Mình có bán source code Suu Truyện và nhận code web app, phần mềm, website, .. Ai có hứng thú có thể liên hệ qua telegram: @devdark07

Mình có bán source code Suu Truyện và nhận code web app, phần mềm, website, .. Ai có hứng thú có thể liên hệ qua telegram: @devdark07

Nam Chính Bất Tài!

Chương 5



8.

Kẻ thù của ba người chúng ta là Dung Yến, không phải Thập hoàng tử, dù bây giờ ta biết Thập hoàng tử có thể đã thay đổi bản chất, nhưng ta cũng không có ý định nhúng tay vào, mà chuyên tâm tìm kiếm Dung Yến.

Hôm nay, Thái hậu tổ chức yến tiệc trong cung, nói dễ nghe là “tiệc thưởng hoa”, còn nói thẳng ra thì là “tiệc mai mối”, có lẽ là để chọn thê tử cho các hoàng tử chưa thành thân.

Nhắc mới nhớ, thái hậu là dì của đại phu nhân, cũng là cô mẫu của đích tỷ, nên đương nhiên Thẩm gia phải đi dự tiệc, mà một thứ nữ như ta thì không có tư cách này.

Bởi vì mối quan hệ của chúng ta đã được cải thiện rất nhiều nên đích tỷ muốn ta cải trang thành nha hoàn đi theo tỷ ấy vào cung.

Ta: Không được. Ta sẽ không đi đâu.

Trong cung có một Thập hoàng tử phản diện bệnh hoạn, ta mang theo hệ thống, chỉ sợ ông trời nổi hứng để ta gặp phải những thứ không nên gặp.

Còn chưa dọn dẹp được quả b om Dung Yến, không muốn gánh thêm một quả b om n ổ chậm nữa đâu, cảm ơn.

Ta kiên quyết từ chối: “Có Tần tiểu thư đi cùng, tỷ sẽ không cô đơn, buồn chán đâu.”

Đích tỷ: “…”

Đích tỷ tham dự yến tiệc trong cung, ta thong thả ngồi trên chiếc xích đu trong sân.

Hệ thống: [Chet tiệt!]

Ta: “Làm sao vậy?”

Hệ thống thở dài: [Hồ sơ của nam chính lại chuyển sang màu xám rồi.]

Ta:”?!!”

Ta cố gắng kìm nén nụ cười của mình, không để khóe miệng cong lên quá nhiều.

Ba người chúng ta đều không tìm được bóng dáng của hắn, lẽ nào hắn lại t ự s át?

Hệ thống bực bội: [ Chị có thể cười, nhưng đừng cười lớn như vậy chứ. ]

Ta không kìm được liền ngân nga một câu: “Hôm nay mọi người vui quá…”

Hệ thống: [….]

Hệ thống đành liều lĩnh: [……Hắn còn một cơ hội trọng sinh cuối cùng, người ta thường nói quá tam ba bận, nếu kiếp này hắn chet lần thứ ba thì coi như thực sự chet hẳn.]

Hệ thống khó chịu: [ Một nam chính vô dụng như vậy, để hắn chet đi cũng được. Nếu chị không muốn ôm đùi nhân vật phản diện, vậy em sẽ hấp thu sức mạnh linh hồn của nam chính, kéo dài mạng sống cho mấy người. Nhân vật nam chính sẽ chet yểu.]

Tôaphấn chấn tinh thần, ai mà muốn chet sớm khi có thể tiếp tục sống? Nhưng sau đó ta liền nghi ngờ: “Hệ thống, sao em tốt bụng vậy?”

Hệ thống cười nói: [Chị biết đấy, thế giới này được xây dựng từ một cuốn tiểu thuyết.]

Ta gật đầu: “Chị cũng từng suy đoán như này.”

Hệ thống: [ Bởi vì gần đây nhiều độc giả ở thế giới thật rất không hài lòng với cái kết của cốt truyện này, sao nữ chính chet mà nam chính lại sống? Họ yêu cầu viết lại cái kết. Đúng vậy, họ không muốn nam chính phải hối hận, chỉ muốn loại nam chính lòng lang dạ sói này chet đi….]

Hệ thống làm liều: [Mấy người muốn làm gì thì làm!]

9.

Tối hôm đó đích tỷ về rất muộn.

Ta: “Có chuyện gì xảy ra với tỷ vậy?”

Đích tỷ nuốt khan nói: “Ta và Tần Hi Nguyệt vô tình nhìn thấy Thập hoàng tử giet người!”

Ta:”……”

Ta thực sự muốn mắng hai người họ, hai người có thể vui lòng tránh xa những chuyện vớ vẩn này được không?

