Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

NGÔI SAO NHỎ MAY MẮN - Chương 2

Cập nhật lúc: 2025-07-10 22:59:37

Biểu cảm của Thẩm Nhu dần trở nên nghiêm trọng. Cô rút khăn giấy, nhẹ nhàng lau nước mắt cho : "Vậy còn con thì ? Những con lạc, con gì?"

 

cúi đầu, giọng nghẹn ngào đầy ấm ức: "Mẹ do con chạy lung tung… rõ ràng là mỗi đều do ba bỏ rơi con … Con luôn ngoan ngoãn yên một chỗ, chờ họ đến tìm…"

 

Nghe , Thẩm Nhu siết c.h.ặ.t t.a.y ánh mắt đầy thương xót: "Hi Hi, cô sống ngay khu chung cư phía . Con với cô về nhà nhé? Chuyện đó cứ giao cho cô."

 

ngẩng đầu cô, do dự một lát nhẹ nhàng gật đầu: "Dạ… ạ."

 

Trên đường , Thẩm Nhu kể cho về Tiểu Cam. Cô ba năm , cô nhặt nó ở bồn hoa bên ngã tư .

 

Chính cô cũng tận mắt chứng kiến cảnh Trình Phong lạnh lùng vứt bỏ nó bụi hoa, bỏ chút do dự.

 

Tiểu Cam, Thẩm Nhu.

 

thích cô .

 

Một thể nuôi dưỡng Tiểu Cam đến thế chắc chắn là dịu dàng, kiên nhẫn và đầy tình thương.

 

5.

 

theo Thẩm Nhu về nhà.

 

Nhà cô rộng và sang trọng, nhưng chỉ cô ở. Trước khi dắt mèo ngoài dạo, cô cũng hầm một nồi canh xương.

 

Trên bàn ăn, ngoài canh xương thơm lừng còn cả món cánh gà sốt coca mà thích nhất. Cô còn thêm vài món nữa, dù tên nhưng tất cả đều ngon.

 

Tiểu Cam ngoan ngoãn bên cạnh, thưởng thức phần thức ăn mèo và pate cao cấp. Nó thậm chí còn một căn phòng riêng, chẳng khác nào một nàng công chúa sống trong lâu đài.

 

Sau bữa ăn, Thẩm Nhu cầm điện thoại trong phòng khách qua , vẻ mặt đầy suy tư. Một lúc , cô bước đến mặt , dịu dàng hỏi: "Hi Hi, con nhớ điện thoại của ba ?"

 

nhíu mày, cố lục trong trí nhớ.

 

Trình Phong và đổi thường xuyên, gần như cứ mỗi bỏ rơi là họ đổi một .

 

Dần dần, trí nhớ của cũng trở nên rối loạn. chần chừ một lúc của .

 

Thẩm Nhu nhấn gọi, nhưng đầu dây bên chỉ vọng giọng tổng đài vô cảm: "Số điện thoại quý khách gọi tồn tại..."

 

sang , ánh mắt đầy nghi hoặc: "Hi Hi, con chắc nhớ nhầm chứ?"

 

gật đầu chắc nịch: "Không ạ! Đây là mới cho con gần đây. Con cũng nhớ của ba dượng nữa!"

 

của Trình Phong.

 

, vẫn là giọng tổng đài lạnh lẽo vang lên: "Số điện thoại quý khách gọi tồn tại..."

 

Sắc mặt Thẩm Nhu trầm xuống, cô xuống ghế và kéo gần. Giọng dịu dàng mà nghiêm túc: "Hi Hi, con chắc con là con ruột của ba ? Trong nhà con chị em nào ?"

 

cúi đầu, chậm rãi đáp: "Con là con ruột của , nhưng ba dượng ba ruột của con. Con còn một đứa em trai ba tuổi, là con của ba dượng và ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ngoi-sao-nho-may-man-tgnq/chuong-2.html.]

