NGỌT HAY ĐẮNG, VẪN LÀ ANH - Chương 4
Cập nhật lúc: 2025-07-10 22:51:11
13
Sắc mặt Tống Nguyên tái mét, đó dần đỏ bừng lên.
Một bạn của cố gắng hòa giải: "Chuyện ... Hứa Phù, lẽ hiểu lầm ..."
"Hiểu lầm gì chứ? Học trưởng, chẳng bạn gái ?"
Cô gái nhỏ xong òa : "Sao thể lừa em như ? Em tin , thích đến mà..."
"Em linh tinh gì thế! Anh quen em..."
Bó hoa và hộp nhẫn trong tay Tống Nguyên rơi xuống đất.
Ánh mắt né tránh, dám thẳng : "Tiểu Phù, ... ..."
"Không ? Vậy để giúp ."
mở túi xách, lấy một xấp tài liệu in sẵn, chia cho .
"Hôm nay vốn là một ngày ."
lạnh nhạt Tống Nguyên: "Xin khiến xem trò hề ."
"Từ giờ trở , và Tống Nguyên chính thức chia tay, còn bất kỳ quan hệ gì nữa."
"Hứa Phù." Tống Nguyên dường như hồn .
Anh bước lên, nắm lấy cổ tay : "Nghe giải thích, chuyện như em nghĩ ."
"Anh chỉ đùa với Chu Sâm thôi mà."
Anh liếc Chu Sâm, đối phương lập tức phụ họa:
" đó, Hứa Phù, bọn chỉ đùa chút thôi..."
"Đủ , Tống Nguyên."
mạnh mẽ rút tay về: "Không ai là kẻ ngốc cả."
"Hứa Phù, chúng ở bên nhiều năm như ..."
" , là do mù quáng."
bật : " cũng may, đăng ký kết hôn, cưới, con."
"Hứa Phù..." Giọng Tống Nguyên trầm xuống, khẩn cầu: "Người nhà đều chúng sắp kết hôn , cầu xin em, Mạn Mạn, giữ thể diện cho ."
"Khi phản bội , nghĩ đến thể diện của ?"
" , Tống Nguyên, quá đáng thật!"
"Thật ngờ, còn tưởng là đàn ông , đúng là xui xẻo."
Xin chào mọi người ~ đọc xong cho iem xin 1 lượt theo dõi nhé hihi
"Hứa Phù đối xử với tệ, mà chuyện ghê tởm thế ?"
Bạn bè xung quanh nhịn mà lên tiếng chỉ trích.
"Nếu vấn đề gì, chúng thể chuyện riêng, giải quyết trong yên lặng, em ầm lên thế , còn mặt mũi nào mà sống?"
Tống Nguyên bắt đầu tức giận, lộ rõ vẻ hổ: "Hứa Phù, thì cũng chừa cho một đường lui chứ."
thực sự thấy thêm một giây nào nữa.
Sau khi xin bạn bè thêm một nữa và hẹn dịp khác sẽ mời ăn uống, rời .
đúng lúc đó, cửa phòng đột nhiên ai đó đẩy .
thấy Trần Dư An.
Anh mặc áo sơ mi trắng, chút nhăn nhúm.
Khuôn mặt vốn nho nhã, tuấn tú, dường như gầy , cũng phần tiều tụy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ngot-hay-dang-van-la-anh/chuong-4.html.]
Khoảnh khắc thấy , ngẩn .
Còn Trần Dư An, khi thấy bó hoa rơi vãi đất cùng hộp nhẫn mở toang, thấy thở phào nhẹ nhõm.
"Mạn Mạn."
Anh khẽ gọi tên mật của .
Sau đó, sự chứng kiến của tất cả , bước lên một bước, kéo lòng, ôm chặt lấy .
14
Phòng bao vốn ồn ào bỗng chốc trở nên yên tĩnh đến đáng sợ.
Ngay khoảnh khắc Trần Dư An ôm lòng, Tống Nguyên bất ngờ vớ lấy một cái ly, ném xuống đất.
"Hứa Phù, cô sớm lén lút qua với Trần Dư An đúng ?"
"Giờ cô còn tư cách gì để trách móc nữa?"
Như thể tìm điểm tựa đạo đức, Tống Nguyên lập tức tỏ đắc ý, khí thế hùng hổ hơn hẳn.
"Mọi đều thấy đấy, nếu hai họ thực sự trong sạch, thì Trần Dư An ôm chặt cô như ?"
giãy khỏi vòng tay Trần Dư An, định gì đó.
nhanh chóng siết chặt cổ tay , kéo lưng, che chở .
"Tống Nguyên, một chuyện, cũng tính toán với đây."
sững sờ, nhưng gương mặt Tống Nguyên hiện lên một tia hoảng loạn khó nhận .
"Đừng hòng lảng sang chuyện khác! Trần Dư An, tính toán với ? Cũng đợi tính xong với !"
Nói xong, Tống Nguyên sang trong phòng:
"Mọi đều thấy rõ, chính Trần Dư An lao ôm Hứa Phù ."
" nghĩ giữa một nam một nữ trong sạch, hành động mật như thế ."
" ."
Trần Dư An khẽ đẩy gọng kính, Tống Nguyên, nhạt.
" thừa nhận, và Hứa Phù trong sạch."
"…"
"Là thích Hứa Phù ."
"Từ thời trung học, thích cô ."
"Và thích cho đến tận bây giờ."
"Cho dù cô bạn trai, sắp đính hôn."
" vẫn thích cô , nhưng từng nghĩ sẽ quấy rầy cô ."
"Còn Hứa Phù, cô gì về điều ."
"Cô thích cô suốt bao lâu nay."
"Suốt bao năm qua, cô từng điều gì vượt quá giới hạn tình bạn giữa những bạn học cũ."
"Vì , nếu là trong sạch, thì là , Trần Dư An mới là suy nghĩ trong sạch, nhưng điều đó liên quan gì đến Hứa Phù cả."
Sau khi xong, cả phòng gần như c.h.ế.t lặng.
Còn , thể tin nổi.
Trần Dư An... thích từ trung học ?