Nam Chính Bất Tài!
Chương 4
5.
Ngày hôm sau, ta hẹn đích tỷ và Tần Hi Nguyệt đến đình ở sân sau Thẩm phủ.
Sau khi cho người hầu lui xuống hết, ta lạnh lùng nói thẳng vào vấn đề: “Dung Yến chắc chắn chưa chet.”
Đích tỷ: “???”
Tần Hi Nguyệt: “???”
Đích tỷ không hiểu: “Hắn ta thậm chí còn không có cơ thể nữa, vậy tại sao hắn vẫn chưa chet hẳn?”
Tần Hi Nguyệt rất thông minh, nàng nheo mắt lại, giọng điệu không chút cảm xúc nói: “Ý của ngươi là, hắn rất có thể mượn thân xác của ai đó để nhập vào?”
Ta ném cho nàng ấy một cái nhìn đầy ám chỉ.
Đích tỷ lại nghĩ đến một cấp độ khác: “Cho dù hắn ta có mượn xác để hoàn hồn, thì thân xác hắn ta cũng không mang dòng máu hoàng gia, đời này cũng không thể trở thành Cửu hoàng tử, hắn có thể gây rắc rối à?”
Tần Hi Nguyệt trầm ngâm.
Ta: “Nhỡ đâu hắn tái sinh thành con của Hoàng đế thì sao? Hoàng đế hiện tại có rất nhiều con, chắc cũng có một số không được sủng ái mà chet đột ngột phải không? Nếu như Cửu hoàng tử không phải con trai của hoàng đế và bạch nguyệt quang thì đã chet từ lâu rồi!”
Đích tỷ: “…”
Ta thâm ý nói: “Nhổ cỏ mà không nhổ tận gốc, gió xuân thổi qua sẽ mọc lại. Hắn ta là con cưng của trời, lỡ có chuyện gì đó bất ngờ xảy ra, hắn quay lại trả thù chúng ta thì sao? Tốt nhất là đừng động đến hắn, mà đã động thì phải dứt điểm, không để hắn có cơ hội trả đũa. Nếu không, tất cả chúng ta đều sẽ chet không toàn thây.”
Đích tỷ chế nhạo: “Nếu hắn thật sự là con cưng của trời, hắn sao có thể bị chúng ta giet chet dễ dàng như vậy ở kiếp thứ nhất và thứ hai?”
Ta: “Tỷ không nhận thấy điều gì à?”
Đích tỷ: “Có chuyện gì sao?”
Ta: “Dù là kiếp nào đi nữa, sau khi Dung Yến chet, tỷ và muội cũng sẽ không sống được lâu nữa, phải không?
Đích tỷ: “…”
Kiếp đầu giet chet Dung Yến, sau đó năm mười tám tuổi cùng Thẩm phu nhân đi lễ Phật trên đường gặp phải sát thủ rồi chet.
Ở kiếp thứ hai, đích tỷ đã giet Dung Yến, rồi khi chúng tôi mười lăm tuổi, đến thôn trang để tránh cái nóng của mùa hè thì xe ngựa mất lái, lăn qua vách đá, mọi người đều chet hết.
Ở kiếp thứ ba, chúng ta không ai làm gì cả, nhưng Dung Yến và Tần Hi Nguyệt đều chet. Không lâu sau đó, ta và đích tỷ lần lượt lâm bệnh nặng, rồi qua đời.
Nhưng suy cho cùng, khoảng thời gian giữa cái chet của Dung Yến và chúng ta khá dài nên chúng ta không nghĩ mọi việc xảy ra đều có liên quan đến hắn ta.
Đích tỷ: “Không phải vậy sao?”
Tỷ ấy không thể tin được, trong mắt hiện lên một tia khó chịu: “Những chuyện này có liên quan đến hắn ta?!”
Ta liếc nhìn tỷ ấy: “Tỷ có hối hận không?”
Đích tỷ khịt mũi, vẻ mặt ngạo mạn: “Không hề hối hận! Giet hắn thì có thể sống thêm vài năm nữa. Nếu không giet hắn thì đừng nói là cả gia tộc, mà mộ tổ tiên của chúng ta cũng bị hắn đào lên.”
Ta: “Vậy câu trả lời của tỷ là?”
Đích tỷ chế nhạo: “Ta sẽ lật tung mọi ngóc ngách để tìm hắn, rồi giet hắn lần nữa.”
Tần Hi Nguyệt cũng cười lạnh: “Tần gia tổng cộng có 1501 người, hắn mới bị ta giet hai lần, thật sự là quá dễ dàng!”
