Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com
Tính năng COMING SOON: Phòng Chat Thế Giới

Người Cá Hối Hận Rồi - 5

Cập nhật lúc: 2025-09-04 22:28:46

13.

Từ đó về , quả thực sống những ngày tháng thoải mái.

Tình cảm giữa và Bách Ninh ngày càng sâu đậm. Chúng cùng du sơn ngoạn thủy, nhân tiện để dưỡng thương.

Chưa đầy ba tháng, mọc bốn chiếc đuôi.

Chúng cuối cùng cũng về Thượng Kinh.

Trên đường ngang qua tửu lâu quán, bàn luận rôm rả, nhị tiểu thư Hà gia gia chủ đích phế bỏ phản đối, chỉ định trở thành gia chủ đời . Lại còn đồn rằng nàng cùng cá thú nhân Dạ Hoa thành công kết khế, nhận sự chúc phúc của thú thần.

Nghe , Dạ Hoa vốn là huyết mạch của Hải Vương, hậu duệ thần tộc.

“Chuyện nàng sớm ?”

Bách Ninh thông tuệ, từ những tin tức chắp vá nhanh chóng nhận sự bất thường.

Ta khẽ :

Hạt Dẻ Rang Đường

“Thú thần ban phúc, vốn dĩ là truyền thừa trong huyết mạch. Ngày đó khôi phục thêm một cái đuôi, chẳng cũng vì kế thừa huyết mạch của Thanh Khâu bạch hồ ?”

Ánh mắt Bách Ninh lóe lên tia dò xét:

“Nàng chọn … là vì là hậu duệ của Thanh Khâu bạch hồ?”

Ta khẽ lắc đầu, nắm lấy bàn tay bất an của , giữ chặt trong lòng bàn tay :

“Không . Ta thích… là Bách Ninh. Chỉ là trùng hợp, là hậu duệ của thần thú mà thôi.”

“Thật ?”

Ta mỉm gật đầu. lúc , cơn gió khẽ thổi, màn xe hất tung lên.

Trong khoảnh khắc xoay đầu, chúng liền thấy chiếc xe ngựa đối diện, đó là hai gương mặt quen thuộc.

Rõ ràng, câu cuối cùng của , bọn họ đều thấy.

Chỉ là, trong khi sắc mặt Hà Tâm Duyệt vẫn vương đầy oán độc, thì Dạ Hoa bên cạnh nàng , khi xong lời , gương mặt lập tức tái nhợt.

14.

Ta thầm nghĩ —— là hối hận ?

điều đó, thì liên quan gì tới chứ?

Khi trở về phủ, thị vệ Mạc Y mới bẩm rằng, trong quãng thời gian vắng mặt, phủ viện từng yên .

Ban đầu là phụ mẫu và đến quấy nhiễu, đến lượt các trưởng lão trong tộc nối tiếp tới.

Ta rõ, tất cả đều là vì chuyện thừa kế vị trí gia chủ. chẳng hề vội gặp họ.

Mãi cho tới ngày hôm , mới một bộ xiêm y màu nguyệt hoa trắng, cùng Bách Ninh cũng vận bạch y, song song bước Hà phủ.

“Tham kiến gia chủ, chủ mẫu.”

Chúng cùng hành lễ, song mặt chẳng hề mang theo nụ .

Muội mặt từ sớm, mở lời liền vội tỏ vẻ uất ức:

“Tỷ tỷ, gọi phụ mẫu như … chẳng lẽ là tỷ đang hối hận vì nhường vị trí gia chủ cho ?”

“Vô lễ!”

Sắc mặt Hà Thiên Hạ lập tức trầm xuống, thẳng với vẻ bất mãn:

“Con vốn dĩ là tự nguyện nhường vị trí, giờ còn hối hận cái gì?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/nguoi-ca-hoi-han-roi/5.html.]

Ta mỉm , thẳng :

“Gia chủ, chẳng lẽ ngài quên, ngài và vốn ký ước định ? Hôm nay, chính là đến để thực hiện điều ước định .”