Ta lo lắng hỏi: “Vậy hai người có bị phát hiện không?”

Đích tỷ: “Không có, Hi Nguyệt biết võ công, thấy tình thế không ổn liền dùng khhinh công dẫn ta leo lên cây.”

Đột nhiên tôi nghĩ tới chuyện hệ thống nói nam chính lại chet rồi, chuyện này chẳng lẽ có liên quan tới Thập hoàng tử?

Đích tỷ: “Hừm… hình như người kia cũng là hoàng tử, có lẽ là Thập Nhị hoàng tử thì phải? Bữa tiệc có nhiều người như vậy, cũng không biết hắn làm sao lại chạy khỏi đó, một mình chạy ra ngoài. Lúc đó hắn đang ngạo mạn mắng Thập hoàng tử, ngay lập tức hắn đã bị đ ẩy xuống hồ, rồi chet đuối, Thập hoàng tử đã n ém x ác xuống giếng ở sân sau tẩm cung của Thục phi gần đó.”

“Theo như thông tin dạo gầy đây chúng ta điều tra, Thất hoàng tử dưới quyền Thục phi trước đó cũng thường xuyên ức hiếp Thập hoàng tử.”

“Mẫu phi của Thập nhị hoàng tử chính là Liễu phi hiện tại rất được yêu mến.”

“Hai vị phi tần này luôn là kẻ thù không đội trời chung.”

Đích tỷ không khỏi thở dài: “ Mượn đ ao giet người, quả là một chiêu hay.”

Ta: “…Hệ thống, nam chính đã trở thành Thập Nhị hoàng tử sao? Đây là cách hắn vực dậy đó hả?”

Hệ thống: [Đúng vậy.]

Chẳng trách chúng ta không tìm được hắn.

Tuy nhiên, hắn ta đã tự tìm đường chet, chuyện này thật đáng mừng.

Ta thăm dò hỏi: “Lần thứ ba nam chính sẽ trọng sinh vào ai?”

Hệ thống: [Việc này tùy vào việc chị có tìm được hay không. Cũng giống như lần này, chỉ khi nam chính chet đi thì em mới biết được hắn đã trọng sinh vào người nào.”

Ta: “Được.”

Sau đó ta lại cảm thấy may mắn: “Chị thật sự rất biết ơn tên phản diện ác ma đó nha, con trai của Liễu phi… Chậc, hắn dù sao cũng là hoàng tử được sủng ái, chúng ta sẽ rất khó ra tay.”

Hệ thống không nói nên lời: [ Tại sao hắn lại ngu ngốc như vậy? Lần đầu tiên chet, có thể nói là hắn xui xẻo. Rồi hai lần sống lại tiếp theo, hắn đã gặp phải mấy người các chị vừa tàn nhẫn vừa quyết đoán, cũng tạm bỏ qua đi. Bây giờ, lần thứ tư, trở thành con trai của Liễu phi, hoàng tử được sủng ái lại đi khiêu khích kẻ ác rồi bị người ta giet chet, thật là xấu hổ!]

Ta phụ hoạ: “Thật là xấu hổ”.

Sau đó, ta không nói với đích tỷ rằng nam chính đã chet một lần nữa, dù sao thì hắn ta cũng còn được trọng sinh lần cuối.

Dù ta có nói với họ hay không, thì ta vẫn phải tìm ra nam chính trước đã.

Thập Nhị hoàng tử chet thì hoàng cung sẽ như nào, Liễu phi sẽ đau buồn ra sao, đây đều là những vấn đề khiến hoàng gia đau đầu, sẽ không ảnh hưởng đến tôm cá nhỏ bé như ta.

10.

Một chuyện bất ngờ xảy ra.

Trước khi ta tìm thấy nhân vật nam chính, một người mà ta không bao giờ ngờ tới đã xuất hiện.

Ngày hôm đó, ta đang đi dạo phố cùng đích tỷ và Tần Hi Nguyệt, khi đi ngang qua một con hẻm, ta vô tình liếc nhìn một thanh niên sắc mặt tái nhợt, vẻ mặt lạnh lùng, bộ dáng cực kỳ đẹp mã đang dựa vào tường.

Tim ta như ngừng đập và ta choáng váng ngay tại chỗ.

Đích tỷ và Tần Hi Nguyệt nhìn thấy ta chợt khựng lại, quay lại cười nói: “Muội tỉnh táo lại đi, muội đang nhìn cái gì vậy? Mẹ kiếp! Hắn ta, hắn..hắn..hắn..hắn.”

