t chẳng qua chỉ là chút m.á.u tanh.
Thật nhàm chán!
Bữa tiệc lớn thế , ai cũng thể bỏ lỡ.
Để họ rõ, ai là chuột, ai là mèo.
Chử Tu Văn thể yếu đuối, liền bón từng muỗng canh ba ba hầm nóng hổi cho . Thấp thoáng nơi cổ còn vết tích hoan lạc.
Ta hạ nhún nhường như thế, Chử Tu Văn cũng chẳng thèm liếc .O mai d.a.o Muoi
“Nghe Diệu Nhi yêu thích ngươi, cũng là vận may của ngươi. Đã bước chân cửa hầu phủ, thì hầu hạ cho .”
“Ngày sinh một đứa con cho hầu phủ, cũng coi như ngươi công đức.”
Ta rụt rè đáp lời, trong lòng lạnh lẽo thầm.
Đồ bỏ , chính sắp nát mà còn thao túng khác.
Ba đời tổ tông , quả nhiên đều biến thái!
Đường đường là hầu gia, biến thành thỏ con mà chơi.
Thế tử thành niên thì cưỡng ép kế mẫu.
Lão phu nhân đức cao vọng trọng thì ở bên cạnh giúp che giấu.
“Thiếp nhất định sẽ hết lòng hầu hạ lão phu nhân, chăm sóc Diệu Nhi, để phu quân bận tâm.”
Ta biểu lộ trung thành, dâng lên bát canh ba ba hầm kỹ.
Hảo phu quân, uống chén canh đoạn đầu .
Đời của ngươi, nhất định sẽ gãy đầu thật đấy.
7
Lần Thánh Thọ là đại thọ, tức đúng bốn mươi tuổi tròn.
Khắp thiên hạ cùng chúc mừng.
Quan viên tứ phẩm trở lên đều thể mang theo hai nhà cung chúc thọ, theo phẩm cấp.
Khi nhập điện, nhiều quan viên cùng gia quyến đến.