Tốt lắm, ta rất thích.
6.
Thẩm gia là một trong tám gia tộc lớn ở kinh thành và Tần gia cũng vậy, thu thập thông tin là chuyện dễ dàng.
Thực ra ta cũng không hiểu vì sao kiếp trước Tần Hi Nguyệt lại bị bắt nạt thảm hại như vậy khi vẫn có Tần gia chống lưng.
Nhưng khá khó để hỏi về những chuyện như thế này.
Đích tỷ và Tần Hi Nguyệt đều phái người âm thầm đi hỏi thăm con cháu của các gia tộc lớn hoặc hoàng tộc ở kinh thành, có ai đột nhiên thay đổi tính tình hay không?
Và, sau khi tìm kiếm như thế, chúng ta thực sự đã tìm thấy chút manh mối.
Mẹ của Thập hoàng tử là cung nữ cầm đèn bên cạnh Triệu phi. Hoàng đế ngủ một đêm với bà liền vỗ mông rời đi, trong nháy mắt đã quên mất cung nữ này.
Người cung nữ cầm đèn bị tra tấn đến chet, để lại một đứa trẻ chật vật lớn lên trong cung điện lạnh lẽo.
Theo thông tin tìm được, vị hoàng tử này bình thường là người yếu đuối ít nói, khi bị các hoàng tử công chúa khác bắt nạt sẽ không nói một lời.
Nhưng mấy ngày nay, mấy cung nữ và thái giám hầu hạ hắn đột nhiên chet không rõ nguyên nhân.
Những thái giám và cung nữ đó hàng ngày luôn ngạo mạn, khinh thường và ngược đãi Thập hoàng tử, thậm chí còn c ắt xén bớt tiền sinh hoạt hàng tháng của hoàng tử.
Một cung nữ có mặt tại thời điểm xảy ra án mạng hoảng sợ khi nhìn thấy Thập hoàng tử đang đứng trước nhiều th i th ể đ ẫm m áu, trên khuôn mặt gầy gò xanh xao nở một nụ cười ghê rợn.
Tần Hi Nguyệt chống cằm, nhìn chồng thông tin trên bàn lắc đầu: “Không phải hắn.”
Nàng giải thích: “Nếu là hắn, khi có ký ức về kiếp trước được hoàng đế yêu thương, có vợ đẹp thiếp hầu, nhanh chóng lên ngôi sẽ vô cùng thoả mãn, khiến hắn quên đi cảnh bần hàn thấp kém khi còn là ăn xin, hoặc hắn cố tình lờ đi quá khứ của mình. Khi gặp tình huống này, phản ứng đầu tiên của hắn sẽ là tức giận, cảm thấy bị xúc phạm rồi lao vào đánh thái giám.”
Ta tò mò: “Sau đó thì sao?”
Tần Hi Nguyệt nhún nhún vai: “Không đánh được người còn bị người đánh. Dù sao hắn cũng không có gan để cười với người chet.”
Ta cố nhịn nhưng vẫn không kìm được: “Người ngu ngốc và cáu kỉnh như vậy, sao lúc đầu ngươi lại yêu hắn ta rồi lại bị hắn chà đạp đến vậy?”
Tần Hi Nguyệt buồn bực: “Ta ban đầu là bị khuôn mặt của hắn hấp dẫn, biết không? Nhìn gương mặt đó, ta có thể ăn thêm mấy bát cơm…”
Ta hiểu, cũng giống như đích tỷ, nàng ấy bị sắc đẹp mê hoặc.
Trừ mấy chuyện khác ra, thì khuôn mặt của Dung Yến quả thực là một kiệt tác trời ban.
“Hắn ta luôn giỏi giả vờ, trước khi lấy lại được thân phận Cửu Hoàng tử, hắn rất dịu dàng với ta. Tất nhiên, ta vẫn biết giới hạn. Tuy ta có hứng thú với hắn nhưng cha mẹ ta sẽ không bao giờ gả ta cho một kẻ ăn mày.”
“Sau này hắn trở thành Cửu hoàng tử, được Hoàng đế rất sủng ái, cho nên ta mới nghĩ đến việc gả cho hắn.”
Tần Hi Nguyệt cười lạnh nói: “Lúc đầu chúng ta cùng đánh đàn hạc, chơi đùa với nhau rất tình cảm, ai biết lòng người có thể thay đổi? Hơn nữa, Tần gia lúc đó chính là cái gai trong mắt Hoàng đế, nội tình rồi những rắc rối bên ngoài… Ta thực sự không dám gây thêm phiền toái, chỉ có thể cố gắng chịu đựng thôi.”