Nét mặt của tỷ ấy liền thay đổi.

Trong mắt Tần Hi Nguyệt hiện lên một tia kinh hãi, vội vàng nắm lấy tay ta: “Thẩm Thu Lăng! Đừng nhìn nữa, đi thôi!”

Ta thì thầm: “Hai người có biết hắn ta là ai không?”

Đích tỷ lo lắng dậm chân, cúi xuống nói vào tai tôi:

“Hắn là Thập hoàng tử! Kẻ tàn nhẫn đã giet thái giám và nha hoàn, đẩy một hoàng tử khác xuống hồ rồi nh ấn đầu người đó xuống nước không chớp mắt! Làm sao hắn lại xuất hiện ở đây!”

Ồ, hóa ra là nhân vật phản diện.

Cái gì? Nhân vật phản diện?!! Thật sự là nhân vật phản diện? Đó là anh trai ta!

Ta nhìn khuôn mặt quen thuộc của chàng trai không chớp mắt, cơ thể không khỏi run rẩy. Trong lòng cảm thấy chua xót vô cùng, căn bản không để ý gì nữa, chạy tới, ngập ngừng hét lên: “Bùi Siêu Thiên?”

Chàng trai nghe thấy cái tên này, vẻ mặt cứng đờ, ngơ ngác nhìn ta.

Ta ngay lập tức biết rằng anh ấy vẫn chưa mất đi kí ức ở hiện đại của mình, ta đã lao vào nhân vật phản diện như một con gấu túi.

Đích tỷ: “???”

Tần Hi Nguyệt: “???”

Hệ thống chạy ra gây sự: [ Muốn ôm đùi phản diện, phản diện có thể đá chị ra, dùng k iếm đ âm chet chị.]

Ta:”……”

Hệ thống: [ Hoặc là không chọc tức phản diện, hoặc là giet hắn để tránh phiền toái sau này?]

Ta:”……”

Hệ thống: [ Về phần hắn có đáng thương, cuộc sống khốn khổ hay không, không liên quan đến chị.]

Ta: “…Chị không biết gì hết.”

Ta: “Thơm quá.”

Ta rưng rưng nước mắt ôm lấy anh trai lúc này trông như một kẻ phản diện u ám: “Anh ơi, em là Bùi San đây… Sao anh lại trở nên thế này? Ai ức hiếp anh, em sẽ ch ém chet hắn! Chao ôi! Huhu…”

(Từ khúc nhận lại anh trai sẽ đổi xưng hô kể chuyện của nu9 thành hiện đại nhé, nhưng khi nói chuyện với các nv thời cổ đại thì vẫn sẽ là tỷ – muội, ta – ngươi.)

Anh trai tôi ở thời hiện đại rất hiền lành và thật thà. Ngay cả khi bố mẹ đột ngột qua đời, anh vẫn gánh vác mọi thứ trong gia đình trên đôi vai yếu ớt để nuôi tôi ăn học, anh thậm chí còn bỏ học để đi làm kiếm tiền.

Ngay cả trong hoàn cảnh khó khăn như vậy, anh vẫn luôn lạc quan; khi anh cười, đôi mắt trong veo và anh luôn nhìn người khác bằng ánh mắt dịu dàng, quan tâm.

Anh trai của bây giờ, mặc dù anh ấy trông giống hệt như trong quá khứ, nhưng lần đầu tiên tôi nhìn thấy sự thờ ơ trên khuôn mặt, xen lẫn mệt mỏi giữa hai lông mày của anh ấy. Cảnh tượng này làm mắt tôi nhoè đi.

Anh ấy có lẽ không bao giờ nghĩ rằng sẽ gặp lại đứa em gái ở hiện đại của mình khi sống ở một thế giới khác, anh nghẹn ngào nói: “San San… em còn sống sao?”

Tôi gật đầu: “Đúng vậy, em đã du hành xuyên thời gian và đến thời cổ đại này mà không xảy ra vấn đề gì.”

Tôi kéo anh ấy ra và nhìn anh ấy từ đầu đến chân. Thể chất rất tốt, không thiếu tay hay chân.

Tuy nhiên, theo những gì đích tỷ và Tần Hi Nguyệt nói, trạng thái tinh thần của anh trai tôi rất đáng lo ngại.