Nghe đến đây, sắc mặt lập tức khó coi, ngay cả mẫu , Độc Cô Thanh, thường ngày vốn kiêu ngạo, cũng thoáng lộ vẻ lúng túng.

“Con hồ ngôn loạn ngữ gì đó? Mau lui xuống!”

các tộc trưởng cùng vài vị trưởng lão đức cao vọng trọng ở bên cạnh đều nhận điều bất .

“Bảo Nguyệt, thứ trong tay nguơi là gì ? Mau đưa cho xem.”

Không để kịp từ chối, Hà Thiên Hạ vội vàng xông tới, nhưng cũng ngăn nổi việc tộc trưởng đón lấy bản khế ước trong tay .

Khi tộc trưởng mở , chỉ thoáng thôi, sắc mặt đại biến.

“Khốn nạn!”

“Ngươi… ngươi thể tự ý đuổi huyết mạch của Nam Cung gia khỏi Hà gia?”

15.

Tuy Hà Thiên Hạ là gia chủ, thoạt như nắm giữ đại quyền trong tay, nhưng thực tế, Hà gia vẫn theo lời tộc trưởng.

Bởi , khi tộc trưởng nổi giận chất vấn, sắc mặt Hà Thiên Hạ lập tức hoảng loạn.

Hắn cúi đầu tộc trưởng, quỳ sụp xuống đất:

“Thưa tộc trưởng, là Hà Bảo Nguyệt tự nguyện từ bỏ vị trí gia chủ.”

, chính là tỷ tỷ tự nguyện nhường .”

Lời dứt, Hà Tâm Duyệt liền chen .

Tộc trưởng bật lạnh, ánh mắt quét thẳng về phía nàng :

“Ngươi đừng tưởng chỉ vì Hà Thiên Hạ và thê tử thiên vị ngươi, thì sự thật. So với Bảo Nguyệt, thiên phú của ngươi căn bản một trời một vực.”

Ông đầu, lạnh giọng:

“Hà Thiên Hạ, khế ước vô hiệu. Hơn nữa, rõ, vị trí gia chủ tương lai của Hà gia, chỉ thể thuộc về Bảo Nguyệt.”

“Ta là gia chủ, chẳng lẽ thể quyết định kế thừa Hà gia ?”

Hà Thiên Hạ ngẩng đầu, mặt đầy bất mãn. tộc trưởng chỉ lộ vẻ khinh miệt:

“Năm đó, nếu nhờ Hà Cửu Tiêu - cha ruột của Bảo Nguyệt, cùng Nam Cung Minh Ngọc - mẫu ruột của Baor Nguyệt, liều mạng cứu ngươi và thê tử ngươi, thì ngươi sớm c.h.ế.t thú triều .”

“Trước khi lâm chung, đem vị trí gia chủ truyền cho con gái . Ngươi cũng chính miệng hứa rằng sẽ giao vị trí cho Bảo Nguyệt. Mười tám năm nay, ngươi nuốt lời, dã tâm ngày càng lớn, nay lật lọng? Ngươi còn chút lương tâm nào nữa ?”

Bề ngoài như chẳng hề d.a.o động bí mật , nhưng sâu trong lòng vô cùng đau đớn.

Kiếp , chính khi bệnh tim phát tác, mới sự thật .

Mới hiểu rằng chịu nhường nhịn , cũng chẳng phụ mẫu cố ý thiên vị nàng .

Mà bởi vì, vốn là con ruột của bọn họ.

Vậy nên, bọn họ mới lạnh lùng với đến thế.

Thậm chí, lúc phát bệnh, vì Hà Tâm Duyệt vững ngôi vị gia chủ, bọn họ mặc kệ sống c.h.ế.t của , ép chỗ chết.

Chỉ để đổi lấy một vị trí mà bao giờ khao khát.

Cho nên, kiếp , tuyệt đối sẽ để bọn họ cướp thứ vốn dĩ thuộc về !

 

Loading...