 

chần chừ một lát, đó ngẩng đầu cô: "Cô Thẩm ơi, bố ruột con sống ở thành phố khác. Con vẫn nhớ của bố, cô giúp con gọi cho bố ?"

 

"Được chứ!" Cô lập tức nhấn theo lời của .

 

Lần , cuối cùng cũng bắt máy.

 

Thẩm Nhu chuyện với ba lâu, đó đưa điện thoại cho . Trong điện thoại bố hỏi han mấy câu, giọng lộ rõ vẻ lo lắng.

 

Sau khi cúp máy, Thẩm Nhu sang nhẹ nhàng : "Hi Hi, cô yên tâm khi đưa con trở cho và ba dượng, vì dù con cũng bỏ rơi đến bảy . Đợi bố ruột con đến đây xem ông thế nào, ?"

 

ngoan ngoãn gật đầu: "Dạ, con hiểu . Cảm ơn cô Thẩm!"

 

6.

 

Lâm Húc đến từ một thành phố khác, cùng ông là vợ mới cưới— cô Châu.

 

Hiện giờ bụng cô nhô lên rõ ràng, em bé trong đó sáu tháng. Sau khi tin về từ Lâm Húc, Hứa Ngọc Đường cũng vội vã chạy đến đòi .

 

Sau một trận cãi vã nảy lửa giữa và bố ruột, bốn lớn kéo công viên để bàn bạc về chuyện của .

 

Thẩm Nhu để chứng kiến cảnh đó, cô dắt một bãi cỏ nhỏ gần đó chơi đùa. Dù , vẫn loáng thoáng đoạn đối thoại của họ.

 

Cô Châu nhẹ nhàng xoa bụng, giọng điệu đầy khó xử: " chỉ còn ba tháng nữa là sinh con . Điều kiện nhà chúng cũng chẳng khá giả gì, thực sự khả năng nuôi thêm một đứa trẻ. Nếu chị khá hơn thì hai nuôi ."

 

Giọng của Hứa Ngọc Đường thản nhiên đến đáng sợ: "Nghe cứ như thể chúng nuôi Hi Hi . Hi Hi là con ruột của , thể bỏ nó ? Hôm qua con bé lạc chỉ là tai nạn ngoài ý thôi."

 

Trình Phong lạnh, giọng đầy châm chọc: "Hi Hi đường về nhà? Hơn nữa, chỉ về lấy đồ một chút ai ngờ Tiểu Dịch quá trời, dỗ nó xong là định tìm con bé ngay. Là nó chịu lời, tự tiện theo lạ."

 

Lâm Húc nhíu mày, ánh mắt sắc lạnh: " Hi Hi lạc bảy ? Hai cũng bất cẩn quá đấy! Đừng với là cả bảy đều chỉ là trùng hợp."

 

Hứa Ngọc Đường vui, lập tức phản bác: "Không trùng hợp thì chẳng lẽ là cố ý ? Dù Hi Hi cũng là con , tòa giao con bé cho nuôi thì quyền can thiệp."

 

Cuộc tranh cãi nhanh chóng trở nên gay gắt.

 

Lâm Húc giận dữ chất vấn: "Hôm qua Hi Hi mất tích, hai còn chẳng thèm báo cảnh sát. Nếu chẳng may con bé xe tông khi qua đường thì ?"

 

 

cúi đầu, lòng đầy trĩu nặng.

 

, dù là ở nhà nhà bố ruột thì vẫn chỉ là một đứa trẻ thừa thãi.

 

Họ đều .

 

, sẽ thứ tám bỏ rơi.

(Chỉ có súc vat mới đi reup truyện của page Nhân Sinh Như Mộng, truyện chỉ được up trên MonkeyD và page thôi nhé, ở chỗ khác là ăn cắp)

 

Chỉ là , còn may mắn gặp một như cô Thẩm ?

 

Loading...