Hệ thống phàn nàn: [Em thấy trạng thái tinh thần của chị cũng không bình thường lắm đâu. Chị nói rằng ở thời hiện đại thanh thiếu niên được sinh ra dưới lá cờ đỏ, lớn lên trong gió xuân, vậy thì lẽ ra dù đến cổ đại cũng không nên bị đồng hóa nhanh như vậy. Kết quả là…]

Hệ thống cười khẩy hai tiếng: [ Kiếp đầu tiên chị vì lợi ích gia tộc và để tranh giành với đích tỷ mà dứt khoát bóp chet nam chính; ở kiếp thứ hai vì muốn trèo lên cành cao mà toan tính lợi dụng nam chính. Nếu không phải chị trói buộc với em, em còn nghi ngờ chị giả mạo người hiện đại ấy chứ.]

Tôi không đồng tình: “Đến đâu thì phải tuân theo quy tắc ở nơi đó, mọi người say mê còn chị thì tỉnh táo. Hay phải giống như những nữ chính xuyên không khác, hô hào ‘mọi người đều bình đẳng’, ‘một vợ một chồng’? Lấy sức một mình chống lại cả xã hội phong kiến? Chị có bao nhiêu cái đầu để cho Hoàng đế ch ém?”

Tôi không để ý tới hệ thống nữa, hưng phấn nắm tay anh trai giới thiệu với hai người kia: “Tỷ, Hi Nguyệt, để ta giới thiệu với hai người, đây là ca ca của muội.”

Đích tỷ khó hiểu nói: “Ca ca muội à?”

“Ừ, ca ca, chúng ta tìm chỗ nói chuyện đi.”

Trên đường đi, tôi rất phấn khởi. Anh trai tôi ngoan ngoãn để tôi nắm tay như khi chúng tôi còn nhỏ, trong khi đích tỷ và Tần Hi Nguyệt lại lo lắng, sợ Thập hoàng tử sẽ v ặn đầu tôi nếu tôi không cẩn thận.

Sau khi vào phòng riêng ở một quán ăn.

Tôi thấy vẻ thờ ơ và thù địch trong mắt đại yêu giet người không chớp mắt đã tan biến. Anh ấy dịu dàng và trìu mến chạm vào đầu tôi gọi: “San San!”

Tôi ngẩng đầu lên, cười tinh nghịch nói: “giegie~”

Anh trai: “…Đừng chọc cười anh.”

Hai người còn lại: “…”

Đích tỷ: “Mặc dù ta không muốn phá hỏng bầu không khí hội tụ này của hai người, nhưng mà ta muốn hỏi, Thẩm Thu Lăng, ca ca của muội từ đâu tới? Hắn gọi muội là gì? Bùi San? Cái này từ khi nào trở thành tên của muội? Đi ra ngoài rồi đột nhiên có ca ca sao?”

Tôi cũng không giấu giếm, họ đều là những người đã trọng sinh n lần, nói với họ cũng không có hại gì : “Đây là ca ca của muội ở đời trước, cùng cha cùng mẹ, cùng chung huyết thống.”

Đích tỷ càng thêm bối rối: “Đời trước muội không phải là thứ nữ ở trong Thẩm phủ sao? Ca ca muội từ đâu chui ra? Ta không nhớ di nương đã sinh ra một đứa con trai.”

Tỷ ấy chợt giật mình: “Hắn là Thập hoàng tử, đừng nói với ta rằng muội là Công chúa đó?”

Tôi: “… Nghĩ hay đấy, đừng nghĩ nữa.”

Tần Hi Nguyệt ôm trán: “Thu Yên, ngươi quên ca ca Thu Lăng căn bản không phải là Thập hoàng tử sao?”

Anh trai nghe vậy, cũng nhìn Tần Hi Nguyệt nhiều hơn một chút.

Đích tỷ: “…Ngươi nói vậy ta càng rối hơn thì phải làm sao?”

Tôi thẳng thắn nói: “Bởi vì vốn dĩ muội không thuộc về thế giới này. Kiếp đầu tiên khi muội giết Dung Yến, trước kiếp đó nữa mới là thế giới thực sự mà muội sống, ở thế giới đó, anh ấy là ca ca ruột của muội.”

Đích tỷ: “Sao muội lại có ký ức về nhiều kiếp thế?”

Tôi xoa xoa cằm: “Có lẽ muội là đứa con của vận mệnh chăng?”

Đích tỷ: “Ugh!”

Gặp được anh trai, tôi liền gạt hai người kia qua một bên và bắt đầu kể cho anh nghe về những trải nghiệm của tôi trong những năm qua và vòng luân hồi liên tục.

Anh trai nắm ngay trọng tâm và hỏi : “Có phải Dung Yến là thủ phạm khiến em không thể sống được đến hai mươi tuổi?”