Nàng nghiến răng nghiến lợi, trong giọng nói tràn đầy hận ý: “Nào ngờ hắn ta để lấy lòng Hoàng đế và củng cố quyền lực đã nạp tiểu thư Thạch gia vào phủ làm trắc phi. Thạch gia luôn có mâu thuẫn với nhà ta. Sau khi Dung Yến lên ngôi, hắn chán ghét nhà ta bởi vì chúng ta đã chứng kiến quá khứ đáng xấu hổ của hắn. Hắn vu khống Tần gia thông đồng với giặc, quyết tâm tiêu diệt cả gia tộc ta.”
Ta: “Chà, Tần tiểu thư, nếu ngươi chỉ mê vẻ đẹp của hắn ta thì ta khuyên ngươi nên chiêm ngưỡng chính mình ở trong gương.”
Tần Hi Nguyệt thực sự rất xinh đẹp.
Nếu ta có khuôn mặt như thế này thì ngày nào ta cũng soi gương ngắm bản thân. Cái gì không đẹp bằng mình thì cứ để nó đi đi!
Tần Hi Nguyệt bị ta chọc cười.
Đích tỷ nói: “Nếu Thập hoàng tử không phải Dung Yến, vậy chúng ta phải để ý tới những người khác.”
7.
“Hệ thống, mau ra ngoài giải thích xem chuyện của Thập hoàng tử là như thế nào?”
Ta hỏi hệ thống với một nụ cười tà mị.
Vì Thập hoàng tử không phải đối tượng mục tiêu nên hai người kia cũng không muốn để ý nhiều đến hắn nhưng ta luôn cảm thấy có điều gì đó không đúng lắm.
Hệ thống giải thích ngắn gọn: [Bởi vì nam chính bốn lần chet yểu, ảnh hưởng đến tuyến phát triển của cốt truyện, làm thế giới nhiều lần khởi động lại, nên chị cho rằng thế giới này sẽ bị lỗi chỗ nào đó, đúng không?]
Ta:”……”
Hệ thống bất lực: [Rất có thể nhân vật trong tiểu thuyết từ thế giới khác vô tình tiến vào thế giới của chúng ta.]
Ta xoa cằm, tặc lưỡi: “Nhân vật mà Tần Hi Nguyệt mô tả này, thật sự rất giống nam chính phản diện điên cuồng trong tiểu thuyết cổ ngữ, thân thế bi thảm, âm trầm tuấn tú, tàn nhẫn thủ đoạn…… Nhiều buff cộng dồn.”
Hệ thống tưởng tượng: [Ngay cả ở đây em cũng có thể cảm nhận được khí vận của vị Thập hoàng tử trong hoàng cung rất tốt, nếu chị ôm đùi hắn, có lẽ kiếp này chị sẽ không chet yểu…]
Ta: “Lùi! Lùi! Lùi”
Hệ thống: [?]
Ta chưa bao giờ tự tin một cách mù quáng: “Chị còn trẻ, chị không muốn tìm đến cái chet đâu. Loại nam chính phản diện âm u bệnh hoạn này theo như tiểu thuyết chị từng đọc trước đây đều là đối tượng của nữ chính, thà phụ cả thiên hạ chứ không phụ nữ chính.”
Ta cười khẩy: “Hừ”
“Trên thế giới có nhiều phụ nữ như vậy, làm sao chị có thể chắc chắn người bị phụ bạc kia không phải là mình?”
Hệ thống: […..]
Ta: “Vì vậy hãy tỉnh ngộ đi, miếng bánh sẽ không từ trên trời rơi xuống đâu, giờ chị ôm đùi phản diện, phản diện có khi còn đá chị văng ra, tiện tay đ âm chet chị luôn. Chị nói này, thà là đừng dây dưa với phản diện, không thì cứ dứt khoát tiêu diệt hắn ———————
Nịnh hót lấy lòng phản diện, trói buộc mạng sống của mình vào tay phản diện là vô cùng ngu ngốc, nếu hắn ta biết ơn, yêu thương chị thì là chuyện tốt, nhưng lòng người vốn dĩ dễ thay đổi, nếu khi hắn trưởng thành không nói hai lời liền ra lệnh giet chị, chị biết đi kêu oan ở đâu? Còn việc hắn có đáng thương hay không thì có liên quan gì đến chị.”
Hệ thống: [ Ký chủ, chị tỉnh táo quá!]
Ta khiêm tốn nói: “Không tỉnh táo không được. Bài học của Tần tiểu thư vẫn còn ở đó.”