Tôi chán nản: “Đúng vậy, nếu em giet anh ta thì mạng sống của em sẽ bị rút ngắn lại, nếu em không giet anh ta, để anh ta nhớ lại ký ức của kiếp trước thì một khi anh ta trở nên mạnh mẽ, em vẫn sẽ bị anh ta giet chet.”

Anh trai thản nhiên nói: “B ẻ g ãy chân hắn, giam hắn đến chet?”

Mắt tôi sáng lên: “Em không nhúng tay vào đâu nha.”

Anh trai:”?”

Giọng điệu của tôi rất chân thành: “Chỉ cần ôm đùi anh là em có thể sống sót. Anh ơi, anh có cần dây đeo ở chân không?”

Anh trai:”……”

Tôi hưng phấn lặp lại lời của hệ thống, sau đó nói: “Anh à, hiện tại anh là một phản diện hung ác, đ iên cuồng, nhưng lại có vận may rất dồi dào, nhanh đưa cho em một ít đi.”

Hệ thống: [ Kí chủ, chị thật sự là một chó con tiêu chuẩn kép. Người khác là phản diện, chị lại hoàn toàn tỉnh táo, hoặc là tránh xa, hoặc là giet hắn để loại bỏ nguy cơ sau này; nhưng giờ anh trai của chị là phản diện, chị lại muốn ôm đùi hít vận may?”

Tôi lắc đầu: “Những kẻ đó thì làm sao mà so sánh với anh trai chị được chứ?”

Anh trai dường như muốn nói mình không phải kẻ đ iên, nhưng sau đó nghĩ tới việc mình đã làm trước đó, lại im lặng.

Anh khó khăn nói: “Anh…”

Tôi nắm tay anh một cách trìu mến và nói: “Em biết mà, tất cả là do họ quá đáng quá thôi!”

Tôi không hỏi anh ấy đã đến thế giới này như thế nào sau vụ tai nạn ô tô ở thời hiện đại, cũng không hỏi anh ấy đã trải qua những gì.

Chắc chắn là lỗi của người khác mới khiến người anh tốt bụng và hiền lành của tôi phải trở nên như thế này!

“Anh ơi, em nghe nói anh đã giet chet Thập Nhị hoàng tử?”

Anh tôi ngạc nhiên: “Sao em biết?”

Tôi ho nhẹ, không biết có nên nói hay không.

Ánh mắt của anh trai rơi vào hai người còn lại, Tần Hi Nguyệt vẫn bình tĩnh, trong khi sắc mặt của đích tỷ có chút tái nhợt, vẻ chột dạ hiện rõ.

Anh trai giải thích: “Trước đây hắn đã từng ức hiếp Thập hoàng tử. Trong những ngày mùa đông lạnh giá, hắn bắt Thập hoàng tử học bò trong tuyết như một con chó, nếu không hắn sẽ không cho cậu ấy lấy than để sưởi ấm, hắn còn ném cả di vật của mẹ Thập hoàng tử để lại xuống hồ để cậu ấy bơi xuống tìm…”

Vừa nói, anh trai vừa cười gian ác: “Nhưng thật không may là hắn đã gặp anh, hắn còn dám đi khiêu khích anh nữa chứ.”

Anh ơi đừng cười thế, em sợ lắm. Tôi yếu ớt nói: “Anh, người anh giet chính là nam chính vừa chiếm lấy thân thể của Thập Nhị hoàng tử đó.”

Anh trai:”……?”

Đích tỷ: “?!!”

Tần Hi Nguyệt: “…”

A, tuy nhiên thì, Dung Yến, ngươi thật xui xẻo! Ha!

Anh trai kinh hãi: “Hắn… Hắn mà là nam chính sao?”

Tôi: “Bởi vì thế giới này cũng ngốc như thế.”

Hệ thống: [Đừng tưởng em không nghe được chị đang mắng em.]

Tôi nghiêm túc nói: “Hắn còn một cơ hội cuối cùng để trọng sinh. Giet hắn thêm một lần nữa, hắn sẽ chet hoàn toàn.”

Tôi quay đầu lại nói: “Tỷ, Hi Nguyệt, nhanh đi tìm người đi!”

Đích tỷ: “…”

Tần Hi Nguyệt: “…”

Anh trai: “Anh nghĩ anh cũng có thể giúp được…”

Tôi: “Anh chỉ là một kẻ đáng thương sống khổ sở trong hoàng cung lạnh lẽo mà thôi. Anh lấy thông tin đâu ra? Họ là người tìm kiếm chuyên nghiệp!”

Đích tỷ: “Vậy chúng ta là người chạy việc à??”

Chương trước Chương tiếp
Loading...